Chương 36: Tỉnh lại
Chương 36: Tỉnh lại
Hai bên đánh giá nhau trong thoáng chốc rồi lao vào đánh nhau, trên tay đầu ác quỷ lúc này cầm một thanh đại kiếm màu đỏ thẫm toát ra khí tức u ám nghẹt thở, trái ngược hoàn toàn với khí tức thần thánh toát ra từ thanh kiếm của người phụ nữ.
Đấy là một thanh Rapier hai lưỡi mảnh và nhọn, phía trên được khắc hàng loạt kí tự cổ toát ra khí tức thần thánh mà bí ẩn cùng với một chuôi kiếm được trang trí tinh xảo.
Tốc độ của người phụ nữ quá cao khiến người bên ngoài chỉ nhìn thấy từng luồng ánh sáng bạc lóe lên liên tục, đầu ác quỷ bỏ qua phòng ngự mà ỷ vào lớp vảy cứng cáp trên thân thể để chống lại những đòn t·ấn c·ông của nàng.
Mặc dù đã rất cố gắng nhưng hắn không có cách nào bắt kịp nàng, cuối cùng hắn phải thu đôi cánh khổ lồ của mình lại để bảo hộ cơ thể vào trong.
Nhân cơ hội này hắn bắt đầu niệm ma pháp khiến cho không gian xung quanh như đặc quánh lại, tốc độ của người phụ nữ khi bước vào khu vực này cũng chậm lại vì thế đầu ác quỷ bắt đầu nhân cơ hội này để phản công.
Thế nhưng mọi thứ vẫn không khả thi hơn là bao vì trình độ kiếm thuật của nàng cực kì cao hoàn toàn áp đảo hắn, thanh kiếm trong tay nàng cũng không phải bình thường, mỗi lần chém vào người hắn những kí tự cổ trên thanh kiếm lại sáng lên khiến cho hắn cảm thấy suy yếu đi một phần.
Cuối cùng hắn đành phải đi đến quyết định rút lui để bảo toàn thực lực đợi chuẩn bị mọi thứ đầy đủ sẽ quay lại báo thù.
Tuy không cách nào đánh thắng được đối phương thế nhưng với tạo nghệ về Không gian ma pháp của mình thì bọn họ còn lâu mới giữ chân hắn lại được.
Người phụ nữ dường như đoán được ý định của đầu hắn nên t·ấn c·ông càng lúc càng mãnh liệt, thanh kiếm trong tay nàng như biến thành một ánh chớp màu bạc lóe lên liên tục tạo thành từng đường ngấn màu bạc trên cơ thể của đầu ác quỷ.
Đầu ác quỷ vừa đánh vừa đánh ra những loại ma pháp khác nhau vừa để phòng thủ vừa để t·ấn c·ông nhưng cũng chỉ khiến cho tốc độ của người đối phương chậm đi đôi chút.
Cuối cùng hắn phải tung ra đòn sát thủ, năng lượng Hỗn mang tụ tập lại xung quanh người hắn tạo thành một vòng xoáy năng lượng màu đỏ, đồng thời hàng loạt ma pháp trận màu đỏ xen lẫn màu trắng xuất hiện quanh hai người.
Từ bên trong ma pháp trận bay ra từng đầu từng đầu ác quỷ với đủ các loại hình dáng cùng kích cỡ, có những con toàn thân đỏ sẫm đầu mọc sừng, đằng sau có cánh dơi, có những con toàn thân như tạo từ những làn khói màu đen phát ra những tiếng hú ghê rợn.
Đầu ác quỷ hét lên một tiếng, ngay lập tức vô số đầu ác quỷ theo hiệu lệnh lao về phía người phụ nữ.
Thế nhưng nàng lại không chút hoang mang thu thanh kiếm về trước người, chỉ thấy nàng nâng thanh kiếm trước ngực dọc theo thân thể của mình, hai mắt nàng nhắm nghiền miệng lẩm bẩm chú ngữ.
Từng cổ ngữ trên lưỡi kiếm bắt đầu phát sáng, từ bên trong thanh kiếm phát ra khí tức cực kì kinh khủng, nàng đưa thanh kiếm thành một vòng tròn trước mặt khiến nó tách ra thành hàng loạt thanh kiếm ánh sáng.
Tiếp đến nàng nâng thanh kiếm lên trước ngực đồng thời hướng mũi kiếm về phía trước, những thanh kiếm ánh sáng cũng hướng về phía đó chờ đợi hiệu lệnh.
Nàng rất bình tĩnh nhìn đám ác quỷ đang lao thẳng về phía mình, khi bọn chúng đến ngay sát người nàng chuẩn bị t·ấn c·ông thì bỗng nhiên nàng biến mất tại vị trí.
Chỉ thấy một ánh sáng bạc lóe lên, nàng xuất hiện ngay trước mặt đầu ác quỷ, đâm xuyên mũi kiếm quá người tên ác quỷ, phía sau lưng nàng đám tiểu quỷ cũng bị từng thanh kiếm chém thành tro bụi.
Còn phía bên kia đầu ác quỷ chỉ thấy nhói ở ngực một cái mới phát hiện ra người phụ nữ kia đã đứng trước mặt mình từ lúc nào con thanh kiếm trên tay nàng đang cắm trên người hắn.
Hét lên một tiếng đau đớn, toàn thân đầu ác quỷ hiện lên vô số kí tự kì lạ bảo hộ hắn, đồng thời một luồng năng lượng khổng lồ từ người hắn bộc phát cuốn bay người phụ nữ ra ngoài.
Tranh thủ khoảng thời gian trông hắn liền nhanh chóng kết ấn niệm ma pháp, sau lưng hắn liền hiện ra một cánh cổng không gian màu trắng.
Thế nhưng hắn chưa kịp chạy trốn đã thấy người đàn ông kia xuất hiện chắn ngang cánh cổng, trong tay hắn lúc này cầm một khối lâp phương kì lạ được kết hợp lại từ nhiều khối lập phương khác nhỏ hơn.
Đối phương nâng khối lập phương lên ném về phía hắn, ngay lập tức những khối lập phương nhỏ bắt đầu chuyển động để lộ ra một lỗ đen sâu hun hút với lực hút kinh hồn, hắn còn chưa kịp định thần đã bị hút vào bên trong.
Khối lập phương sau đó liền bay trở lại trong tay người đàn ông rồi nằm yên bất động, nếu không nhìn thấy cảnh vừa rồi thì khó ai có thể biết được một món đồ với cái vẻ ngoài vô hại kia lại có khả năng nhốt được cả một đầu ác quỷ bên trong.
Ở bên ngoài Vũ Thiên lúc này đang nằm trên mặt đất, mặt dây chuyền đang lơ lửng trước mặt hắn tỏa ra ánh sáng nhu hòa bảo vệ cơ thể của hắn vào bên trong.
Một hồi lâu sau ánh sáng trên mặt dây chuyền dần yếu đi rồi biến mất, mặt dây chuyền lúc này mới trở lại như bình thường chậm rãi hạ xuống.
Không biết qua bao lâu cuối cùng Vũ Thiên cũng tỉnh lại, hắn chỉ cảm thấy đầu mình đau như búa bổ, mà không chỉ có vậy đến khi hắn cảm nhận được cơ thể của bản thân mình thì phát hiện không có chỗ nào là không đau âm ỉ.
Chiếc đồng hồ trên tay hắn không biết đã hỏng từ lúc nào nên hắn không cách nào liên lạc được với Thiên Cơ, phải cố gắng lắm hắn mới có thể bò dậy để thấy bản thân đang ở một nơi xa lạ, mọi thứ xung quanh hắn cực kì lộn xộn.
Nghỉ ngơi một lúc Vũ Thiên cố nén đau đớn đứng dậy, hắn vừa mới kiểm tra thì phát hiện máy tính của hắn không bắt được tín hiệu từ những máy phát sóng.
Mặc dù rất hoang mang nhưng hắn vẫn cố trấn an bản thân bình tĩnh trở lại, hắn đi một vòng quanh khu vực đổ nát để kiểm tra xem nơi đây là nơi nào.
Cuối cùng hắn phát hiện ra một khu vực rất đặc biệt, nơi đây rất trống trải không có một chút đất đá ngổn ngang nào như những chỗ khác, không chỉ vậy ở chính giữa còn có một thiếu nữ đang nằm đấy b·ất t·ỉnh.
Vũ Thiên tiến lại gần nàng kiểm tra thì phát hiện nàng vẫn còn sống, mặc dù hơi thở còn rất là yếu, hắn cảm thấy cô gái khá là quen thuộc nhưng không cách nào nhớ được đã gặp nàng ở đâu.
Đắn đo một hồi hắn cũng quyết định lôi ra Cổng dịch chuyển đến phòng thí nghiệm bí mật, hiện giờ hắn đã bị lạc ở đây vì vậy tất cả chỉ còn hi vọng vào Thiên Cơ sẽ có cách giúp hắn rời khỏi nơi này.
Sau khi cài đặt mọi thứ xong xuôi Vũ Thiên không quên đưa cô gái lạ mặt kia đi cùng, dù sao hắn cũng không cách nào ngó lơ mặc kệ để người ta c·hết ở đây được.
Hắn kéo lê cô gái một cách nặng nhọc lên vị trí Cổng dịch chuyển, đến khi dịch chuyển thành công thì hắn cũng vì quá mệt mỏi mà lăn ra b·ất t·ỉnh.
Đến khi tỉnh lại hắn đã thấy bản thân đang nằm trong cái "ống nghiệm" khổng lồ kia một lần nữa, thế nhưng lần này trên người hắn còn được cắm thêm vô số các ống dẫn khác nhau, nhìn hắn lúc này thật sự không khác gì một mẫu vật trong phòng thí nghiệm cả.
Phát hiện hắn đã tỉnh lại Thiên Cơ liền xuất hiện bên ngoài bể chứa đánh giá Vũ Thiên một vòng từ trên xuống dưới.
Lúc này hắn mới phát hiện ra mình không chỉ đang trần như nhộng còn bị một cô gái nhìn sạch không chừa thứ gì, cho dù nàng chỉ là một chương trình máy tính nhưng hắn hoàn toàn không thấy nàng khác gì một con người bình thường cả.
Nàng hết nhìn chằm chằm hắn lại nhìn vào một cái màn hình đang lơ lửng bên cạnh một hồi lâu mới chịu thả hắn ra.
Vũ Thiên vội vàng thay đồ mới bắt đầu quan sát mọi thứ xung quanh, phòng thí nghiệm trông rất khác so với lần trước hắn ở đây với sự xuất hiện của rất nhiều loại máy móc kì lạ.
Hắn cũng chỉ nhìn tò mò nhìn qua một cái chứ cũng không đụng vào, ít nhiều hắn cũng là một kỹ sư nên biết việc đụng vào một cái máy mà mình chưa từng biết đến có thể gây nguy hiểm đến mức nào.
Thiên Cơ lúc này mặc kệ Vũ Thiên mà đang loay hoay làm gì đấy ở một góc khác của căn phòng, Vũ Thiên tiến lại gần thì phát hiện nàng đang quan sát một bể thí nghiệm khác, bên trong cũng đang chứa một người nào đó.
Ánh mắt của hắn theo quán tính nhìn về phía người đang ở trong bể, vị trí của hắn chỉ nhìn thấy bóng lưng của người đó thế nhưng không hiểu sao hắn lại cảm thấy bóng lưng kia khá quen thuộc, đã thế lại có điểm gì đó là lạ.
Vũ Thiên nhíu mày định di chuyển về phía trước bể chứa thì cảm giác có thứ gì đó sau lưng mình, chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì có một vật gì đó đánh mạnh vào gáy hắn.
Mắt của hắn hoa lên rồi mờ đi, bên tai thì văng vẳng tiếng hừ lạnh quen thuộc của Thiên Cơ, còn sau đó thì tất cả liền chìm vào bóng tối.