Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bạn Gái Trong Game Là Cô Giáo Chủ Nhiệm

Chương 77: Vòng 1, ván 1, (3)




Chương 77: Vòng 1, ván 1, (3)

Ván đấu đầu tiên của lớp 10a3 vs 10a5 có diễn biến như sau.

Với tư cách là quân Đỏ, Nguyễn Thái Nhật đi trước:

- Pháo 8 bình 3.

Thấy kẻ địch để lộ vị trí trung lộ, Đặng Văn Sang (Đen) liền điều quân tới t·ấn c·ông.

- Pháo 8 bình 5.

Lập tức, bên Đỏ tung nước đáp trả. Phẩy tay một cái, Nhật ra lệnh cho Pháo 3 t·ấn c·ông.

- Pháo 3 tiến 4. Ăn Tốt 7 của địch.

Nhận thấy bên Đỏ không tấn Mã lên cover cho Tốt 5, Sang nghĩ thầm:

- Dùng t·ấn c·ông làm phòng thủ ư? Vậy thì để xem, ai sẽ là người lùi bước.

Tương tự như Nhật, Sang hiển lộ sát khí và mau chóng ra lệnh cho Pháo 5 oanh toạc trung lộ.

- Pháo 5 tiến 4. Ăn Tốt 5.

Nhìn thằng da trắng học lớp 10a3 đang mặt đối mặt với mình, Nhật hừ lạnh một cái và thì thào:

- Đúng là cái bọn chỉ có trình độ Phong Trào, tham nhỏ bỏ lớn. Để xem, tới khi thua, mày mới biết bản thân sai lầm tới cỡ nào khi ăn con Tốt này.

Vẫy tay một cái, hắn hô:

- Pháo 3 thoái 2.

Thấy con Pháo của địch lui lại và canh giữ ở biên giới, Sang thầm nghĩ “chắc nước tiếp theo, con Pháo đỏ này sẽ bình 5 chiếu Tướng và chặn lối đi của con Pháo mình”.

Tất nhiên đã tính được nước cờ này, Sang cũng không muốn mất bò mới lo làm chuồng. Vì vậy, hắn lập tức điều con Pháo về.

- Pháo 5 thoái 2.

Thấy thế, Nhật cười nhếch môi và hô:

- Pháo 2 bình 3.

Đầu óc của Sang lại rơi vào trạng thái mơ hồ khi nhìn quân Đỏ đi nước này. Trong nhất thời, hắn không biết phải làm sao cả.

- Tên kia đang dự tính gì thế?

Đảo mắt qua lại vài lần, rất nhanh chóng, hắn đã phát hiện được ý đồ của Tướng 10a5.

- Con Pháo ở bờ sông kia sẽ bình 7 nhằm phục kích con Tượng 3 của mình. Sau đó, con Pháo này sẽ chiếu Tướng bắt Xe ư?

- Hừ! Không hổ danh là người có elo trên 2000. Tính xa nhỉ? Nhưng rất tiếc, Đại Sư bất quá cũng chỉ vậy.



Đã khám ra âm mưu của kẻ địch, hồi phục tinh thần, Sang vẫn quyết định dùng t·ấn c·ông làm phòng thủ.

- Pháo 2 bình 5.

Đúng như những gì Sang đã suy tính, ngay khi quân Pháo đỏ vào đúng vị trí, Tướng địch liền lập tức điều quân sang bắt Tượng 3 của hắn.

- Pháo 3 bình 7. (Con Pháo đứng ở bờ sông)

Không chút do dự, tay của Sang chỉ thẳng về phía trước, còn miệng hô to:

- Pháo 5 bình 1. Chiếu Tướng bắt Xe. (Con Pháo đứng ở bờ sông)

Mặc dù nhận đòn Chiếu đầu tiên và phải hy sinh quân Xe, nhưng sắc mặt của Nhật thì trái ngược với viễn cảnh đó.

Lúc này, hắn cười, cười đến mức toát cả mang tai.

- Haha! Ăn đi.. Ăn cho ngập mồm mày đi. Rồi sau đó, dâng thủ cốc của mày ra đây.

- Sĩ 6 tấn 5.

Thấy quân Đỏ dùng con Sĩ che mặt Tướng, Sang cũng không lộ vẻ thất vọng gì. Bởi vì, hắn biết đây cũng không phải là Chiếu Bí. Bản thân ăn được con Xe đã là quá hời rồi.

- Pháo 1 tiến 5. Ăn Xe.

- Nếu nước tiếp theo, tướng địch lơ là, mình sẽ chiếu bí và end game. Haha! 30 năm Hà Đông 30 năm Hà Tây, đừng bao giờ khinh thường người khác nhé thằng chó.

Tức nhiên, Nhật đâu thể nào đọc được suy nghĩ của Sang. Mà cho dù có đọc được, hắn ôm bụng và cười ra nước mắt mất.

Nhìn thằng bạn đóng vai quân Xe phải rời sân, Nhật vẫy tay nói:

- Yên tâm! Nhanh thôi, tao sẽ đem thủ cốc của tướng địch cún cho mày.

Nghe thế, Trần Văn Việt giơ ngón giữa lên và chỉ về phía của Nhật, nói:

- Con bà mày. Bố éo cần. Tối dẫn tao đi đu đưa cùng với mấy đại tỷ váy ngắn thì được.

- OK! Mau cút.

Thấy thằng Việt phủi mông và chạy ra khỏi bàn cờ, Nhật liền tung đòn phản công:

- Pháo 7 tiến 5. Ăn Tượng, Chiếu Tướng!

Thấy nước đi này của quân Đỏ, sắc mặt của Sang càng ngày càng lộ nét mừng rỡ, cơ thế thì run “bần bật” còn miệng thì thầm:

- Đúng rồi! Ăn đi.. Ăn con Xe của tao đi.. Haha! Chỉ cần có khoảng trống để thở, ván đấu này là của tao.

Cố gắng trấn tĩnh và kìm nén nỗi vui sướng trong lòng, Sang vẫy tay một cái và nhếch môi cười:

- Sĩ 4 tấn 5.



Ngay khi quân Đen dâng Sĩ lên để thủ, Nhật lập tức chỉ tay vào Tướng địch. Bàn tay của hắn tạo thành một khẩu súng.

- Pháo 3 tiến 7. Bằnggggg!

Thấy cử động của Nhật, Sang há hốc mồm, cười ha hả nói to:

- Pháo 1 bình..

Tuy nhiên, hắn chưa kịp nói dứt câu, thì tiếng còi cùng với giọng nói của ban giám khảo chen ngang:

- Phritttt! 10a5 thắng ván 1.

- Sau 5 phút nữa, ván đấu thứ hai sẽ bắt đầu.

Nghe những lời này, hai mắt của Sang trợn trắng.

Không chỉ mỗi hắn, hầu như tất cả học sinh trên bàn cờ này cũng đều ngơ ngác và không hiểu lý do vì sao ván cờ này lại kết thúc chóng vánh đến vậy.

- Ê thằng ngu! Ván sau, mày tự xin thua cho rồi, chứ đánh đấm gì nữa.

Nghe giọng nói xa lạ này, Sang ngơ ngác liếc nhìn sang cánh trái.

Khi thấy chủ nhân của thanh âm kia là con Pháo thứ hai của đối phương (đang đứng tại vị trí của Tượng 7) hai tròng mắt trắng dã của Sang run run.

Nuốt nước bọt cái “ực” hắn khụy gối xuống tấm bạc và nhìn ngắm một cách vô thần.

- C·hết tiệc! Chỉ một nước nữa thôi. Chỉ một nước nữa thôi là mình đã thắng.

- Tại sao? Tại sao bản thân lại quên mất Pháo thứ hai của địch cơ chứ?

Hắn vừa chửi thầm, vừa đưa hai tay lên ôm lấy đầu của mình. Và rồi, một vài giọt lệ lăn dài trên gương mặt hình Vuông ấy.

Chứng kiến biểu cảm của Sang, mấy đứa con trai trong lớp 10a3 liền lao tới vị trí của tên ngoại lai kia và to tiếng:

- Thằng chó, mày thích gì hả? Tưởng win được 1 ván là ngon ư?

- Thích thì tao với mày solo?

Thấy thế, Vũ (quân Pháo của 10a5) nhếch môi đáp lại:

- Mấy con gà, thấy bố có một mình, nên hội đồng à?

- Tưởng tao sợ bọn mày ư? Thích thì nhào vô?

- Mày…

Ngay khi đám con trai lớp 10a3 tính lao vào tẩn Vũ một trận, Sang ngẩng đầu và hét to:

- BỎ ĐI!



- Thua thì thôi. Ván sau, chúng ta làm lại.

Nghe thấy giọng nói đầy nội lực ấy, đám con trai thoáng ngừng lại.

Cùng lúc này, đám con gái chạy tới và khuyên nhủ.

Cảm giác nóng bức rực lửa ấy lập tức phải dịu lại trước những lời mật ngọt kia.

Có sự dìu dắt của đám con gái, mấy đứa con trai 10a3 nhìn thằng Vũ một cách cay cú, sau đó lẳng lặng quay trở về vị trí hậu cần.



Quay trở lại ván đấu giữa lớp 10a1 vs 10a4.

Nghe thấy tiếng hét đó, cả đám người cũng giật mình và ngẩn tò te.

Vì tới lượt của bên mình, nên tinh thần của Thùy Trang lập tức hồi phục.

Khẽ đảo mắt liếc nhìn thế trận đôi bên, nàng rơi vào trạng thái suy tư:

- Hừm! Dùng Tốt phục kích 2 con Mã của mình. Bây giờ, mình làm cách nào thì cũng sẽ mất một con Mã.

- Nếu đã vậy, mình chẳng thà thúc Tốt sang sông.

Đã nhận rõ cục diện của ván đấu, nàng ho “hù hụ” vài cái và nói:

- Tốt 3 tiến 1. Sang Sông!

Nghe thế, mấy đứa trong lớp lật đật quay đầu lại và tập trung vào bàn cờ.

Tới khi con Tốt đen vào đúng chỗ và ra ám hiệu, tiếng còi mới được cất lên.

Nghe âm thanh này, Vân cũng hồi phục tinh thần và nhanh chóng đưa ra đối sách:

- Tốt 3 bình 4. Ăn Mã.

Những nước cờ tiếp theo của đôi bên diễn biến như sau:

- Tốt 3 tiến 1. (Đen)

- Mã 7 thoái 5. (Đỏ)

- Xe 2 tiến 4. (Đen)

- Tốt 4 bình 3. (Đỏ)

- Mã 7 thoái 6. (Đen)

- Mã 3 tấn 4. (Đỏ)

- Xe 2 bình 7. (Đen)

- Mã 5 tấn 3. (Đỏ)