Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bạn Gái Trong Game Là Cô Giáo Chủ Nhiệm

Chương 76: Vòng 1, ván 1 (2)




Chương 76: Vòng 1, ván 1 (2)

Nhận ra ý đồ của Tướng địch, Tiền Phát Chế Nhân, Thùy Trang liền vung tay và hô:

- Pháo 2 bình 4.

Tiếng còi cất lên, Vân cũng rất muốn điều quân ngay lập tức.

Nhưng vì khuất tầm nhìn, nàng không thể nào thấy được team địch đã đi quân cờ nào.

Tất nhiên, bản thân cũng thầm đoán được một hai. Nhưng để chắc ăn, nàng vẫn quyết định hỏi lại quân Trinh Sát.

- Huy, bên Đen đi nước nào đó?

Huy đang nhắm mắt dưỡng thần thì đột nhiên bị gọi. Cực chẳng đã, hắn đành phải banh hai cái màn mắt lên và liếc nhìn diễn biến quân địch.

- Vừa nãy cậu đi nước gì?

Nghe Huy nói thế, Vân thầm rủa trong lòng “thật tốn thời gian. Biết vậy, mình chả thèm gọi nó”.

- Tui Xe 9 tiến 1.

Nghe Vân vậy, Huy ngáp ngáp vài cái và đáp lại:

- Team địch đi nước Pháo 2 bình 4.

Nghe thế, Vân hừ lạnh một cái và rơi vào trạng thái suy ngẫm:

- Me con Xe 9 của mình bình 6 ư?

Đã biết được nước phản công, nàng liền hô:

- Pháo 8 tiến 3.

Dường như đã đoán được Tướng của 10a4 sẽ đi nước cờ này, Thùy Trang lập tức vung tay và hô:

- Mã 4 tấn 3. Ăn Tốt.

Với tư cách là một con Mã bên cánh phải, Anh Nghiệp nghe thế liền thúc ngựa và di chuyển theo hình chữ L.

Nhận thấy con Tốt đỏ kia đã vào tầm t·ấn c·ông, tay của hắn kết ấn, nhịp hô hấp thì càng ngày càng nặng dần.

Theo mỗi nhịp hít thở, vô số luồng linh khí màu vàng nhanh chóng bay vào mũi và bay ra từ miệng của hắn.

- Hơi thở của Kim: Nhất Kỵ!

Tiếng này được cất lên, thì đây cũng là lúc thanh đao kia lóe sáng.

Thân ảnh đang thúc ngựa ấy chợt tan biến. Khi lần nữa xuất hiện, thân ảnh ấy đã thay thế vị trí của Tốt 7 bên Đỏ.

Với tư cách là con Tốt 7, Quý ú ế chưa kịp hiểu chuyện gì thì bỗng thấy cơ thể nhẹ bâng.

- Đừng màaaaaaa!



Không để tên này kịp la hét cầu cứu, Anh Nghiệp đứng trên lưng ngựa, dồn lực vào hai chân và dậm mạnh một cái.

Bay lên bầu trời, tay cầm đao của hắn liền vung một nhát vào con Tốt kia.

- Đương Thiênnnn.

Theo nhát chém này tung ra, hư ảnh của một con ngựa màu vàng xuất hiện và lập tức lao nhanh tới vị trí của Quý.

Thấy Kim Hoàng Mã kia đang ngày một lao nhanh tới gần mình, Quý muốn phản kháng. Nhưng bản thân đã rơi vào quy tắc công của Mã, nên cơ thể của hắn chợt cứng đờ lại và chỉ có thế đón nhận cú húc này.

- Híiiiiiiiii!

Ăn trọn nhát chém này, Quý rơi xuống đất và hộc máu t·ử v·ong ngay tại chỗ.

Nhận thấy quân Tốt 7 của mình đã b·ị s·át h·ại, Vân nắm chặt hai bàn tay lại thành hình nắm đấm, môi đen mím chặt.

- Cậu hy sinh không vô ích.

Thở một hơi dài, nàng nén đau thương và ra lệnh:

- Xe 9 bình 6.

Biết team địch muốn trả thù, Thùy Trang nhìn vào thế trận và bắt đầu đánh giá:

- Quan sát vị thế giữa đôi bên, con Pháo và Mã của mình đều có chức năng đặc biệt.

- Nếu đổi Pháo, thì mình phải lui Mã công và mất Pháo thủ. Trong khi đó, con Xe của địch thì lại tiến sâu vào trong lãnh thổ của mình.

- Như vậy, bản thân sẽ là người gặp bất lợi.

Nhận ra điều này, tất nhiên, nàng không trao đổi và sẽ đi nước cover Pháo.

- Sĩ 6 tấn 5.

Theo lời của quân trinh sát, Vân hừ lạnh một cái khi biết rằng Tướng địch không mắc bẫy.

Lập tức, nàng đi nước t·ấn c·ông khác:

- Pháo 8 tiến 1.

Thấy thế, Thùy Trang hô:

- Xe 1 bình 2.

Nhận thấy bản thân đang mặt đối mặt với quân Xe địch, thằng Hào hoảng sợ báo cáo lại:

- Vân ơi, cứu tui. Pháo 8 nè, tui đã vào tầm t·ấn c·ông của quân Xe 2.

Nghe thấy tiếng nói này, Vân không nóng không lạnh đáp:

- Bình tĩnh, Pháo 8 bình 5. Cậu ăn con Tốt 7 của địch cho tui.



- Rõ!

Hào thở phào một cái nhẹ nhõm vì bản thân đã thoát khỏi miệng hổ. Sau đó, ánh mắt lập tức liếc nhìn sang bên phải, còn miệng thì nở một nụ cười hèn mọn.

- Hơi thở của Hỏa.

Sau khi kết ấn, mũi của hắn thì hít vào, còn miệng thì thở ra vô số linh khí có màu đỏ như lửa.

- Phi Long Tại Thiên!

(Tốn quá nhiều chữ cho mấy đoạn Huyền Huyễn hóa này. Thôi! Kể từ giờ, tui sẽ ghi mấy đòn kết liễu này vắng tắc thế thôi)

Ăn trọn đòn t·ấn c·ông của Hào, Tốt 7 của địch hóa thành bụi phấn.

Trong lòng đã có suy tính, Thùy Trang thấy thế liền vung tay và hô:

- Pháo 8 bình 9.

(Quân trinh sát báo cáo về, tui sẽ không để cập nữa. Tốn chữ)

Nhận ra đối phương muốn trao đổi xe, ánh mắt của Vân hơi lung lay và khẽ di dời tới vị trí của Tốt 9.

Nhưng thấy Huy đang ngồi chống cằm và nhắm mắt ngủ, máu của Vân sôi sùng sục.

- Được! Có thua thì cũng đừng trách tui đấy.

Từ trong thâm tâm đi ra, nàng lập tức ra lệnh:

- Xe 2 tiến 3. Ăn con Xe của địch và Chiếu Tướng!

Tức nhiên việc trao đổi quân này do Trang bày ra, nên nàng chỉ đơn giản phẩy tay một cái:

- Mã 7 thoái 8. Ăn Xe.

Một số nước cờ tiếp theo của đôi bên diễn biến như sau:

- Xe 6 bình 2. (Đỏ)

- Mã 8 tấn 7. (Đen)

- Pháo 3 bình 4. (Đỏ)

Thấy Vân dùng con Pháo 4 chặn lối đi của con Tượng 5 của mình, Thùy Trang cười cười nghĩ thầm:

- Muốn đẩy Tốt 3 sang sông ư? Cậu có dám trả giá không?

- Mã 3 thoái 4.

Ngay khi quân Mã đen vào đúng vị trí, tiếng còi cất lên, tới lượt của quân đỏ di chuyển.

- Vân biết là Vân thua Trang. Nhưng về độ điên, cậu bằng tui sao?



Lời vừa dứt, thì đây cũng là lúc giọng nói “ồ ồ” cất lên:

- Tốt 3 tiến 1. Sang sông!

Thấy thế, Thùy Trang cười hì hì và nghĩ thầm trong đầu:

- Dùng Pháo đổi Mã và có thêm một con Tốt sang sông. Cậu nghĩ bản thân là người lời ư?

Nghiêng người sang trái và nhìn sang Tướng địch, nàng cầm microphone và ra lệnh:

- Mã 4 thoái 6. Ăn Pháo!

Thấy nhỏ cute vẫy tay chào mình, ngoài mặt thì Vân mỉm cười chào lại, còn trong lòng thì âm thầm rủa:

- Dùng Mỹ Nhân Kế ư? Thật không ngờ, cậu lại hèn hạ tới vậy.

Hồi phục tinh thần, nàng phẩy tay một cái và hô:

- Tốt 3 tiến 1.



Trên khán đài, tại khu vực của giáo viên, thầy Hoàng (GVCN 10a1) quay sang nhìn Mai Anh và hỏi:

- Mới chỉ trong vòng một tuần, mà trình của Vân lên nhanh thế? Em đã làm cách nào vậy?

Mai Anh chỉ mỉm cười và lắc lắc cái đầu, đáp lại:

- Em không làm gì cả. Tất cả đều do ngộ tính của nó.

Vừa nói dứt câu, cả hai người bỗng khựng người khi nghe tiếng “Bỏ Đi” vang vọng khắp không gian nơi đây.

Men theo tần số decibel để lại, ánh mắt của hai người dời tới khoảng sân thứ 3. Nơi này đang diễn ra ván đấu giữa lớp 10a3 vs 10a5.

Chứng kiến đội hình của hai bên đang tụm năm tụm bảy, Hoàng lộ vẻ ngạc nhiên và bật thốt:

- Trời! Nãy giờ mới có gần 5 phút, sao tụi nhỏ giải quyết ván đấu nhanh thế.

Mai Anh cũng lộ vẻ ngạc nhiên không kém. Nghe anh ta nói vậy, nàng nhíu mày đáp lại:

- Một Đại Sư đấu với Phong Trào, trình độ của đôi bên chênh lệch khá lớn. Nhưng nếu đã biết rõ điều đó, vậy thì 10a3 phải cố thủ mới đúng.

- Chẳng lẽ lớp đó cam bái hạ phong, chấp nhận thua cuộc nhằm tránh tốn sức và giấu bài?

- Anh Hoàng nghĩ lớp 10a3 đưa ra quyết định này là đúng, hay là sai?

Thầm gật đầu tỏ vẻ đồng ý trước những gì Mai Anh nói, Hoàng cầm lấy điện thoại gõ gõ và thở dài nói:

- Haizzz! Hy vọng không phải là sự nhu nhược.

Lời của anh vừa dứt, hai tiếng “ting” cùng lúc vang lên.

Nghe được âm thanh này, Mai Anh liền mở điện thoại lên và nhấn vào nhóm chat.

Ngay lập tức, một đoạn video ập vào mắt của nàng.