Chương 43: Bản mẫu
Chương 43: Bản mẫu
Bên cạnh nàng là hai mô hình lập thể về hai loại côn trùng khác nhau, loại thứ nhất là một con kiến, tuy to hơn so những con kiến bình thường một chút nhưng nếu không quan sát kĩ thì không cách nào phân biệt được, còn mô hình thứ hai là một con nhện giống hệt như những con mà hắn từng nhìn thấy.
Hai mô hình đều rất sống động không khác gì côn trùng bình thường cả, nếu không phóng to lên thì chắc không ai phân biệt được thật giả, bên cạnh đó là những bản báo cáo về hệ thống an ninh tại khu tạm giam và tình hình hệ thống phát sóng trong thành phố.
Đầu tiên Vũ Thiên bắt đầu kiểm tra những bản vẽ của các mô hình máy móc khác bao gồm máy phát tín hiệu, máy ghi âm, ghi hình sau đó đưa cho Angel để nàng sắp xếp chúng vào bên trong hai đầu côn trùng máy sao cho hợp lý nhất.
Tiếp đến hắn bắt đầu kiểm tra hệ thống an ninh đảm bảo hình ảnh từ hôm qua đến giờ của bản thân không có gì bất thường, Angel đã làm rất tốt khoản này khi hắn xem qua cũng không phát hiện có vấn đề gì.
Sau đó hắn mới bắt tay vào nghiên cứu hệ thống phát sóng để lên ý tưởng viết chương trình hoạt động cho hai đầu côn trùng máy, vì kích cỡ của cả hai rất nhỏ để có thể chứa tất cả các loại máy móc nên mỗi đầu côn trùng sẽ đảm nhiệm một chức năng khác nhau, đầu kiến máy sẽ mang theo máy ghi âm còn đầu nhện sẽ mang máy ghi hình.
Công việc này thật sự hơi khó đối với hắn vì hắn chỉ biết lõm bõm một vài thứ cơ bản, còn từ trước đến nay hắn tập trung mọi thứ vào nghiên cứu Cơ Giáp cùng những thứ liên quan.
Chương trình của hắn khá sứt sẹo lại gặp vô số lỗi, cũng may có Angel giúp hắn chỉnh sửa lại mới có thể hoạt động được, thế nhưng cho dù vậy hắn cũng phải toát hết mồ hôi mới hoàn thành được.
Cuối cùng là đến công đoạn quan trọng nhất, bản thiết kế sau khi được hoàn thành thì Vũ Thiên mới bắt đầu vào công đoạn chính, hắn lôi được một đống phụ kiện từ bên trong đầu Cơ Giáp thu được của tên Thiên Long Quốc ra.
Đầu tiên là bộ điều khiển hoạt động của đầu côn trùng máy, tiếp đến là các máy thu phát tín hiệu cùng với máy ghi âm và ghi hình, mọi thứ diễn ra khá suôn sẻ, gì chứ mấy thứ này quá đơn giản với hắn, nếu không phải có yêu cầu về kích cỡ của các loại máy thì mọi thứ còn đơn giản hơn nữa.
Thế nhưng công lao lớn nhất phải nói đến là mấy thứ dụng cụ Thiên Cơ đưa cho hắn thật sự quá tốt, cặp kính mà hắn đang đeo có khả năng phóng đại tốt hơn hẳn mấy chiếc kính hiện đại bên trong phòng thí nghiệm của tiến sĩ Cao mà hắn từng sử dụng.
Chỉ một ngày trôi qua hắn đã hoàn thành bản mẫu của hai đầu côn trùng máy, về cơ bản thì coi như là có thể sử dụng được nhưng với cái ngoại hình méo mó của chúng cùng với cử động có đôi phần cứng ngắc thì chắc chắn không lừa được con nít nữa là.
Bọn chúng còn hơi to so với bản mẫu nên cũng chỉ có thể dùng để test thử xem lúc vận hành có vấn đề gì hay không mà thôi.
Sau khi kiểm tra mọi thứ xong xuôi, trong lúc Angel đang sửa lại chương trình vận hành hai đầu côn trùng máy thì hắn bắt tay vào chế tạo những đầu côn trùng máy khác.
Lần này hắn làm cẩn thận và tỉ mỉ hơn rất nhiều nên trông đỡ hơn so với trước nhưng vẫn không cách nào khiến hắn hài lòng được, hắn không có đầy đủ dụng cụ ở đây nên việc chế tạo gặp rất nhiều khó khăn, mọi thứ đều có kích cỡ cực nhỏ mà lại làm một cách thủ công nên các chi tiết không được đồng đều.
Sau một hồi suy nghĩ Vũ Thiên liền cầm lấy một con nhện máy đặt trong lòng bàn tay của mình, tiếp đến hắn bắt đầu ngồi khoanh tròn trên giường, trong đầu hiện lên hình ảnh của đầu nhện máy trong tay mình cùng với hình ảnh của đầu nhện máy trong bản mẫu.
Hai hình ảnh bắt đầu chồng lên nhau, một lúc sau con nhện trong tay hắn bắt đầu rung lên nhè nhẹ, từ trên người nó từng hạt kim loại nhỏ nhỏ bay ra từ những bộ phận khác nhau rồi quay quanh người của nó, cùng với đó cơ thể của nó bắt đầu xuất hiện những biến đổi rất nhỏ.
Từng giọt mồ hôi chảy lăn trên gò má của hắn rơi xuống ướt đẫm cả bộ quần áo, tuy không phải lần đầu tiên vận dụng kỹ năng Điều Khiển Vật Chất thế nhưng mỗi lần thực hiện đều như muốn rút hết sức lực của hắn vậy.
Sau một hồi vật lộn thì hắn ngã vật ra giường hoàn toàn thoát lực, đầu óc thì trống rỗng nặng nề thở từng hơi thở nặng nhọc, đầu nhện máy thì rơi khỏi tay hắn rớt xuống đất nằm im bất động, xung quanh vương vãi hàng loạt mảnh vụn kim loại li ti.
Phải một lúc lâu sau hắn mới lại cảm nhận được mọi thứ xung quanh mình, hắn khó nhọc nâng cơ thể mệt mỏi lần mò tìm đầu nhện máy bị rớt xuống sàn.
Nó lúc này đã nhỏ đi một vòng, thân thể trở nên cân đối hơn và đã trông khá giống bản mẫu, cử động của cơ thể đã trở nên mượt mà hơn, các chức năng khác cũng hoạt động bình thường.
Vũ Thiên vui mừng vì cuối cùng hắn cũng làm được, thế nhưng thật sự suýt nữa lấy mất cái mạng của hắn, quả thật là quá mệt mỏi mà.
Sau khi ăn uống và nghỉ ngơi đầy đủ Vũ Thiên tiếp tục bắt tay vào chế tạo những đầu côn trùng máy khác, hắn muốn chế tạo càng nhiều càng tốt, như vậy có thể tìm hiểu thông tin nhanh chóng hơn.
Những đầu côn trùng máy đầu tiên được hắn thả đi quanh trại tạm giam để nghe ngóng tình hình nơi đây nhưng không có quá nhiều thu hoạch.
Ngày thứ ba sau khi bị giam hai người Thanh Vân lại đến tìm hắn để tiếp tục hỏi thăm về mọi thứ, hai bên lại tiếp tục giằng co khi mà những câu trả lời của hắn vẫn không cách nào làm hài lòng bọn họ.
Ngược lại thì những lời dọa nạt của bọn họ cũng không cách nào khiến Vũ Thiên dao động, hắn biết sự việc không đơn giản như hắn từng nghĩ, nếu không ứng phó cẩn thận thì hậu họa khôn lường.
Bọn họ còn cố tình gài bẫy trong lời nói nhưng đều bị hắn bỏ qua, đôi khi hắn còn giữ im lặng từ chối không trả lời các câu hỏi khiến bọn họ tức điên lên nhưng không làm gì được.
Vào cuối buổi điều tra Thanh Vân hậm hực nói với hắn: "Hôm nay tôi hoàn toàn thất vọng với thái độ không hợp tác của cậu, cậu phải biết nếu chuyện này cứ tiếp diễn thì chúng tôi không thể giúp được gì cho cậu cả."
"Cảm ơn ý tốt của ngài nhưng đó là tất cả những gì tôi có thể nói cho ngài biết, ngoài ra ngài cũng biết là tôi cũng không phải người hoàn toàn không biết gì về luật pháp cả nên ngài không cần phải lôi chúng ra dọa tôi." Vũ Thiên nhếch mép cười nhạt nói.
Thái độ của hắn khiến Hoàng Hải sôi máu tính giáng cho hắn một quả đấm nếu như không phải bị Thanh Vân cản lại, cuối cùng Thanh Vân phải đích thân đưa Vũ Thiên trở về khu tạm giam chứ không dám để Hoàng Hải đưa đi.
Thanh Vân dẫn Vũ Thiên đi một vòng lớn khác hẳn với con đường Hoàng Hải vẫn thường đưa hắn đi, điều này khiến cho Vũ Thiên âm thầm đề phòng lôi từ trong người ra chiếc nhẫn không gian.
Thế nhưng đến một góc khuất thì ông ta liền nhét vào tay hắn một mẩu giấy rồi thì thầm: "Bạn của cậu gửi cho cậu thứ này, cậu phải biết bản thân mình hiện nay đang gặp rắc rối cực kì lớn, nếu cậu cứ không chịu hợp tác thì chúng tôi cũng không giúp gì được cho cậu."
Vũ Thiên nắm chặt lấy tờ giấy trong tay rồi nhét vào trong người, còn Thanh Vân đưa hắn đến thẳng khu tạm giam rồi bàn giao cậu lại cho người quản lý nơi đây.
Trong cả hành trình đầu óc Vũ Thiên hơi r·ối l·oạn, hắn vốn không có nhiều bạn bè, những người mà hắn có quen biết thì cũng không ai có năng lực lớn như thế này.
Ban đầu hắn còn tưởng hai người Thanh Vân chỉ đến từ Cục điều tra bình thường, thế nhưng sau này mới phát hiện bọn họ đến từ Cục điều tra An ninh, cho thấy tính chất của vấn đề hoàn toàn khác hẳn.
Hắn cũng chỉ nghe đến bọn họ trong lời kể của một vài người trong lúc đang say mà thôi, bọn họ là một tổ chức được huấn luyện đặc biệt và cũng rất bí mật, bọn họ chạm tay đến đâu thì chứng tỏ nơi đấy đang có vấn đề cực kì nghiêm trọng, có thể liên quan đến sự tồn vong của cả quốc gia.