Chương 37: Cô gái bí ẩn
Chương 37: Cô gái bí ẩn
Đến khi tỉnh lại một lần nữa hắn thấy bản thân đang nằm trên một chiếc trường kỷ ở một góc khác của căn phòng, đầu của hắn thì đang đau như búa bổ.
Vũ Thiên đờ đẫn nhìn trần nhà một hồi lâu mới đủ sức để ngồi dậy, tuy đã khá hơn nhưng đầu của hắn vẫn nhói lên từng cơn mãi không dứt.
Ngồi đối diện hắn là một cô gái trẻ mặc áo blouse trắng đang nhìn hắn một cách chăm chú, Vũ Thiên cũng ngơ ngác nhìn lại, cả hai người cứ như vậy bốn mắt nhìn nhau không nói một lời nào.
Đang không biết phải làm sao thì từ sau lưng hắn vang lên tiếng hắng giọng quen thuộc, đến khi quay lại thì thấy Thiên Cơ đã đứng sau lưng hắn từ lúc nào.
Bên cạnh nàng là một cô gái xinh đẹp khác cũng mặc chiếc áo blouse trắng, trên tay cầm một thứ giống như một mặt kính mỏng, phía trên hiển thị vô số hình ảnh và chữ viết.
Tất cả được viết bằng ngôn ngữ Libra nên hắn chỉ hiểu được một phần, nhất là cái chữ to nhất ở trên cùng chính là tên của hắn, còn phía dưới là hàng loạt thông tin khác.
"Hai người đã làm quen với nhau xong rồi chứ" Thiên Cơ vừa nói vừa ngồi xuống đối diện Vũ Thiên.
Vũ Thiên chỉ trầm mặc nhìn cô gái đối diện, hắn đã nhận ra cô ấy là người mà mình gặp trong hang động lúc trước, nhưng mà hắn vẫn cảm thấy bản thân mình có vẻ đã gặp nàng trước đấy nữa nhưng vẫn chưa nhớ ra được.
Ánh mắt chăm chú của Vũ Thiên khiến cô gái ngại ngùng cúi mặt xuống đất không dám đối diện với hắn.
"Cô tên gì? Chúng ta trước đây đã gặp qua nhau ở đâu đó hay chưa?" nghĩ mãi vẫn không ra đáp án nên Vũ Thiên trực tiếp hỏi.
Cô gái vẫn tiếp tục cúi đầu trầm mặc nhưng thái độ khác hẳn lúc trước, cuối cùng hắn chỉ nhận được một cái lắc đầu buồn bã từ nàng.
"Được rồi cô không cần phải quá cố gắng đâu, bây giờ cô có thể về phòng nghỉ ngơi, những chuyện còn lại chúng ta sẽ trao đổi sau" Thiên Cơ nhìn cô gái nhẹ nhàng nói.
Cô gái gật đầu rời khỏi trước ánh mắt nghi hoặc của Vũ Thiên, đợi đến khi nàng rời khỏi Thiên Cơ bắt đầu thay đổi thái độ.
"Ngươi càng ngày càng giỏi đấy, trước khi ngươi thực sự nắm quyền điều khiển nơi đây thì để ta nói cho ngươi biết ta là chủ nhân của nơi này, vì vậy không phải ngươi thích đưa ai đến cũng được đâu.
Không chỉ vậy đó còn là một người mà ngươi hoàn toàn không quen biết, đầu óc của ngươi có bị gì hay không đấy chứ. Ta đã dặn dò ngươi rất cẩn thận việc giữ kín bí mật nơi này vậy mà ngươi vẫn đưa một người chưa biết là địch hay bạn đến.
Lỡ như có vấn đề gì xảy ra thì ai sẽ chịu trách nhiệm, ngươi có làm được hay không?"
"Ta biết là trong chuyện này là ta không đúng, nhưng hiện tại ta không có lựa chọn nào khác, ta không thể nào thấy c·hết mà không cứu được" Vũ Thiên yên lặng cho Thiên Cơ nói hết rồi bắt đầu nói.
"Có chuyện gì đã xảy ra mà lúc ngươi mới đến lại tàn tạ đến vậy? Thậm chí đến cả Vòng tay Thiên Hà cũng bị hư hỏng nặng đến mức hiện tại vẫn chưa sửa xong.
Không chỉ vậy thân thể của ngươi cũng có những biến đổi rất khác so với lần trước ngươi đến đây, cả cô gái đi cùng ngươi kia cũng không bình thường." Thiên Cơ đưa ra hàng loạt câu hỏi khiến Vũ Thiên cũng hơi lúng túng.
Trầm ngâm một hồi lâu hắn liền bắt đầu kể về những sự việc vừa qua cùng chuyến thăm dò hang động của mình, cuối cùng là việc mình b·ất t·ỉnh đến lúc tỉnh lại đã ở sâu trong hang động đồng thời tìm thấy cô gái kia.
Thiên Cơ lắng nghe từ đầu đến cuối không nói gì cả, còn cô gái đứng bên cạnh ôm cái màn hình kì lạ kia cũng không nói một lời, từ lúc nàng xuất hiện Vũ Thiên đã thấy nàng có điểm gì đấy không được bình thường.
Sau khi Vũ Thiên kể xong thì mọi thứ bắt đầu chìm vào im lặng, trong lúc Thiên Cơ trầm ngâm suy nghĩ hắn lại dời ánh mắt sang đánh giá cô gái bên cạnh.
Hắn thấy cô gái này rất kì lạ, đặc biệt là hắn để ý thấy biểu cảm của nàng từ trước đến giờ vẫn không có gì thay đổi, thoạt trông nàng cứ như một con búp bê xinh đẹp.
Mạch suy nghĩ của hắn nhanh chóng bị cắt ngang khi Thiên Cơ quay sang ra lệnh cho cô gái: "Ngươi mang theo mấy món đồ vật kiểm tra tình hình bên ngoài rồi báo cáo lại cho ta"
Cô gái gật đầu rồi quay người đi vào bên trong để chuẩn bị, đợi nàng đi khỏi hắn mới quay sang Thiên Cơ thắc mắc: "Nàng là ai mà sao lại nghe lời ngươi như vậy?"
"Không phải việc của ngươi, bây giờ ngươi đưa nó ra ngoài làm nhiệm vụ đi, ta còn việc khác phải làm" Thiên Cơ chưng hửng trả lời.
"Không được ta phải trở về ngay, không biết ta đã b·ất t·ỉnh bao nhiêu thời gian rồi, nếu không nhanh chóng trở về sẽ trễ ngày phép mất, đến lúc đó lại phiền phức lớn" Vũ Thiên lớn giọng nói.
"Cũng đâu phải lỗi của ta, ngươi đã lớn chừng này rồi mà vẫn làm việc bốc đồng để bản thân mình cứ rơi vào trạng thái nguy hiểm như vậy.
Đáng đời." Nàng chốt lại bằng một câu xanh rờn rồi quay người đi khỏi.
"Ta không có quá nhiều địa điểm có thể lựa chọn để lắp đặt Cổng dịch chuyển, đây là một trong những nơi kín đáo nhất mà ta có thể nghĩ đến được, còn việc bị lạc là do không mong muốn mà thôi." Vũ Thiên vội vàng gọi với theo.
"Ở cái nơi lạc hậu này chỉ có ta mới có thể khai thác hết tiềm năng của ngươi, ở lại đây với ta ngươi không cần phải quay về nơi đó làm gì cả." Thiên Cơ bình tĩnh trả lời.
"Ta có lý do để quay trở lại, chưa kể đến chôn chân ở một góc cũng không hẳn một lựa chọn đúng đắn. Cho dù nơi đây đối với ngươi chỉ là chốn lạc hậu nhưng chúng ta vẫn cần phải nhờ nó để liên lạc với thế giới rộng lớn hơn ở bên ngoài cơ mà." Vũ Thiên đáp lời.
"Ta sẽ suy nghĩ thêm về việc này" lời nói của Vũ Thiên khiến cho nàng suy nghĩ trong chốc lát, sau đó nàng chỉ trả lời ngắn gọn rồi đi thẳng.
Hiện tại hắn không có phương án nào khác nên chỉ có thể nhờ cậy vào Thiên Cơ mà thôi, nếu nàng không giúp thì hắn sẽ gặp rắc rối lớn.
Sau một hồi chuẩn bị cô gái lúc nãy quay lại với một số trang bị kì lạ trên người, Thiên Cơ lúc này mới gọi Vũ Thiên lại giao nhiệm vụ đưa Angel đi khám phá hang động nơi đây.
Hang động phía bên ngoài vẫn ngổn ngang đất đá như lúc ban đầu, Angel mặc kệ Vũ Thiên mà bắt đầu việc điều tra mọi thứ.
Hắn thấy nàng ngó lơ bản thân thì cũng không có dự định sẽ làm quen, hắn chỉ đứng một bên tò mò nhìn nàng thao tác trên những máy móc nàng mang theo.
Nó bao gồm một chiếc máy tính tương tự như chiếc Thiên Cơ đưa cho hắn, bên cạnh đó là một chiếc vali chưa hàng loạt những con robot nhỏ biết bay, chúng nó sẽ bay xung quanh hang động, sử dụng máy quét để kiểm tra và lưu lại hình ảnh của địa hình nơi đây.
Tất cả thông tin sẽ được gửi về máy tính của Angel để từ đấy bắt đầu phân tích và nghiên cứu. Không dừng lại ở đấy Angel còn lấy ra một chiếc mắt kính kì lạ che hết cả hai bên mắt.
Chỉ thấy nàng đưa tay lên vành tai bên phải nhấn một cái, ngay lập tức một món đồ kì lạ có hình dạng một chiếc cánh chim bằng bạc hiện ra bao phủ lấy toàn bộ tai của nàng.
Tuy không rõ công dụng của nó nhưng hắn đoán đây có thể là một loại đồ vật dùng để liên lạc giống như là một chiếc tai nghe vậy.
Sau khi đeo chiếc mắt kính vào Angel bắt đầu đưa tay lên vẽ các hình dạng kì lạ trên không trung. Ban đầu hắn không rõ những động tác này của nàng có ý nghĩa gì, thế nhưng rất nhanh sau đó hắn phát hiện ra động tác của nàng giống như đang thao tác trên một chiếc màn hình vậy.
Nhưng đôi khi nàng lại xoay cổ tay giống như đang nắm một món đồ gì đấy trên tay, cơ bản là hắn cũng không đoán hết được những động tác của nàng để làm gì.
Ngoài ra còn một vài món đồ khác mà hắn mới thấy lần đầu, cũng không đoán được công dụng và chức năng của chúng. Sau khi quan sát chán chê, thấy không còn gì thú vị thì hắn lúc này mới bắt đầu quan sát hang động xung quanh.