Chương 8: Hang động bí ẩn
Chương 8: Hang động bí ẩn
"Thật sao, nếu vậy thì tốt quá, may mà lần này có mày không thì không biết phải làm sao nữa" Thiên Minh vui mừng nói vừa nhìn chằm chằm vào mô hình cùng những vị trí được đánh dấu trên bản đồ.
"Được rồi không phải nịnh, cho tao thêm ít thời gian, tao cần thu thập một ít thông tin nữa trước khi lên kế hoạch, dù sao chuyến này sẽ rất nguy hiểm, tao không muốn có bất trắc gì cả" Vũ Thiên nhìn chằm chằm vào bản đồ nói.
"Mày cứ làm việc đi, tao sẽ nói hai người còn lại chuẩn bị sẵn sàng" Thiên Minh vui vẻ nói sau đó quay người rời đi.
Vũ Thiên không trả lời mà vẫn tập trung vào công việc của mình, hắn muốn hoàn thành trong thời gian ngắn nhất vì ở đây càng lâu chiến lực của mọi người càng giảm sút, đến lúc đó có quay về an toàn được hay không còn là một ẩn số chứ chưa nói đến việc có hoàn thành được nhiệm vụ hay không.
Sau một hồi làm việc mệt mỏi cuối cùng Vũ Thiên đứng dậy vươn vai, đến lúc quay lại thì giật mình thon thót khi đã thấy ba người kia đang ngồi ngay ngắn một góc nhìn chằm chằm mình.
Thở dài một hơi Vũ Thiên liền mang máy tính của mình lại bày ra trước mặt của ba người, hắn bắt đầu trình bày kết quả công việc của mình. Hai người Thiên Minh và Bạch Tường Vi thì vừa nghe vừa gật đầu nhưng có vẻ như không phải chuyên môn nên họ chỗ hiểu chỗ không.
Ngược lại với hai người đó thì Kinh Tiểu Hồng có vẻ tập trung hơn, nàng còn chỉ ra những điểm sai lầm trong bản đồ lập thể của hắn, theo nàng nói thì với những số liệu hắn đưa ra thì chưa đủ nên mô hình của hắn vẫn còn đôi chỗ sai lệch.
Như lời của nàng thì hắn còn phải xem xét đến tính chất của mặt đất cùng với một vài yếu tố khác nữa, nhất là địa chất nơi đây đã bị biến đổi đáng kể do sóng năng lượng kì lạ kia phát ra, nếu áp dụng những phương pháp thông thường thì không cách nào chính xác được.
Dưới sự hỗ trợ của nàng Vũ Thiên bắt đầu điều chỉnh lại mô hình của mình, Bạch Tường Vi dù vẫn tỏ ra tập trung nhưng có vẻ như nàng vẫn không hiểu nổi hai người kia nói những gì, trong khi đó Thiên Minh đã từ bỏ hẳn mà bắt đầu quay sang nghịch cây trọng phủ trong tay mình.
Sau khi điều chỉnh lại mô hình bản đồ Vũ Thiên mới gọi hai người kia tập trung trở lại, bốn người bắt đầu lên kế hoạch tác chiến, bọn họ cho rằng chạm trán con quái vật kia một lần là quá đủ rồi, nếu thêm một lần nữa chắc phải tổn thọ mất.
Bàn bạc mọi thứ một cách cẩn thận cuối cùng bọn họ đi đến quyết định dùng toàn bộ số chất nổ mà bọn họ mang theo để thu hút sự chú ý của đầu quái vật kia, tạo điều kiện cho bọn họ đột nhập vào bên trong.
Nhiệm vụ đặt chất nổ do Thiên Minh cùng Kinh Tiểu Hồng đảm nhận, vì theo như lời hắn nói thì không thể để một cô gái làm nhiệm vụ nguy hiểm như đặt chất nổ được vì vậy hắn sẵn sàng làm công việc này.
Còn Kinh Tiểu Hồng đi theo để giúp hắn tìm đường trở về vị trí tập trung sau khi đã hoàn thành công việc, dù sao ở nơi đây thì nàng là người giỏi trong việc tìm đường nhất, cùng với việc nàng là người hỗ trợ Vũ Thiên hoàn thành mô hình bản đồ của hắn.
Vũ Thiên sẽ ở một nơi gần đó theo dõi động tĩnh của đầu quái vật để đề phòng trường hợp ngoài ý muốn còn Bạch Tiểu Vi sẽ đi cùng để đảm bảo an toàn cho hắn.
Sau khi phân công mọi thứ xong mọi người bắt đầu bắt đầu công việc chuẩn bị, tất cả chất nổ được chất lên một chiếc Explorer-Z8 do Kinh Tiểu Hồng vận chuyển, tất cả đồ đạc còn lại đều được chuyển qua cho Vũ Thiên.
Ngay khi chắc chắn mọi thứ đã đâu vào đấy bọn họ bắt đầu lên đường, vừa đi Vũ Thiên vừa đối chiếu địa hình thực tế với mô hình, mọi thứ vẫn ổn khi mà hai bên không quá sai lệch, nó khiến cho hắn tin tưởng với kế hoạch của mình hơn vì nếu như bản đồ của hắn có vấn đề thì nhiệm vụ lần này phải hủy bỏ vì tính phiêu lưu quá lớn.
Sau một hồi di chuyển bọn họ bắt đầu cảm nhận được từ phía xa phát ra động tĩnh rất lớn, điều này khiến bọn họ khá hồi hộp, nếu lỡ may tính toán sai mà để chạm mặt đầu quái vật kia một lần nữa họ không chắc chắn mình có thể may mắn thoát nạn như lần trước.
Hai nhóm bắt đầu chia nhau ra làm nhiệm vụ của mình, Vũ Thiên chạy thẳng đến vị trí tập kết tạm thời được xác định trên bản đồ, Bạch Tường Vi như hình với bóng yên lặng chạy ngay bên cạnh hắn.
Nàng cũng không hiểu vì sao sự việc lại thành như vậy, cho dù không ai nói với ai lời nào nhưng có vẻ như tất cả mọi người đều ngầm chấp nhận sự chỉ đạo của Vũ Thiên. Mọi thứ đều tự nhiên giống như nó vốn dĩ đã như vậy.
Vừa đến địa điểm tập trung Vũ Thiên bắt đầu bố trí mọi thứ, chỉ thấy hắn bắt đầu chạy xung quanh chôn những món đồ tròn tròn xuống mặt đất. Cứ như vậy sau khi chôn hơn chục cái hắn mới quay về vị trí tập trung.
Không cần đoán nàng cũng biết đấy là những món đồ thu thập sóng chấn động mà Vũ Thiên chế tạo, nhờ những thứ đó mà mọi người mới không cần như con ruồi không đầu chạy khắp nơi.
Vũ Thiên tiếp tục thao tác trên máy tính, lần này hắn đã chuẩn bị kĩ càng hơn để đối phó với mọi tình huống, hắn đoán được thứ mà đầu quái vật kia bảo vệ chắc chắn là một thứ gì đó quan trọng lắm, có thể nó là nguồn gốc tạo ra sự biến dị của đối phương.
Lần này may mà bọn họ phát hiện ra kịp nếu không để một thời gian nữa không biết đầu quái vật kia còn phát triển đến mức độ nào nữa, lúc đó không biết nó còn gây ra tai họa nào nữa, lúc đó cho dù giải quyết được thì cũng phải trả một cái giá đắt.
Ít nhất nếu như báo cáo ngay với cấp trên thì bọn họ có thể chuyển từ thế bị động thành chủ động để có biện pháp phù hợp đối phó với đối phương, lúc đó thiệt hại có thể giảm đến mức thấp nhất.
Đầu quái vật vẫn lượn lờ quanh khu vực ban đầu, mọi thứ có vẻ như vẫn diễn ra một cách thuận lợi, sau một hồi chờ đợi Vũ Thiên nói với Bạch Tường Vi: "Hai người bọn họ đi lệch một chút về phía tây, cô chạy thẳng theo hướng này khoảng hai cây số là có thể chạm mặt bọn họ, đưa bọn họ tới đây tránh để lỡ mất thời cơ"
Bạch Tường Vi hơi ngạc nhiên trước mệnh lệnh của Vũ Thiên nhưng cũng không có ý kiến gì, chỉ thấy nàng lo lắng hỏi lại: "Ngươi ở một mình không sao chứ, lỡ như có biến cố xảy ra thì sao"
"Không sao, mọi thứ vẫn như kế hoạch, cô cứ đi đón bọn họ quay lại đây là được, chú ý cẩn thận không lạc đường" Vũ Thiên vẫn bình tĩnh nói.
Thái độ của Vũ Thiên khiến Bạch Tường Vi có phần an tâm hơn, thế là nàng chạy theo hướng Vũ Thiên chỉ, quả nhiên gặp được hai người Thiên Minh đang ở đó.
Hai người gặp được Bạch Tường Vi thì có phần ngạc nhiên, ban đầu Thiên Minh nhìn thấy Bạch Tường Vi đi một mình còn tưởng nàng bỏ mặc Vũ Thiên, đang định bão nổi thì nghe nàng nói Vũ Thiên bảo nàng đi đón hai người mới thôi.
Ba người lần mò một hồi mới đến vị trí tập kết, lúc đến nơi thì thấy Vũ Thiên đã chuẩn bị sẵn sàng, vừa thấy bóng dáng ba người hắn liền hô: "Đi thôi" nói rồi ngồi trên chiến Explorer-Z8 tiến về phía trước.
Vội vàng đuổi theo Vũ Thiên, được một đoạn thì nghe thấy một t·iếng n·ổ cực lớn từ phía xa vang lại kèm với một luồng chấn động khổng lồ. Ngay lập tức một tiếng rống khủng bố không kém vang lên chấn cho đám người Vũ Thiên choáng váng, tiếp đến là mặt đất bắt đầu chấn động dữ dội thế nhưng cường độ ngày càng giảm dần.
"Nhanh lên chúng ta không có nhiều thời gian đâu" Vũ Thiên hét lớn sau đó tiếp tục tiến về phía trước.
Những người còn lại cũng nhanh chóng đuổi theo, bốn người đi một hồi liền phát hiện ra khu vực phía trước là một ngọn núi, bọn họ không biết kích cỡ của nó như thế nào, chỉ biết sóng năng lượng từ nó phát ra rất mạnh.
Biết rằng mình đã đến đúng nơi, thế nhưng nơi đây rộng như vậy bọn họ không biết phải bắt đầu từ đâu, đợi đến khi lục tung chỗ này lên xong chắc đầu quái vật kia đã xé xác bọn họ xong từ lâu rồi.
Thế nhưng Vũ Thiên dường như có chuẩn bị từ trước, chỉ thấy hắn nhìn về phía máy tính của mình một hồi rồi chỉ về một hướng rồi nói: "Hướng này"
Cả đám lúc này chỉ biết đi theo, phó mặc tất cả cho hắn. Cứ như thế bọn họ chạy dọc theo sườn núi lên càng lúc càng cao, đi được một hồi lại thấy Vũ Thiên dừng lại.
"Kiểm tra xung quanh đây xem có gì đặc biệt không, cẩn thận đừng đi quá xa kẻo bị lạc, sau 15 phút nếu không tìm thấy gì thì nhanh chóng quay lại nếu không có thể gặp nguy hiểm" Vũ Thiên vừa dứt lời, ba người bắt đầu chia nhau ra kiểm tra khắp nơi.
Vũ Thiên vừa nhìn màn hình vừa đếm thời gian, đã mười phút trôi qua nhưng vẫn chưa có ai tìm thấy gì, nhìn màn hình vi tính Vũ Thiên càng thấy bất an hơn.
Đúng lúc này từ đằng xa một tiếng rống vang lên, từ tiếng rống phát ra có thể thấy được đối phương đang tỏ ra khá là bực bội. Vũ Thiên thầm nhủ không xong rồi, ngay lập tức phát ra tín hiệu báo động cho mọi người tập trung.
Chưa đầy một phút sau Kinh Tiểu Hồng và Thiên Minh đã quay trở lại thế nhưng lại không thấy Bạch Tường Vi đâu. Thấy vậy Thiên Minh bắt đầu bực bội: "Cái cô nàng này lại chạy đi đâu rồi không biết"
"Nhanh chóng tìm nàng, chúng ta phải rời khỏi nơi này gấp trước khi quá muộn, con quái vật kia đang quay về rồi" Vũ Thiên vừa nói xong liền chạy về hướng mà Bạch Tường Vi rời khỏi.
Ba người chạy được một quãng thì nhìn thấy bóng dáng của Bạch Tường Vi từ xa, Thiên Minh chưa kịp mở lời thì nghe được tiếng reo vui mừng của nàng: "Mọi người lại đây nhanh lên, ta tìm thấy một hang động"