Bản Nguyên Thần Tinh

Chương 15: Nội chiến




Chương 15: Nội chiến

Ảnh Quân thu hồi năm thanh Từ Lực Kiếm lại, sau đòn t·ấn c·ông vừa rồi tất cả năng lượng tích trữ trong chúng nó đều giải phóng hết ra ngoài nên cần phải thu hồi để nạp lại năng lượng.

Hắn rút từ bên hông ra một thanh kiếm khác rồi lao thẳng vào cận chiến với đầu quái vật trước mặt, trong khi đó đối phương b·ị đ·au nên cũng bắt đầu nổi khùng lên t·ấn c·ông như vũ bão về phía Ảnh Quân.

Thế nhưng Ảnh Quân đều có thể né tránh mọi đòn t·ấn c·ông của đầu quái vật một cách dễ dàng đồng thời liên tục chém về phía v·ết t·hương trước ngực của nó.

Những v·ết t·hương liên tiếp khiến máu của đầu quái vật tuôn ra như suối, thế nhưng nó vẫn đang vùng vẫy trong vô vọng, các đòn t·ấn c·ông của nó nếu không đánh vào không khí thì cũng chỉ nện xuống đất khiến đất đá xung quanh văng tung tóe.

Ảnh Quân bắt đầu tụ lực chuẩn bị cho nhát chém cuối cùng kết liễu đối thủ thì đúng lúc này từ trong người đầu quái vật một luồng năng lượng khổng lồ cuộn trào sau đó ngay lập tức phóng mạnh ra ngoài cuốn hắn bay ra ngoài.

Cú va đập rất mạnh thế nhưng chỉ gây ra một số v·ết t·hương nhỏ cho bộ cơ giáp của hắn, thế nhưng điều khiến Ảnh Quân lo lắng là từ cơ thể của đầu quái vật đối diện đang cuộn trào một luồng năng lượng rất đáng sợ.

Luồng năng lượng đấy rất giống với luồng năng lượng bí ẩn thỉnh thoảng lại phát ra từ sâu trong các khu vực sương mù, nó khiến cho bộ cơ giáp trên người hắn bắt đầu không hoạt động bình thường được nữa.

Ảnh Quân bình tĩnh đứng lên, năm thanh Từ Lực Kiếm lại bay ra quay tròn trước mặt hắn, cùng lúc đó cơ thể của đầu quái vật cũng bắt đầu biến đổi.

Nó vươn dài người ra phía trước, hai cánh sau lưng bắt đầu phát triển ngày càng lớn hơn, đồng thời nó há cái miệng rộng của mình ra, từ trước mồm nó xuất hiện một vòng xoáy nhỏ, năng lượng xung quanh bị hút vào tạo thành một quả cầu màu đỏ phát ra hơi nóng dữ dội.

Ảnh Quân không hề tỏ ra lo lắng mà vẫn đứng yên tại chỗ, hắn biết mình không cách nào né tránh được đòn t·ấn c·ông của đối thủ, thay vì vậy hắn muốn nhất kích tất sát đối phương trước khi mọi thứ quá muốn.

Năm thanh Từ Lực Kiếm tỏa ra ánh sáng chói mắt, cùng với đó là hàn mang bén nhọn toát ra dường như có thể cắt nát mọi thứ.



Sau khi đã tụ lực đầy đủ năm thanh kiếm xé gió lao thẳng về phía trước để lại đằng sau là một vệt sáng trông giống như đuôi của sao chổi, cùng lúc đó từ q·uả c·ầu l·ửa trước mặt đầu quái vật phóng ra một cột năng lượng màu đỏ phóng mạnh về phía Ảnh Quân.

Hai luồng năng lượng lao thẳng vào nhau nhưng không gây ra t·iếng n·ổ mạnh như trong tưởng tượng, mà năm thanh kiếm xuyên thẳng qua cột năng lượng rồi tiếp tục bay về phía đầu quái vật.

Mặc dù ánh sáng phát ra từ nó yếu đi rất nhiều cho thấy năng lượng của nó đã thất thoát đáng kể để, thế nhưng nó vẫn lao đi như một mũi tên đâm xuyên vào v·ết t·hương chưa kịp lành trước ngực đầu quái vật tạo thành một cái lỗ khổng lồ.

Đầu quái vật rống lên một tiếng đau đớn sau đó đổ vật xuống mặt đất không còn động đậy nữa, năm thanh Từ Lực Kiếm xoắn nát trái tim khiến nó m·ất m·ạng ngay lập tức.

Còn luồng năng lượng từ đầu quái vật phát ra cũng bị tổn thất sau khi v·a c·hạm với năm thanh kiếm, thế nhưng vẫn bắn mạnh vào người Ảnh Quân khiến cơ giáp của hắn vỡ thành từng mảnh.

Lúc này toàn bộ cơ thể của hắn nổi lên hàng loạt vòng tròn ma pháp màu vàng bí ẩn bảo vệ hắn vào trong khiến hắn không bị tổn thương, thế nhưng lực đạo khổng lồ vẫn khiến cả người hắn bắn mạnh về phía sau, còn cày mặt đất thành một cái rãnh nhỏ.

Cú va đập khiến Ảnh Quân xây xẩm mặt mày, chỉ thấy trời đất như đang quay cuồng trước mắt. Đến khi hắn tỉnh táo trở lại thì thấy toàn thân của mình vẫn lóe lên ánh sáng vàng, đòn t·ấn c·ông của đầu quái vật kia xé tan cơ giáp của hắn nhưng lại không để lại trên thân thể của hắn dù chỉ là một vết xước nhỏ.

Một lát sau ánh sáng vàng trên cơ thể hắn nhạt dần, ngay khi ánh sáng vàng biến mất, từ một tảng đá gần đó bay ra một bóng đen bắn mạnh về phía hắn.

Ảnh Quân lập tức cảm nhận được thế nhưng lúc này hắn không còn cơ giáp bên người nên không cách nào đón đỡ chỉ có thể tìm hết sức để né tránh.

Thế nhưng hắn vẫn b·ị c·hém trúng vào mạng sườn, v·ết t·hương sâu hoắm khiến máu chảy ồ ạt. Ảnh Quân nằm trên mặt đất, hai tay đè chặt v·ết t·hương để cầm máu, hai mắt nhìn chằm chằm vào kẻ địch trước mặt.

Tuy không cách nào nhìn rõ đối phương nhưng hắn vẫn có thể thấy được một cái bóng giơ cao cây đao lên chuẩn b·ị c·hém xuống.



Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, từ đằng xa một mũi tên xé gió lao về phía bóng đen khiến cho hắn phải lùi lại đồng thời dừng động tác vung đao lại.

Ngay sau đó hàng loạt mũi tên từ đằng xa bay tới khiến cho bóng đen phải liên tục né tránh không cách nào tiếp cận được Ảnh Quân.

Những mũi tên này là của Dạ Nguyệt, bình thường các Cơ giáp Chiến sĩ đều hạn chế sử dụng v·ũ k·hí tầm xa, nói đúng hơn là không có ai dùng đến vì độ khó trong thao tác cùng với độ chính xác không được đảm bảo.

Thay vì lãng phí năng lượng một cách vô ích như vậy họ thường chọn cận chiến, nếu không phải Dạ Nguyệt đạt được kĩ năng Cường Hóa Giác Quan từ đó khiến cho thị lực được tăng cường trên diện rộng thì hắn cũng không chọn v·ũ k·hí tầm xa như cung.

Ảnh Quân nhanh chóng đứng dậy, lê từng bước chân chạy về phía Dạ Nguyệt, hắn biết với tình trạng hiện giờ của hắn đối mặt với đối phương thì gần như chắc chắn phải c·hết.

Đối phương thấy Ảnh Quân muốn chạy trốn thì đuổi theo, chỉ thấy hắn lắc người một cái ngay lập tức biến mất trong tầm mắt của hai người.

Ảnh Quân cắn chặt răng lao về phía trước, mặc dù biết chuyến này lành ít dữ nhiều nhưng hắn không định bỏ cuộc một cách dễ dàng như vậy được.

Hắn chỉ thấy hai mắt hoa lên, trước mặt hắn một bóng người hiện ra giơ cao thanh đao chuẩn b·ị c·hém xuống. Ảnh Quân trừng to mắt nhìn chằm chằm vào bóng đen trước mặt như muốn in kĩ hình dánh của đối phương một lần cuối.

Vù vù ... Keng

Một tiếng xé gió vang lên kèm với nó là một tiếng động chát chúa của hai thanh v·ũ k·hí va vào nhau, bóng đen bị t·ấn c·ông bất ngờ nên b·ị b·ắn ngược về phía sau, đồng thời để lộ ra bộ Cơ giáp màu vàng kim lóa mắt.

Ảnh Quân nhìn chằm chằm về phía đó, hai tay nắm chặt, hàm răng cắn chặt. Ngay từ đầu hắn đã đoán được đối phương là Tử Hào, thế nhưng đến lúc nhìn thấy tận mắt vẫn không cách nào chấp nhận được sự thật.



Năng lực của Tử Hào là Điều Khiển Ánh Sáng, điều này khiến cho hắn có thể bẻ cong ánh sáng theo ý muốn từ đó khiến cho bản thân có thể tàng hình.

"Vốn muốn nhìn các ngươi chó cắn chó, thế nhưng bỗng nhiên ta lại đổi ý, các ngươi đuổi theo chúng ta lâu vậy nếu chúng ta không có quà đáp lễ thì thật sự không hay nhỉ"

Một giọng nói ngạo nghễ vang lên kèm một tràng cười sảng khoái, người vừa xuất hiện là Thiên Minh. Hắn bước từng bước tiến lại gần Ảnh Quân khiến đối phương phải lết từng bước khó nhọc lui lại.

"Ta sẽ chơi với ngươi sau" một tiếng nói vang lên bên tai Ảnh Quân cùng với đó là một cái tát như trời giáng khiến hắn b·ất t·ỉnh nhân sự.

Sau khi khống chế được người đầu tiên Thiên Minh liền chuyển mục tiêu về phía người còn lại, ánh mắt của hắn khiến Tử Hào không được tự nhiên.

Ngay lập tức hình ảnh của hắn nhòe đi rồi biến mất, mặc dù nhìn tất cả nhưng Thiên Minh không có vẻ gì lo lắng cả, thậm chí hắn còn cười nhếch mép một cái.

Ở một phía khác Dạ Nguyệt đang bị Bạch Tường Vi đuổi chạy trối c·hết, thỉnh thoảng hắn quay người bắn một mũi tên về phía nàng nhưng đều bị né tránh một cách dễ dàng.

Thậm chí tận dụng thời cơ đó nàng còn rút ngắn khoảng cách giữa hai bên lại, sau vài lần như thế Dạ Nguyệt từ bỏ t·ấn c·ông mà cắm đầu chạy thẳng.

Tốc độ Bạch Tường Vi cao hơn đối phương một chút thế nhưng để đuổi kịp hắn thì sẽ phải tốn kha khá thời gian và công sức, vì thế sau một hồi rượt đuổi nàng quyết định thả đối phương đi rồi quay về hỗ trợ Thiên Minh.

Trở về với Thiên Minh, hắn lúc này đang cầm chặt Song Phủ trong tay, đồng thời thủ sẵn tư thế chiến đấu, chỉ cần một chút động tĩnh là hắn có thể ngay lập tức phản ứng.

Đột nhiên hắn ném cây rìu của bản thân về phía khoảng đất trống, ngay lập tức từ hướng đó một bóng đen nhanh chóng nhảy tránh sang hướng khác rồi lại biến mất.

Sau vài lần như vậy Tử Hào liền nhụt chí, hắn bắt đầu cảm thấy sợ khi thấy năng lực của mình gần như vô dụng trước mặt đối phương. Vốn hắn chỉ muốn lẻn lại gần Ảnh Quân để g·iết người diệt khẩu thế nhưng có vẻ công việc này không đơn giản như hắn nghĩ.

Đến khi hắn nhìn thấy từ xa Bạch Tường Vi đang chạy tới thì hắn ngay lập tức quyết định quay người đi thẳng, chỉ một người thôi hắn đã không đối phó được thì thêm một người nữa không cẩn thận có khi hắn còn phải bỏ mạng lại nơi đây.