Chương 35: Hấp thụ
Chương 35: Hấp thụ
Ánh mắt Vũ Thiên lóe lên, mặc dù thất bại trong việc phá vỡ lồng ánh sáng nhưng hắn ta đã đạt được những thông tin mà bản thân cần thiết.
Năng lượng Hỗn Mang lại tụ tập quấn quanh cánh tay phải của hắn tạo thành một đầu quỷ thủ khổng lồ toát ra khí tức hủy diệt nồng nặc, chỉ một cái vung tay đã khiến chiếc lồng ánh sáng xuất hiện vô số vết rạn.
Hàng loạt kí tự cổ trong hang động bắt đầu hiện lên phát ra ánh sáng chói lòa giúp gia cố lại màn ánh sáng thế nhưng cũng vô dụng, Vũ Thiên không tốn quá nhiều sức để xé toạc chiếc lồng giam giữ mình.
Cô gái bí ẩn thấy vậy liền quay người bỏ chạy, mọi việc đã vượt quá tầm kiểm soát của nàng khi mà đối phương của nàng mạnh hơn những gì nàng tưởng, thế nhưng nàng nhanh chóng phát hiện không gian nơi đây đã bị phong tỏa không có cách nào thoát đi được.
Nàng liền nhanh chóng tóm lấy viên ngọc bội đang đeo ở bên hông bóp nát, trên đầu nàng ngay lập tức xuất hiện một cánh cổng không gian màu trắng, không gian phong tỏa cũng bị nới lỏng ra giúp nàng có thể vận dụng Không gian ma pháp thoát khỏi đây.
Thế nhưng Vũ Thiên lúc này đã tiến sát đến bên cạnh, hắn không chút do dự vung móng vuốt đánh mạnh vào người nàng. Cho dù đã nhanh chóng niệm ma pháp bảo vệ nhưng móng vuốt của đối phương vừa chạm vào liền b·ị đ·ánh nổ tung.
Cả người nàng b·ị đ·ánh bay đập mạnh vào vách đá, còn viên Ma pháp châu của nàng bị Vũ Thiên c·ướp lấy, chỉ thấy hắn nắm chặt móng vuốt viên pháp châu liền bị bóp nát rơi vãi đầy mặt đất.
Vũ Thiên chuẩn bị ra đòn kết liễu thì từ bên trong cổng không gian xuất hiện một bàn tay khổng lồ vươn ra chỉ về phía hắn, năng lượng ma pháp cuồng bạo tụ tập quanh ngón tay trỏ tạo thành vô số kí tự màu trắng và màu lam.
Hắn nhanh chóng vươn quỷ thủ ra chặn lại đòn t·ấn c·ông, nhưng do chưa có sự chuẩn bị kĩ nên bị đẩy lùi lại một khoảng. Tranh thủ khoảng trống này bàn tay kia liền nắm lấy cô gái bí ẩn hòng cứu nàng về.
Thế nhưng Vũ Thiên làm sao có thể để đối phương toại nguyện, hắn nhanh chóng lao tới dùng quỷ thủ đánh mạnh vào cánh tay khổng lồ khiến nó khựng lại đôi chút nhưng vẫn không thể dừng nó lại.
Ngược lại những ma pháp kí tự lúc nãy đối phương đánh vào người hắn bắt đầu xao động khiến Vòng xoáy căn nguyên bên trong cơ thể hắn bắt đầu đông cứng lại.
Tuy nhiên hắn vẫn mặc kệ những thứ đó mà tiếp tục phát động t·ấn c·ông, năng lượng Hỗn mang cuồng bạo nhanh chóng tụ tập quấn quanh cánh tay của hắn.
Vũ Thiên vươn tay ra nắm chặt lấy bàn tay kia thế nhưng đúng lúc này dị biến lại phát sinh, chỉ thấy Vòng xoáy căn nguyên của hắn vốn đang chuyển động chậm chạp đột nhiên điên cuồng chuyển động.
Nó như một vòng lốc xoáy cuồng bạo hấp thụ toàn bộ những ma pháp kí tự đang phong ấn nó nhưng có vẻ vẫn chưa đủ nên nó không tiếp tục dừng lại mà chuyển mục tiêu sang kẻ bí ẩn bên kia cánh cổng không gian.
Chỉ thấy năng lượng ma pháp từ đối diện nhanh chóng bị Vòng xoáy căn nguyên hút đi khiến cho nó vốn chỉ hai màu trắng và đỏ nay lại xuất hiện thêm năng lượng màu lam.
Kẻ bí ẩn như nín thở, trái tim hắn như muốn ngừng đập khi chứng kiến khung cảnh kì dị này. Bên trong Vòng xoáy căn nguyên phần màu trắng đại diện cho Không gian ma pháp, phần màu đỏ là của Hỗn Mang ma pháp của bản thân hắn, còn năng lượng màu lam kia là màu sắc của Cổ ma pháp của nhân loại tại thế giới bên này.
Ngoại trừ Không gian ma pháp thì hai thứ năng lượng còn lại hoàn toàn không có liên hệ gì với nhau, đó là chưa kể đến còn xung khắc lần nhau, Vòng xoáy căn nguyên kia hiện giờ không khác gì một quả bom hẹn giờ chỉ chờ chực p·hát n·ổ.
Thế nhưng mọi thứ lại không xảy ra như những gì hắn tưởng tượng mà ngược lại sự xuất hiện của Cổ ma pháp lại khiến cho Vòng xoáy căn nguyên trở nên vững chắc hơn.
Trong lúc hắn đang kinh ngạc chứng kiến sự biến đổi của Vòng xoáy căn nguyên thì cánh tay kia nhanh chóng vùng thoát khỏi sự kiềm chế của hắn rồi rụt trở về cổng không gian để lại cô gái kia ở lại.
Vũ Thiên cũng không có ý định cản đối phương lại mà chỉ đứng yên nhìn cánh cổng không gian chầm chậm đóng lại.
Sau khi mọi thứ kết thúc hắn liền ngồi xếp bằng kiểm tra lại tình trạng của Vòng xoáy căn nguyên, ngoại trừ xuất hiện ba màu đỏ, xanh và trắng thì nó không có quá nhiều khác biệt so với những Vòng xoáy bình thường.
Kiểm tra mọi thứ không có gì nghiêm trọng kẻ bí ẩn mới yên tâm trở lại, lúc này hắn liền chuyển mục tiêu sang cô gái bí ẩn đang nằm b·ất t·ỉnh ở gần đấy, cơ thể nàng được một màn sáng màu lam nhạt bảo vệ nếu không lúc nãy có khi nàng đã bị đất đá đè c·hết rồi.
Tiến lại gần nàng hắn phát hiện dung mạo của nàng đã biến thành rất bình thường chứ không còn kinh diễm như lúc nãy, thế nhưng hắn nhận ra đây chẳng qua là một ma pháp thay đổi cơ thể cao cấp mà thôi, dù sao với dung mạo tuyệt luân của nàng thì chỉ cần lộ ra thì ít ai có thể dứt ra được.
Chạm tay vào người nàng hắn bắt đầu niệm ma pháp, thế nhưng một hồi lâu sau vẫn không có gì bất thường xảy ra khiến hắn nhíu mày.
Hắn thay đổi một vài loại ma pháp khác từ dò xét cho đến thao túng linh hồn nhưng đều thất bại, kí ức của nàng cũng được bảo vệ bằng những ma pháp phức tạp để tránh bị khai thác.
"Linh hồn bị khiếm khuyết sao?" kẻ bí ẩn ngạc nhiên đưa ra kết luận.
Điều kì lạ nhất là bằng cách nào mà một linh hồn không hoàn chỉnh không chỉ có thể tồn tại một cách bình thường mà còn có thể đạt đến cảnh giới ma pháp cao như vậy cơ chứ.
Cuối cùng hắn đi đến một kết luận đây có thể là một loại phân thân nào đấy thế nhưng có vẻ như không được hoàn chỉnh cho lắm, thế nhưng nó lại có những ưu điểm mà ít loại thần thông tương tự có thể làm được.
Mặc dù không thu thập được quá nhiều thông tin nhưng hắn vẫn phát hiện một vài cách thức có thể thao túng một phần nào đó đối phương, không triệt để như những loại thôi miên hay mê hoặc ma pháp nhưng cũng đủ để chi phối phần nào đó, nhưng trước hết hắn phải phong ấn lại kí ức của nàng đã.
Sau khi hoàn tất mọi thứ hắn liền tiến đến công đoạn cuối cùng là chiếm lấy cơ thể này.
Vốn hắn chỉ dự tính mượn xài tạm cho đến khi kiếm được một cơ thể mới tốt hơn thế nhưng mọi thứ có phần vượt ra khỏi dự tính ban đầu của hắn, cuối cùng hắn quyết định sẽ giữ lại bộ thân thể này nhưng đó phải là lúc hắn đánh tan linh hồn của chủ nhân nó đã.
Hắn ngồi xếp bằng trên mặt đất hai mắt nhắm nghiền, linh hồn của kẻ bí ẩn bắt đầu tìm đường xâm nhập sâu hơn vào thức hải của Vũ Thiên nhằm tìm ra linh hồn của hắn.
Cuối cùng hắn cũng phát hiện ra một khu vực trắng toát nằm sâu trong thức hải. Đến lúc tiếp cận thì hắn lại ngạc nhiên khi thấy nơi đây là một hồ nước, bên cạnh là một cây liễu lớn rủ cành lá xuống sát mặt hồ, dưới gốc liễu thấp thoáng bóng người.
Đến khi tới gần hắn không phát hiện ra linh hồn của cơ thể này mà lại nhìn thấy một người phụ nữ xinh đẹp mặc một bộ áo giáp màu bạc bó sát tôn lên từng đường nét cơ thể, bên hông nàng treo một thanh kiếm dài mảnh cũng thuần một sắc bạc đang ngồi uống trà.
Đứng sau lưng nàng là một người đàn ông ngoại hình tuy không quá xuất chúng nhưng khí chất điềm tĩnh cùng ánh mắt lại ánh lên nét cơ trí khó tả, người đàn ông chậm rãi chải mái tóc cho người phụ nữ sau đó cẩn thận búi nó lên cao.
"Đến từ đâu thì cút về chỗ đó" người phụ nữ đặt chén trà xuống trừng mắt nhìn về phía đốm sáng màu đỏ.
Hắn lúc này đã hiện ra là một người thanh niên tuấn tú, thế nhưng hơi thở lạnh lẽo mà hắn toát ra lại khiến cho người đứng cạnh cảm thấy rùng mình.
Hắn không tỏ ra một chút lo sợ nào trước lời đe dọa của người phụ nữ mà ngược lại bắt đầu đánh giá mọi thứ xung quanh, hắn có thể chắc chắn linh hồn của cơ thể này chỉ nằm đâu đó quanh đây mà thôi.
Cuối cùng hắn dừng lại trước sợi dây chuyền trước ngực người phụ nữ, nó có hình dáng một thanh kiếm dài mảnh giống như thanh kiếm bên hông của nàng, bên ngoài được một đôi cánh cũng màu bạc quấn quanh, bảo vệ thanh kiếm cùng một đốm sáng nhỏ màu trắng vào bên trong.
Dường như cũng phát hiện ra mục đích của đối phương, người phụ nữ lạnh mặt xuống tay trái chạm vào thanh kiếm bên hông, tay phải nắm lấy chuôi kiếm tiến vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu.
Một luồng áp lực bàng bạc tỏa ra từ người nàng hất văng thanh niên kia ra ngoài, hắn lộn một vòng chật vật rồi cày chân tạo thành một vệt sâu hoắm trên mặt đất.
Hắn ngay lập tức thu liễm lại thái độ ngạo mạn của mình mà bắt đầu đánh giá đối phương, khí thế của người phụ nữ tỏa ra tạo cho hắn áp lực rất lớn.
Chưa kể đến người đàn ông phía bên kia vẫn bình tĩnh đứng chắp hai tay sau lưng như không hề có ý định sẽ ra tay nhưng hắn có thể thấy ánh mắt của đối phương đang ghim chặt từng cử động của hắn lại.
Thế nhưng từng này chưa đủ để hắn phải lùi bước, chỉ thấy hắn đứng dậy, toàn thân của hắn mọc ra lân phiến màu đỏ sậm, trên đầu mọc ra một cặp sừng còn sau lưng hiện ra một đôi cánh dơi, khí thế trên người hắn lúc này không chút thua kém người phụ nữ đối diện.