Bạn Gì Đó Ơi, Chúng Ta Là Vợ Chồng Hả?

Chương 192:(XV). Thả thính (3)




Pierre không mảy may cảm động, anh tiến lại gần rồi nhìn trái nhìn phải gương mặt đang diễn xuất của cô. Liền chậc lưỡi nói đểu: “Đúng là diễn viên hạng A, diễn xuất cũng xuất sắc như vậy. Muốn khóc cái có ngay nước mắt. Không phải cô có rất nhiều trò hay sao, tự nghĩ cách đi.”

Trước câu nói phũ phàng của Pierre, Iris liền lớn tiến cãi lại: “Tôi không phải diễn, tôi đang nói thật. Làm ơn cho tôi mượn ít tiền đi taxi đi. Sáng mai khi gà chưa gáy, tôi nhất định sẽ cho người đem qua trả anh. Hoặc anh cho tôi số tài khoản, tôi sẽ chuyển qua cho anh.”

Pierre trước sau vẫn lắc đầu, bỏ mặc mọi sự van nài của Iris mà đi vào phòng ngủ. Iris khó chịu đứng dậm chân một lúc không biết tính sao liền tự nhiên bước vào phòng ngủ theo anh.

Nhìn thấy Pierre tắt đèn leo lên giường ngủ kéo chăn trùm kín đầu, Iris liền chớp chớp mắt nghĩ nghĩ ra trò ăn vạ quậy phá. Nghĩ là làm, cô liền tiến lại chỗ anh nằm, cong những ngón tay lên như ma nữ rồi gào lấy tấm chăn khỏi mặt anh.

Tấm chăn vừa rơi ra, Pierre mở mắt liền nhìn thấy cặp mắt lật ngược mi và cái lưỡi thè dài ra ngày càng hạ thấp xuống để doạ ma anh. Pierre trước giờ gặp nhiều xác chết sao có thể sợ cái trò vớ vẩn của Iris. Anh thuận thế trêu lại cô bằng cách thè lưỡi ra thật dài xem ai sợ ai. Kết quả cuối cùng là không ai sợ ai vì Iris cũng là người thích “ phim kinh dị” nhưng đầu lưỡi của cả hai thì đã chạm vào nhau.

Ánh trăng của đêm hè cùng ánh đèn đường của thành phố tuy mờ tuy tỏ nhưng vẫn soi rõ hai con ma đang chạm lưỡi vào nhau rồi tự lúc nào lưỡi của cả hai đồng loạt chuyển động như là đang xoắn xít lấy nhau.

Khi hai chiếc lưỡi chạm nhau đến hai phần ba và môi cũng đã gần sát thì Iris bắt đầu thấy tim đập thình thịch. Cô có cảm giác như là mơ vì cô không nghĩ Pierre lại chịu phối hợp trò chơi này với cô.

Nhưng Pierre thì không nghĩ đây là trò chơi, bất thình lình anh chu môi lên và giữ chặt cánh môi của Iris, mút nhẹ. Tay anh nhanh chóng đưa ra giữ lấy eo cô khiến Iris có cảm giác có rất nhiều luồng điện đang chạy quanh người mình khiến cô không thoát ra được, cứ cư nhiên mà để cho anh dìu dắt.

Pierre nhìn thấy Iris không có phản ứng chối từ cảm giác đụng chạm thì anh liền có thêm tự tin nâng eo cô đặt lên người mình để cô nằm trên người anh. Bàn tay anh khẽ vuốt nhẹ tấm lưng thon của cô rồi dần chạm vào hai khối tròn đầy phía sau.

Lần đầu tiên có sự đụng chạm lớn như vậy khiến toàn thân Iris run rẩy. Pierre cảm nhận được tim cô đập nhanh và mạnh hơn bình thường nên dần hé môi của cô ra, thì thầm hỏi: “Em đã biết sợ rồi sao? Biết sợ rồi thì lần sau đừng có giở trò quậy phá tôi nữa.”

Trước lời nói mang tính khiêu khích và phủ nhận cảm xúc của hắn, Iris liền cứng miệng nói ra một câu thách thức: “Chỉ có như vậy mà anh muốn dọa tôi sao?”

Pierre chưng hửng hứ lên một tiếng nhẹ rồi hỏi: “Nụ hôn đầu tiên của em đã mất, em còn muốn mất thêm cái gì nữa.”

Hai mái Iris liền đỏ ửng sau câu nói tình ý đó, cô liền chống thân lăn xuống khỏi người anh. Chanh chua nói: “Lấy xong nụ hôn đầu tiên rồi, giờ cho tôi mượn tiền đi taxi được không?”

Pierre nhúng vai cười trêu chọc: “Nụ hôn đầu tiên của siêu sao chỉ bằng tiền taxi thôi sao? Có vẻ rẻ đó.”

Iris cắn môi nhíu mày hất mặt hỏi lại: “Mắc rẻ cái gì. Anh còn muốn sao nữa mới chịu cho tôi mượn tiền hả đồ ky bo?”

Pierre càng nhìn gương mặt của cô gái càng nhận ra rằng khi cô ấy tỏ vẻ đanh đá nhìn cũng rất đáng yêu. Trong lòng anh tự nhiên lại muốn chọc phá cô ấy. Bàn tay anh đặt lên eo cô, nhẹ giọng thương lượng: “Tôi còn muốn em mất thêm cái khác nữa.”

Iris nghe xong câu nói đầy ngụ ý  của hắn thì liền phát hoảng, cô vung tay đánh hắn rồi lớn giọng mắng: “Đồ háo sắc, đồ trục lợi, đồ nước đục thả câu. Anh nằm mơ đi, đồ hoang tưởng.”

Một tràng dài chửi mắng của Iris phát ra không làm Pierre khó chịu mà ngược lại còn cười lớn. Anh ngồi dậy, xoay người áp sát mặt vào gương mặt xinh đẹp của Iris, u ám dọa dẫm: “Cô bé, tôi không biết em muốn giở trò gì với tôi nhưng em là con gái, chơi kiểu gì em cũng thua chắc.”

Iris có vẻ sợ cái bộ mặt dọa người này của Pierre, cô chớp chớp mắt, tim hơi run nhưng vẫn cắn lại anh bằng một câu khiến Pierre choáng váng: “Tôi muốn thua sạch về tay anh để thử vận mệnh của chính mình.”

Pierre nhìn nhìn cô bằng đôi mắt thâm thúy, tim anh khắc này đã không thể đập bình thường được nữa, cứ cao rồi thấp bất thường. Bất giác anh nhếch môi cười rồi khẽ hỏi: “Em biết gì về tôi mà dám đặt cược lớn như vậy?”

Trong lòng anh, Iris là một ẩn số, nếu anh không biết gì về cô, không hiểu được lý do vì sao Iris ở bên cạnh mình thì anh sẽ không liều lĩnh đặt tình cảm vào đó. Người đàn ông ở vào độ tuổi giống như Pierre, từng trải qua chuyện tình cảm như anh thì chuyện bắt đầu một mối quan hệ nam nữ là không hề dễ dàng.

Trước câu hỏi của Pierre, Iris điềm nhiên nói: “Chỉ cần không bao giờ lừa dối tôi thì anh là người như thế nào tôi cũng sẽ đặt cược.”