Chương 18: Vạch mặt
Mọi người quay góc phòng thì phát hiện ra người vừa phát biểu là Trinh Luân, Vũ Thiên lúc này mới hỏi hắn: "Em có cách nào thì nói ra cho mọi người nghe thử"
Trịnh Luân lúc này mới xòe tay ra cho mọi người xem, trên tay hắn đang cầm một con dấu trông rất bắt mắt.
"Em hiện nay đang làm thiết kế cho một studio thuộc công ty Mecha Frontier, cũng chỉ mới hoàn thành thử việc gần đây thôi nhưng được bọn họ cấp cho một con dấu riêng, được chế tạo từ công nghệ đặc biệt, tránh trường hợp bị làm giả.
Từ lúc anh được phân công nhiệm vụ khác thì khối lượng công việc của mọi người tăng lên đáng kể nên em đã thấy nghi rồi, với lại em cũng muốn kiểm tra xem con dấu này hoạt động như thế nào nên trên tất cả các bộ phận em phụ trách làm đều được in dấu ấn trên.
Bọn chúng được đánh dấu khá kín nhưng mà nếu cho kiểm tra vẫn có thể dễ dàng tìm ra, nếu vậy chỉ cần cho người kiểm tra kho thành phẩm là có thể lần ra dấu vết ngay"
Vừa nghe xong những lời hắn nói, những người còn lại hai mắt sáng lên, ngay cả Vũ Thiên cũng nở một nụ cười quỷ quyệt.
"Em đi cùng Trịnh Luân kiểm tra kho thành phẩm xem có tìm ra dấu ấn của nó trên các sản phẩm hay không rồi quay lại báo cho anh. Những người còn lại tiếp tục công việc của mình, còn anh sẽ lên báo lại với cấp trên" Vũ Thiên quay sang nói với Trần Vũ cùng mọi người sau đó ra lệnh.
Vũ Thiên cầm theo mấy tờ giấy thống kê số liệu lên gặp ban chỉ huy, đứng bên ngoài căn phòng, hắn bắt đầu chỉnh trang lại quân phục của mình sau đó gõ cửa.
"Mời vào" một giọng nói từ bên trong phát ra.
Vũ Thiên bước vào phòng, tiến đến bàn làm việc của đại úy Hoàng Quốc Minh một trong số các chỉ huy trực tiếp của bọn hắn.
"Về rồi đấy à, mấy ngày nay làm nhiệm vụ ở đâu đấy, mấy hôm trước nhận được lệnh chỉ đích danh em đi bổ sung cho tiền tuyến thầy cũng khá bất ngờ, sao lần đầu làm nhiệm vụ thấy như thế nào" đại úy Minh vừa cười vừa rót một chén trà đưa sang cho hắn.
Vũ Thiên vừa cười vừa đưa số tài liệu trong tay mình ra rồi bắt đầu trình bày: "Cũng bình thường thầy ạ, kích thích hơn ở nhà làm bàn giấy nhiều, chuyến đi lần này em cũng thu thập được một số số liệu cần thiết cho quá trình nghiên cứu sắp tới nên coi như mọi chuyện thành công tốt đẹp ạ"
"Ừ, vậy thì tốt. Còn đây là gì?" đại úy Minh vừa lật số tài liệu Vũ Thiên vừa đưa sang vừa hỏi.
"Đây là thống kê công tác mấy ngày qua của trung đội em ạ, thầy nhìn qua có thể thấy được với yêu cầu về thành phẩm mà bên hậu cần đề ra thì khối lượng công việc được phân công như thế này là không cần thiết vì vậy em lên đây để đề xuất điều chỉnh ạ" Vũ Thiên nhanh chóng trả lời.
"Thứ nhất là đây không thuộc trách nhiệm quản lý của thầy nên thầy không nắm rõ lắm, thứ hai các em cũng phải thông cảm cho bọn thầy một chút vì công việc gần đây gấp quá, phía trên yêu cầu rất căng về số lượng thành phẩm cần hoàn thành để kịp tiến độ thám hiểm nên việc mọi người có phải làm nhiều hơn là điều bình thường" thầy Minh ngước lên nhìn Vũ Thiên nói.
"Đương nhiên là em biết ạ, nhưng thầy nhìn đây" vừa nói hắn vừa chỉ vào một trang trong số tài liệu.
"Đây là tổng số thành phẩm phía trên yêu cầu làm, còn bên này là số lượng thành phẩm các trung đội chúng em hoàn thành được.
Như thầy thấy đấy với tiến độ công việc như hiện tại thì số lượng thành phẩm mỗi trung đội hoàn thành đều đủ đáp ứng yêu cầu đề ra, như vậy thì việc trung đội chúng em phải hoàn thành khối lượng công việc lớn như vậy là không thỏa đáng.
Vì vậy lần này lên đây em có mong muốn là đề xuất với bên các thầy về việc điều chỉnh lại khối lượng công việc cho trung đội của mình, với những số liệu được thống kê ở trên thì em đảm bảo với thầy là tiến độ công việc sẽ không ảnh hưởng gì cả"
Vũ Thiên vừa chỉ vào những con số trên đám tài liệu vừa trình bày, đại úy Minh vừa nhìn vào các con số vừa gật đầu tỏ vẻ đồng ý với ý kiến của hắn.
Sau khi Vũ Thiên trình bày xong thì bắt đầu yên lặng đứng sang một bên, đại úy Minh bắt đầu dò xét các con số từ trên xuống dưới một cách cẩn thận rồi nói.
"Theo như số liệu thống kê thì quả nhiên mọi thứ đúng như em vừa nói, công việc hiện nay đang căng thẳng nên có đôi chút sai sót là chuyện bình thường" sau một hồi quan sát đại úy Minh liền quay sang Vũ Thiên nói.
"Chuyện này thì em biết ạ, chúng em cũng không có phàn nàn gì, chỉ có đề xuất điều chỉnh lại mọi thứ cho phù hợp thôi ạ, nếu thầy thấy nguyện vọng của chúng em là chính đáng thì em xin chữ ký của thầy vào đây để báo lại bên kia người ta điều chỉnh lại ạ" Vũ Thiên lôi từ trong đống giấy tờ ra một tờ giấy khác.
Đại úy Minh đọc lướt qua một cái rồi nhanh chóng đặt bút ký, sau khi kí xong Vũ Thiên vui vẻ nhận lại đơn đề xuất cùng đám giấy tờ rồi xin phép trở về làm việc.
Về đến nơi làm việc thì thấy Trần Vũ cùng Trịnh Luân cũng có mặt ở đó, Vũ Thiên liền hỏi: "Sao rồi mọi thứ như thế nào rồi"
"Không kiểm tra thì không biết anh ạ, có rất nhiều bộ phận của chúng ta lại nằm rải rác trong số thành phẩm của những trung đội khác, phía trên chỉ thống kê số lượng thành phẩm mỗi trung đội hoàn thành mà thôi chính vì vậy chúng ta làm rất nhiều các bộ phận khác nhau nhưng số lượng thành phẩm chỉ ngang ngửa với những trung đội khác.
Chứng tỏ là những ngày qua mọi người làm việc cật lực thế nhưng công lao đều để người khác hưởng cả" Trần Vũ cắn răng nói.
"Được rồi chuyện này chúng ta tính sau, em cầm tờ đơn này trình lên ban chỉ huy cho anh, nhưng nhớ là không được để Đinh Vô Song nhìn thấy hiểu chưa?" Vũ Thiên đưa tờ đơn đề xuất kèm với chữ ký cho Trần Vũ nói.
"Chẳng lẽ chúng ta để yên cho bọn chúng lộng hành như vậy sao, công sức mấy ngày qua mọi người làm việc cật lực gần như mất trắng" Trần Vũ cầm tờ đơn trên tay giọng run run nói.
"Không sao, em cứ làm theo lời anh là được, đương nhiên chúng ta sẽ không để yên cho việc này cứ thế diễn ra, nhưng mà trước mắt em cứ nộp tờ đơn này lên, còn lại cứ chờ xem mọi việc là được" Vũ Thiên vỗ vai đối phương nói.
Trần Vũ gật đầu sau đó cầm đơn đề xuất đi thẳng, Vũ Thiên quay sang Trịnh Luân nói: "Được rồi bây giờ chúng ta quay lại hoàn thành nốt công việc cùng với mọi người nào"
"Mẹ nó chứ mấy ngày nay làm việc cật lực lại để cho đứa khác hưởng, đúng là cóc mò cò xơi mà. Còn thằng kia nữa không đi làm cùng anh em mà suốt ngày cứ đi đâu không biết" Trịnh Luân nhìn về phía Trần Vũ vừa rời khỏi, hắn tỏ ra tức tối làu bàu nói.
"Được rồi tụi mày bớt hà khắc với nó nữa được không, nó còn nhiều công việc khác phải làm lắm nên không theo sát mọi người được là chuyện bình thường. Với lại lần này rõ ràng là chúng ta bị tụi nó chơi mà nên không trách nó được" Vũ Thiên cười trừ nói.
"Cũng do anh hiền quá đấy nên tụi nó mới dám trèo lên đầu chúng ta làm bậy như vậy" Trịnh Luân liền quay sang phía hắn nói.
"Ơ hay dám phê bình cấp trên ngay trước mặt người ta nữa đấy, mày càng ngày càng to gan nhỉ" Vũ Thiên vừa cười vừa đá nhẹ vào mông Trịnh Luân, hai người cứ thế vừa cười vừa nói đi về phía những người khác đang làm việc.
Dưới sự hỗ trợ của Vũ Thiên mọi người nhanh chóng hoàn thành công việc. Cũng phải thôi vì cơ bản mọi thứ gần như đã hoàn thành trước đó rồi, thậm chí còn thừa ra một cơ số bộ phận khác nữa.
Sau khi hoàn thành mọi thứ, Vũ Thiên bàn giao sản phẩm sau đó cho mọi người nghỉ ngơi, Vũ Thiên vừa ngồi thảnh thơi uống nước vừa chú ý phía ngoài cửa, hắn đang đợi kịch hay chuẩn bị lên màn.
Quả nhiên không lâu sau đó, từ đằng xa Đinh Vô Song hùng hổ chạy tới, phía sau còn có mấy người đi cùng.
Hắn xông vào nơi làm việc của đám người Vũ Thiên bắt đầu quát tháo: "Tụi mày làm ăn kiểu gì mà để chậm tiến độ thế này, phía trên khiển trách tụi mày có chịu được trách nhiệm không"
"Đầu tiên là yêu cầu anh chú ý ngôn ngữ nơi đây không phải là chỗ anh thích nói gì thì nói đâu. Thứ hai người ở đây đều dưới quyền chỉ huy của tôi nên có vấn đề gì anh nói chuyện trực tiếp với tôi chứ không được phép quát tháo họ như vậy" Vũ Thiên đứng bật dậy quát lớn.
"Anh Thiên, anh coi lại tác phong làm việc lính của anh đi, tưởng anh về thì công việc phải hoàn thành tốt hơn chứ sao lại để mọi người chểnh mảng công việc như thế này" Đinh Vô Song vẫn tỏ ra hậm hực nhưng không dám lên giọng trước mặt Vũ Thiên, thay vào đó hắn bắt đầu quay sang kể khổ.
"Anh căn cứ vào đâu mà nói cấp dưới của tôi làm việc chểnh mảng, anh coi đi công việc mọi người đã hoàn thành từ sớm rồi bàn giao lại cho bên hậu cần rồi, có giấy tờ đàng hoàng đây này" vừa nói Vũ Thiên cầm ra một tờ giấy đưa cho Đinh Vô Song.
Đối phương cầm lấy tờ giấy, sau khi đọc xong tiếp tục nói: "Nhưng rõ ràng chỗ này không đủ số lượng thành phẩm mà trung đội anh được phân công, đã thế anh còn tự tiện bàn giao công việc không thông qua chỉ huy là không được"
"Tôi đảm bảo với anh là công việc của chúng tôi hoàn thành theo đúng quy định, anh không đọc được đơn đề xuất mà tôi gửi cho ban chỉ huy à, có chữ kí từ cấp trên đấy" Vũ Thiên không mặn không nhạt trả lời.
Đinh Vô Song bắt đầu lục trong đống tài liệu được kẹp trong tập hồ sơ, hắn nhanh chóng tìm thấy đơn đề xuất của Vũ Thiên, cả người của hắn run lên không biết vì giận hay là sợ hãi.
Bỗng nhiên từ đằng xa một tiếng quát lớn tràn đầy giận giữ vọng lại: "Đinh Vô Song đâu rồi, mày làm ăn kiểu gì mà để phía trên khiển trách chúng ta thế này" cùng với đó là một bóng người thấp thoáng từ đằng xa đang tiến lại gần.