Chương 78: Vòng 1, ván 1 (4)
Thấy thế Liên Hoàn Mã của bên Đỏ đã hình thành, Thùy Trang nhíu nhíu mày và điều quân:
- Tốt 3 bình 4.
Nhìn con Tốt đen đang nhe răng múa vuốt, Vân cũng nhíu chặt hai hàng lông mày lại và rơi vào trạng thái suy nghĩ:
- Nếu giờ mình dùng Mã 4 ăn con Tốt đen kia, thì con Xe đen sẽ ăn ngược lại con Mã hoặc con Tốt của mình. Mình chắc chắn là người lỗ.
- Thôi cứ để đó, bên kia cũng chả dám động vào con Tốt 5.
- Mà con Xe đen đang cố thủ ở biên giới, nó gây lũng đoạn thế công của mình dữ quá. Hay là mình đổi quân nhỉ?
- Hừm! Để xem nào.
Nghĩ tới đây, nàng lập tức liên hệ quân trinh sát.
Rất nhanh chóng, nhỏ Ly đã báo cáo lại tất cả vị trí đứng của quân địch cho Vân biết.
- Hiện tại, con Mã đen thì đang cố thủ ở chân Sĩ 6. Còn 2 con Pháo đen thì đứng ở vị thế không được đẹp lắm. Tạm thời, chúng nó không thể nào gây ra được tổn thất lớn gì cho quân mình.
- Ngược lại, mình đã hình thành thế Liên Hoàn Mã. Mặc dù chúng nó chưa tiến vào lãnh thổ của địch, nhưng nhanh thôi, bên Đen sẽ nghe được tiếng Vó Ngựa Thảo Nguyên.
- Trăm lợi, không hại. Nếu đã vậy, mình sẽ dùng Xe đổi Xe.
Đã có nước đi tối ưu nhất, Vân hồi phục tinh thần và lập tức chỉ tay ra lệnh:
- Xe 2 tiến 4.
Vân suy tính được, thì tất nhiên, Trang cũng tính ra được thế trận đó.
Nhìn con Xe đỏ kia áp sát con Xe đen của mình, nàng hừ lạnh một cái và hô:
- Xe 7 tiến 2.
Thấy kế hoạch trao đổi quân của mình bị thất bại, Vân cau mày và rơi vào trạng thái ngẫm nghĩ:
- Cô nàng kia muốn bắt Tốt 5 và đánh thẳng vào trung lộ ư?
- Vậy thì mình sẽ thúc Tốt.
Rời khỏi trạng thái suy nghĩ, ánh mắt sắc lẹm của Vân nhìn chằm chằm vào con Xe đó và ra lệnh:
- Tốt 5 tiến 1.
Ngay khi con Tốt đỏ dơ tay lên trời để ra hiệu bản thân đã vào đúng vị trí, tiếng còi lập tức cất lên, đồng hồ nhảy số, con Tốt đen ở bên cạnh cũng di chuyển theo.
- Tốt 4 bình 5.
Thấy nước đi này của bên Đen, Vân bật thốt lên “cái gì?”. Nàng không hiểu vì sao Trang lại đi nước này.
- Hừ! Mặc kệ ý định của Trang là gì. Nhưng cậu không muốn đổi quân, thì cũng phải trao đổi quân.
- Xe 2 thoái 2.
Vì vị thế của 2 con Xe này khác với trước đó, nên Trang không một chút do dự ra lệnh:
- Xe 7 bình 8. Ăn Xe địch.
Tức nhiên, Vân phẩy tay một cái và nói:
- Mã 4 thoái 2. Ăn Xe
Nhìn con Xe của địch rời sân, nàng nghĩ thầm trong đầu:
- Để tui xem, trong hồ lô của cậu đựng thứ gì?
Không để Vân đợi lâu, Thùy Trang liền vẫy tay và hô:
- Tốt 5 bình 6.
Thấy nước đi này của quân Đen, Vân hừ lạnh một cái và thì thầm:
- Tưởng gì cao siêu. Muốn bắt Mã của tui, dễ vậy ư?
Không để thế Liên Hoàn Mã bị mất, nàng lập tức chỉ tay về phía trước và nói to:
- Mã 2 tấn 4.
Nghe quân trinh sát báo lại, Thùy Trang chỉnh chỉnh lấy gọng kính và tung nước đáp trả:
- Mã 6 tấn 8.
Thấy con Tốt 3 của mình bị trúng mai phục, nếu trong giai đoạn khai cuộc, Vân sẽ mặc kệ nó.
Tuy nhiên, đây là giai đoạn trung cuộc và con Tốt này rất có giá trị về mặt chiến trận. Do đó, nàng quyết định điều nó đi nơi khác để né tránh pha vó ngựa kia.
- Tốt 3 bình 4.
Thấy Tốt địch đã chạy, khuôn mặt của Trang không để lộ bất kỳ cảm xúc nào.
Tiếng còi vừa được cất lên, nàng lập tức thúc Tốt bắt Mã.
- Tốt 6 bình 7.
Lại bị con Tốt kia vây bắt, Vân cảm thấy cực kỳ bực mình.
- Mã 3 tấn 5.
Nghe quân trinh sát báo lại, Trang cười “hihi” nghĩ thầm:
- Đáng lý, cậu phải đi nước Mã 3 thoái 5 thì sẽ tối ưu hơn. Hihi! Cứng quá thì gãy đó.
Dứt lời, cánh tay của nàng khẽ vung, môi đỏ hé nở:
- Pháo 9 tiến 4. Ăn Tốt 1.
- Rõ!
Tiếng còi vang lên, đồng hồ bên phía của 10a4 nhảy số.
Nhìn con Pháo của địch đang chĩa khẩu đại bác về con Mã và con Tốt của mình, Vân thầm hô không ổn. Ánh mắt xoay chuyển và đảo tới vị trí của Huy.
Nhưng đáp lại cái nhìn của nàng, thằng Huy vẫn ngồi ngủ gục.
Lúc này, nàng thậm chỉ muốn chửi thờ.
Nghĩ lại giao kèo giữa mình với nó, Vân chỉ có thể thở dài và dời mắt quay trở lại bàn cờ.
- C·hết tiệc! Mình sơ suất rồi.
- Giờ phải giữ Tốt. Nếu không, mình sẽ thua.
Từ trong không gian não đi ra, nàng lập tức phẩy tay ra lệnh:
- Mã 5 tấn 7.
Vân đi nước cờ này là muốn giữ Tốt, nhưng Trang thì không có nghĩ như vậy.
Lúc này, các dây thần kinh của nàng hoạt động hết công suất:
- Thí Tốt để đẩy Mã sang sông.
- Nước tiếp theo của quân Đỏ sẽ là Mã 7 tấn 8 bắt Pháo 4 của mình. Tất nhiên, đó không phải mục đích chính của con Mã này.
- Vân chỉ đang Dương Đông Kích Tây. Không ăn con Pháo của mình, cậu ấy sẽ điều nó tấn 7 Chiếu Tướng.
- Mặc dù bản thân né đòn Chiếu này rất đơn giản. Nhưng thế trận mà mình giữ từ nãy đến giờ sẽ mất.
Biết bản thân là người gặp bất lợi nếu để con Mã kia sang sông, Trang hồi phục tinh thần và mau chóng điều quân chặn đường của nó lại.
- Tượng 5 tấn 3.
Khi con Tượng đen chạy ra biên cương và cố thủ ở đó, Vân nhận ra cổng thành của địch có một sơ hở.
- Đây là cơ hội của mình.
Không một chút do dự, nàng điều quân sang công thành:
- Mã 4 tấn 5. Ăn Tốt 5.
Cảm thấy bị đe dọa, Trang biến sắc.
Nhưng rất nhanh chóng, sắc mặt của nàng hồi phục lại như cũ khi ánh mắt liếc tới con Pháo.
lập tức điều Pháo sang trái một bước nhằm chặn lối đi của con Mã đỏ và bắt con Tốt đỏ đang cố thủ ở trung lộ kia.
- Pháo 4 bình 5.
Nhìn quân Đen dùng Pháo chặn lối đi của con Mã và bắt con Tốt 5 của mình, tức nhiên, Vân cũng đâu có muốn không không thí con Tốt ở trung lộ kia.
Do vậy, nàng liền thúc nó lên một bước để cho con Mã 7 cover.
- Tốt 5 tiến 1.
Sau khi 10a4 đi xong nước cờ này, Thùy Trang thoáng đờ người ra và bắt đầu suy ngẫm lại.
- Trung cuộc đã xong. Bây giờ tới giai đoạn tàn cuộc. Chỉ cần sơ sẩy một nước đi, một trong hai bên sẽ thua.
Nghĩ tới đây, ánh mắt ngưng trọng của nàng liền liếc ngang liếc dọc khắp bản đồ, còn dây nơ-ron thần kinh thì hoạt động hết công suất:
- Cánh phải của mình có nhiều quân thủ, điều này có nghĩa cánh trái của mình đang có nhiều sơ hở. Do đó, Vân sẽ dồn hết mũi t·ấn c·ông sang cánh trái.
- Vậy trong những nước tiếp theo, cậu ta tính tạo thế Liên Hoàn Tốt để vây bắt con Mã hoắc Pháo của mình ư?
- Hừm! Tiên hạ thủ vi cường! Mình phải đánh trước, nếu không, bản thân sẽ bị thua thiệt.
Ngay lúc nàng tính điều quân về để cố thủ cánh trái, đột nhiên, ánh mắt khẽ rơi vào con Pháo đỏ đang đứng mặt đối mặt với Pháo 9 của mình.
Và rồi khẽ liếc nhìn sang cánh phải của bản thân, sắc mặt hồng hào tỏ đầy nét căng thẳng ấy mong chóng biến đổi thành tái nhợt.
- Phù! May thật! May mà mình nhận ra sớm. Và cũng may là Vân chưa nhận ra. Nếu không, bản thân sẽ c·hết vì nơi an toàn nhất.
Tiến phát chế nhân, nhận ra sự uy h·iếp này, tất nhiên, Trang liền đánh chặn nó lại:
- Tốt 7 tiến 1.
Thấy 10a1 đi nước cờ vô thưởng vô phạt kia, Vân đâu có ngờ rằng nó lại sâu xa tới vậy.
Lúc này, trong đầu của nàng chỉ đang nghĩ rằng:
- À tiến Tốt để mở đường. Sau đó, con Pháo 9 kia sẽ bình 7 bắt con Tượng 3 của mình chứ gì?