Chương 10: Trò chơi của các vị thần
Chương 10: Trò chơi của các vị thần
Không biết qua thời gian bao lâu cuối cùng Vũ Thiên cũng tỉnh lại, hắn nhận thấy mình đang ngâm mình trong một loại dung dịch trong suốt. Cơ thể của hắn không biết bằng cách nào đã lành lặn trở lại như ban đầu, không chỉ vậy hắn còn cảm thấy bản thân dồi dào tinh lực hơn bao giờ hết.
Vừa thò tay chạm vào lớp màn màu trắng trước mặt thì lớp màn ngay lập tức vỡ ra, Vũ Thiên bị cuốn theo dòng nước trôi ra khỏi lớp màn màu trắng.
Sau khi bị cuốn ra ngoài Vũ Thiên bắt đầu lồm cồm bò dậy, đảo mắt nhìn xung quanh hắn nhìn thấy mình đang ở trong một căn phòng kì lạ, xung quanh là hàng loạt máy móc mà hắn chưa từng thấy trước đây.
Lúc hắn vừa đứng dậy liền thấy sàn nhà bắt đầu nhấp nhô, số nước bị tràn ra ngay lập tức bị hút đi, sàn nhà nhanh chóng trở nên khô ráo, đồng thời dưới đất nhô lên một tủ kính, bên trong có một bộ đồ màu trắng được trang trí tinh mỹ.
Vũ Thiên lúc này mới phát hiện ra bản thân đang t·rần t·ruồng liền lập tức lấy bộ áo ra mặc vào. Bộ đồ vừa y nguyên cứ như được may sẵn cho hắn vậy, không biết nó được làm từ chất liệu gì mà mặc vào rất thoải mái lại không cản trở hành động một chút nào cả.
"Chào mừng chủ nhân đã tỉnh lại, bắt đầu quá trình nhận chủ, xin chủ nhân đăng ký họ tên" một giọng nữ kỳ lạ vang lên khiến Vũ Thiên giật mình.
Ngơ ngác nhìn xung quanh thì giọng nói tiếp tục vang lên: "Xin chủ nhân đăng ký họ tên"
Hít sâu một hơi thu hết can đảm Vũ Thiên dõng dạc nói: "Vũ Thiên"
"Xác nhận đăng ký tính danh: Vũ Thiên
Cấp độ Lõi Bản Nguyên: Cấp 1
Kỹ năng hiện có: Không Gian Thứ Nguyên, Tiềm Thức Cảnh Báo, Cường Hóa Cơ Thể, Tinh Thông Máy Móc, Điều Khiển Kim Loại, Hấp Thụ Năng Lượng.
Chỉ số tổng hợp, đánh giá cấp độ 0.
Quá trình đăng ký hoàn tất."
Vũ Thiên ngạc nhiên nhìn hình ảnh lập thể của bản thân ở trước mặt cùng với hàng loạt chữ cái miêu tả thông tin của mình. Hắn vô thức đưa tay chạm vào dòng chữ Không Gian Thứ Nguyên, ngay lập tức những dòng chữ hiển thị bắt đầu thay đổi.
"Không Gian Thứ Nguyên - Cấp độ 1 - Có thể lựa chọn một món vật phẩm bất kì để kiến tạo một không gian thứ nguyên tùy thân, độ lớn của không gian phụ thuộc vào cấp độ của kỹ năng và phẩm chất của vật phẩm - Số lần sử dụng 1/1"
Vũ Thiên bắt đầu cảm thấy hứng thú với những thứ trước mặt, tiếp tục lần mò tìm hiểu hắn thấy nó không khác quá nhiều với máy tính của hắn cả, chỉ là ở đây hắn có thể thao tác trong không khí mà không cần một vật thể cố định như màn hình máy tính, cảm giác rất mới lạ.
"Tiềm Thức Cảnh Báo - Cấp độ 1 - Có thể dự cảm được nguy hiểm trong một khoảnh khắc, độ n·hạy c·ảm và thời gian dự báo thay đổi dựa trên tố chất thần kinh cùng cấp độ của kỹ năng - Độ trễ: 2s - Khoảng cách sử dụng: 30 ngày"
"Cường Hóa Cơ Thể - Cấp độ 1 - Tập trung năng lượng toàn cơ thể vào một bộ phận nhất định giúp cường hóa bộ phận đó, mức độ cường hóa phụ thuộc vào cấp độ kỹ năng và tố chất thân thể - Mức độ cường hóa: gấp đôi - Khoảng cách sử dụng: 7 ngày"
"Tinh Thông Máy Móc - Cấp độ 1 - Tăng cường khả năng học tập và vận dụng kỹ thuật liên quan đến chế tạo máy móc, năng lực phụ thuộc vào cấp độ kỹ năng và kiến thức tích lũy của người sử dụng"
"Điều Khiển Vật Chất - Cấp độ 1 - Đạt được khả năng điều khiển các phân tử vật chất theo ý muốn, điều kiện sử dụng: nắm được cấu tạo và tính chất của vật chất điều khiển, năng lực phụ thuộc vào cấp độ của kỹ năng và cường độ linh hồn của người sử dụng"
"Hấp Thụ Năng Lượng - Cấp độ 1 - Có khả năng hấp thu năng lượng dưới cấp độ 1 để cường hóa cơ thể, năng lực phụ thuộc vào cấp độ kĩ năng và cường độ thân thể của người sử dụng"
Hắn còn nhìn thấy một bảng đánh giá thông số hiện tại của bản thân, ngoại trừ chỉ số tinh thần lực được hiển thị màu xanh lá cây và cường độ linh hồn có màu trắng ra tất cả chỉ số còn lại đều một màu đỏ, đặc biệt là phía trên cùng một dòng chữ màu đỏ tươi đập ngay vào mặt hắn: "Tổng hợp tố chất : Cấp độ 0"
Bên cạnh còn có một bảng hướng dẫn ghi là: "Chỉ số sắp xếp theo màu sắc: Màu trắng - Bình Thường, màu xanh lá: Tốt, màu xanh dương: Ưu Tú, màu tím: Xuất Sắc, màu vàng: Thần Thoại. Đặc biệt màu đỏ: Dưới trung bình"
Đọc xong dòng hướng dẫn khuôn mặt Vũ Thiên đen lại, hắn biết là cơ thể mình kém cỏi nhưng không ngờ lại kém đến mức này. Nhìn quanh phòng lúc này hắn mới nhìn thấy trong phòng còn ba cái kén nữa, có vẻ như là của những người còn lại.
Nhìn vào cái kén thứ nhất Vũ Thiên nhìn thấy dòng chữ
Tính danh: Thiên Minh
Cấp độ: 1
Kỹ năng: Huyết Cuồng Chiến Binh - Cấp độ 1
Tổng hợp tố chất: Cấp độ 2
Hắn khá bất ngờ trước chỉ số của Thiên Minh khi nó thuần một màu xanh lá cây, vượt trội hoàn toàn so với hắn. Tiến đến cái kén tiếp theo hắn đọc được thông tin.
Tính danh: Kinh Tiểu Hồng
Kỹ năng: Tinh Thông Sinh Vật - Cấp độ 1
Tổng hợp tố chất: Cấp độ 1.
Không ngờ một cô gái như Kinh Tiểu Hồng còn có tố chất thân thể tốt hơn hắn, vậy thì tính ra cơ thể của hắn phải nói là nát không tả nổi. Mang theo tâm trạng buồn bực đi đến cái kén cuối cùng.
Tính danh: Bạch Tường Vi
Kỹ năng: Thiên Thần Chiến Tranh - Cấp độ 1
Tổng hợp tố chất: Cấp độ 2.
Ban đầu Vũ Thiên còn không chú ý lắm, các chỉ số của Bạch Tường Vi cũng đều là màu xanh lá cây, thậm chí còn thua Thiên Minh một chút thế nhưng một dòng chữ màu vàng bên dưới suýt chút nữa làm hắn mù mắt.
"Huyết mạch Bán Thần: trạng thái ngủ say"
Hắn có thể không hiểu phẩm chất Thần Thoại có ý nghĩa gì thế nhưng huyết mạch bán thần là gì thì đương nhiên là hắn phải biết. Theo như truyền thuyết thì hơn 10.000 năm trước khu vực thiên hà nơi bọn hắn sinh sống đều nằm dưới quyền cai quản của các vị thần.
Thế giới yên bình, con người sống trong sung túc và hạnh phúc, trật tự được xác lập và duy trì trong một quãng thời gian dài. Cho đến thời điểm 10.000 năm trước một biến cố xảy ra.
Mối liên kết giữa bọn họ và thần giới biến mất, các vị thần cứ như bốc hơi khỏi phiến thiên địa này vậy khiến cho tất cả thế giới dường như sụp đổ.
Thế nhưng có vẻ như các vị thần đã có sự chuẩn bị từ trước, hàng loạt di chỉ của cựu thần được phát hiện, từ đó mọi thứ lại được xây dựng từ một đống tro tàn.
Một nền văn minh mới được xây dựng trên những nền tảng xưa cũ được con người gọi là Khoa Học Kỹ Thuật, là kết tinh trí tuệ nhân loại dựa trên những thần tích còn sót lại từ những di chỉ của cựu thần.
Chiến tranh nổ ra khắp nơi cho đến khi liên minh Cel·estial do 12 thiên hà đứng đầu mảnh tinh vực này cộng đồng thành lập. Bọn họ duy trì trật tự của thế giới trong hơn một ngàn năm nay khiến cho mọi thứ dần dần đi vào quỹ đạo một lần nữa.
Hắn cứ tưởng mọi thứ chỉ là những câu chuyện thần thoại được người xưa dựng lên, thế nhưng bây giờ trước mặt hắn lại là một bằng chứng sống chứng minh về sự tồn tại hoặc ít nhất là đã từng tồn tại của các vị thần.
Vũ Thiên quá tập trung nên không nhận ra những cái kén bên cạnh bắt đầu động đậy.
Ào ào, từng tiếng động lớn vang lên do những cái kén bên cạnh bị xé rách khiến thứ nước bên trong đó bị chảy ra kèm theo một tiếng bịch lớn và những tiếng la hét và chửi rủa.
Vũ Thiên chuẩn bị quay đầu về phía phát ra tiếng động thì cái kén trước mặt vỡ ra, dòng nước bên trong xối hết lên người hắn kèm theo một bóng trắng bỗng nhiên đổ ập lên người hắn.
Hắn chỉ cảm thấy mình đang ôm một thứ gì đó trắng bóc và mềm mại, chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì nghe thấy một tiếng hét lớn kèm một bàn tay càng ngày càng lớn che trước mặt hắn và ầm, hắn b·ất t·ỉnh nhân sự.
Đến khi Vũ Thiên tỉnh lại thì thấy ba người còn lại đã ăn mặc chỉnh tể ngồi ở gần đấy, bộ đồ họ mặc gần giống như của hắn chỉ là không được trang trí tinh xảo bằng mà thôi.
"Cảm giác thế nào, thích chứ" Thiên Minh híp mắt nhìn Vũ Thiên cười cười, cái nụ cười thương hiệu của hắn vẫn đáng ghét như ngày nào.
Vừa dứt lời Thiên Minh liền bị Kinh Tiểu Hồng ngồi một bên véo một cái khiến hắn kêu lên oai oái, đồng thời Bạch Tường Vi còn ném cho hắn một ánh mắt sắc lẹm như dao cạo.
Vũ Thiên còn chưa kịp hiểu Thiên Minh đang nói cái gì, hắn chỉ nhớ có một thứ gì đó đổ thẳng vào người hắn khiến hắn b·ất t·ỉnh nhân sự. Vừa suy nghĩ hắn vừa cúi đầu nhìn xuống tay mình, bàn tay còn theo quán tính bóp bóp vài cái, hình như lúc đó tay hắn nắm được một thứ gì đó khá là mềm, thế nhưng chưa kịp biết đó là cái gì thì đã b·ất t·ỉnh rồi.
Động tác của Vũ Thiên bị những người còn lại nhìn thấy, Thiên Minh thì phá lên cười thiếu tí nữa là bò cả ra sàn nhà trong khi hai cô gái còn lại đều ngượng đỏ hết cả mặt.
Lần đầu trong đời Bạch Tường Vi cảm thấy xấu hổ đến vậy, nếu không phải nhìn thái độ ngơ ngác của Vũ Thiên cho thấy hắn thật sự không biết gì cả chắc nàng phải g·iết hắn để diệt khẩu mất, thật là mất mặt mà.
Trong lúc mọi người đang nhốn nháo thì một giọng nói vang lên: "Chào mừng những chiến binh tham gia Trò chơi của các vị thần"