Bạn Gì Đó Ơi, Chúng Ta Là Vợ Chồng Hả?

Chương 193:(XV). Thả thính (4)




Nghe Iris nói xong, lòng Pierre như được tắm mát. Anh chưa bao giờ nghĩ sẽ lừa dối ai, nhất là trong tình yêu. Mặc dù Bảo Vy rời xa anh nhưng cô cũng chưa từng lừa dối anh và anh cũng không trách cô. Đối với Iris, cô ấy tuy thường xuyên nói lời nửa thật nửa đùa với anh nhưng anh biết ngay giây phút này lời cô ấy là thật.

Pierre cúi xuống hôn lên trán cô rồi lướt môi xuống chóp mũi cao ngất của cô, khẽ hỏi: “Cô bé, em ngốc quá! Tôi sẽ không bao giờ lừa dối em nhưng tính tình của tôi không tốt, rất cộc cằn em cũng chịu sao?”

Iris hí hửng cười, đưa tay quàng cổ anh, chu miệng nói: “Cùng lắm là uống nước vòi mỗi ngày thôi. Cũng không đến nỗi nào.”

Pierre liền cười lớn hỏi: “Vậy em thích uống nước gì?”

Iris liền đáp ngay: “Em thích uống Coke (nước ngọt có gas như coca -cola).”

Pierre lắc đầu, không đồng tình, nghiêm giọng nói: “Không được, nước ngọt có nhiều đường không tốt cho tim mạch, lượng gas trong nước Coke có thể làm hỏng men răng và dạ dày. Quá nguy hiểm! Từ giờ không cho em uống nữa.”

Iris nghe xong liền mếu máo nói: “Nhưng em thích uống mà. Không uống Coke thì biết uống gì đây.”

Pierre liền nghiêm túc đáp: “Nước trái cây tươi hoặc sữa. Còn không thì uống nước lọc.”

Iris bĩu môi, miễn cưỡng nói: “Em uống nước cam vậy.”

Pierre thấy Iris chịu nghe lời thì liền mỉm cười nói: “Mai sẽ vắt cam cho em uống.”

“Anh sao?” - Iris tròn mắt hỏi lại.

Pierre cười cười áp môi vào tai cô nói ra một câu kinh dị: “Nhưng bây giờ thì cho em nếm nước miếng của tôi.”

Iris nghe xong liền thè lưỡi tỏ vẻ kinh tởm đẩy Pierre ra khỏi người mình rồi lớn tiếng kêu lên: “Lạy chúa! Bẩn quá! Tôi không thèm...”

Pierre nhìn thấy Iris có vẻ đang muốn trốn đi cho nên liền chuyển người dí sát vào người cô nói: “Lúc nãy em rất say mê mà, giờ lại chê bai nước miếng của tôi sao?”

Iris nheo mắt, nhăn mặt nói: “Tại sao một chút lãng mạn anh cũng không có vậy? Tôi cứ nghĩ anh thích hoàng tử và công chúa thì hẳn phải rất lãng mạn chứ?”

Pierre nhìn theo hướng mắt Iris, thấy cô đưa mắt nhìn về những bức tượng nhân vật Disney trên bàn, bất giác anh lại nghĩ đến chuyện tình đẹp như cổ tích của mình. Chỉ có điều, anh không thể cưới công chúa đúng nghĩa của lòng mình. Lòng Pierre chợt chùn xuống, nghĩ ngợi về cái thời tuổi trẻ, về tình yêu lãng mạn. Có vẻ đã rất lâu, cuộc sống, công việc và David đã không còn để anh có thời gian nghĩ đến hai từ “lãng mạn” nữa.

Thấy Pierre chợt im lặng, Iris liền nhích lại gần anh, khẽ hỏi: “Pierre, anh sao thế? Anh nghĩ ngợi gì vậy?”

Pierre như giật mình, quay sang nhìn cô, lắc đầu nói: “Không có gì, chỉ đang nghĩ về từ “lãng mạn” em nói thôi.”

Iris cười cười nhìn anh trìu mến nói: “Em chỉ thuận miệng nói ra thôi. Em cũng không cần anh phải lãng mạn. Anh đừng nghĩ ngợi chuyện này làm gì.”

Pierre nhìn đôi mắt phát sáng của Iris và gương mặt ngây thơ của cô thì tự nhiên thấy lòng vui vẻ, lên tiếng khen ngợi cô: “Em đúng là dễ thương thật!” - Bởi Pierre biết, con gái có ai lại không thích sự lãng mạn từ người yêu mình cơ chứ? Nhưng Iris vì thấy anh không vui mà nói cô không thích “lãng mạn”, chứng tỏ cô ấy là người rất biết thông cảm cho anh. Vậy, dù ki bo cỡ nào thì sao anh nỡ tiếc một lời khen với cô ấy.

Iris lắc lắc cái đầu qua lại, đưa tay bẹo má của Pierre rồi vui vẻ nói: “Bây giờ mới thấy em dễ thương sao? Quá muộn rồi. Em sẽ cho anh nhìn thấy điều ngược lại.”

Trong lúc bất tri bất giác chưa hiểu cô nàng quậy phá này sắp làm gì thì anh đã bị một ngụm nước bọt từ miệng Iris phun ra ngay mặt mình. Pierre hơi ngẩng người trước hành động này của Iris. Anh không ngờ cô lại có thể chơi trò dơ bẩn này với anh.

Sau khi làm ra tội, Iris vẫn vô tư nói: “Lúc nãy anh nói cho em uống nước miếng của anh cho nên giờ em thử trước.”

Pierre không nói gì, im im với tay lấy khăn giấy ở đầu giường ra chùi mặt rồi tức giận vứt khăn giấy đi và vung tay đè hai cổ tay của Iris xuống giường. Anh tức giận nói: “Em muốn thử phải không?”

Iris chớp chớp đôi mắt to tròn nhìn Pierre, anh lại nói tiếp: “Được, tôi cho em thử.”

Và đêm đó cô quả thực đã bị cưỡng hôn đến phát sợ. Pierre đã hôn cô liên tục cả chục phút không chịu buông ra. Môi anh liên tục nhai nhai và nghiền nát cánh môi mọng đào của cô đến nỗi khi anh buông ra cô liền có cảm giác môi mình biến dạng. Iris lấy tay sờ sờ lên môi rồi khẽ than thầm: “Đâu phải tham gia kỷ lục guinness * đâu.”

Pierre nhìn thấy nàng nũng nịu thì thỏa lòng mấy đêm mơ tưởng. Đến bây giờ anh cũng không nghĩ Iris chịu để cho anh “hành hạ” như vậy. Nghĩ đến, anh lại ôm gối cười khúc khích. Quá lâu rồi, người đàn ông bận bịu như anh chưa từng trải qua một đêm cười nhiều và vui vẻ đến vậy. Tất cả đều là nhờ vào cô nàng “từ trên trời rơi xuống” này, rơi trúng trái tim anh.

Pierre đưa tay kéo Iris vào lòng, khẽ nói một câu ra lệnh: “Ngủ đi, mai tôi đưa em về.”

Iris cười cười vòng tay ôm eo hắn, nói ra một câu sòng phẳng không kém: “Hôn hai lần coi như tiền taxi ngày mai cho anh đó nha.”

Đêm đã khuya và họ đã bước vào trong giấc ngủ rồi nhưng hình như tiếng cười khúc khích vẫn chưa tan đi. Niềm vui cứ lan tỏa, lan tỏa mãi trong không gian ướt đẫm tình cảm của hai người.

(*) guinness: kỷ lục thế giới lập ra cho những người có thể làm được việc gì đó đứng đầu thế giới. Ví dụ: cặp đôi hôn nhau lâu nhất...
\-\-\-\-\-\-
Hi các tình yêu của Hạc Giấy!
Cặp đôi này đã khiến Hạc Giấy viết đến đâu rụng tim đến đó. Hy vọng các bạn cũng có giảm giác giống mình nha. Chúc các bạn cuối tuần vui vả và có nhiều cảm xúc khi đọc truyện của mình nhé.