Chương 61: Tặng cho cô Mai Anh một món quà 1
Nghe vậy, Mai Anh lập tức “ồ” lên một tiếng, khinh khỉnh liếc nhìn thằng nhóc và lườm một cái, nói:
- Hừ! Vậy mà vừa nãy, ai tính lên núi đao, xuống biển lửa heng.
Cảm nhận cái nhìn bất thiện của cô, Huy cúi đầu nghĩ thầm:
- Em làm gì có nói vậy.
Ngẩng đầu lên, hắn nhoe hai hàm răng trắng tinh và mỉm cười đáp:
- Hehe! Mặc dù em có hơi ngạo mạn một tý khi nói ra câu lúc nãy. Nhưng dù sao, trình độ của em là thật.
Nghe thằng nhóc nói thế, ánh mắt của nàng hơi trùng xuống, sắc mặt lộ nét suy tư, miệng hỏi:
- Chẳng lẽ với trình độ Đặc Cấp Đại Sư, em vẫn không thể giúp lớp giành được top 1?
Huy hớp nốt phần sting còn lại và lắc đầu đáp:
- Đặc Cấp Đại Sư bất quá cũng chỉ là một cảnh giới thôi cô ạ. Mà cảnh giới này, em thấy có rất nhiều người đạt được.
- Huống hồ trong một trận đấu, có quá nhiều yếu tố ảnh hưởng đến kết quả chung cuộc.
- Cũng giống như thế cờ hôm qua mà cô đã hỏi em, bất kỳ ai nhìn vào thì họ cũng có thể lập tức đưa ra ngay kết quả.
- Nhưng thật sự để mà nói, vẫn có một cách để giúp bên đỏ chiến thắng hoặc hòa. Đó là khiến cho đối phương tự động bỏ cuộc.
- Em nghĩ, cô là người hiểu tường tận đáp án này hơn so với em.
Nghe thằng nhóc nói tới đây, sắc mặt của Mai Anh dần nghiêm lại và không bộc lộ một xíu cảm xúc nào.
- Nói vậy. Trong 9 lớp kia, còn có cao thủ ẩn dấu?
Nghe giọng nói lành lạnh này của cô, cái đầu của Huy gật xuống một cái chắc nịch, kiêng dè đáp lại:
- Em không biết trong 9 lớp kia, có còn ai dấu nghề hay không?
- Nhưng trước mắt trong lớp 10a1, em biết có một người đã đạt cảnh giới và trình độ tương tự như em.
- Đó là Phương. Con bạn thân hám danh hám lợi của em.
Nhìn nét lo lắng trên khuôn mặt của Huy và nhớ lại cuộc gặp hôm qua với Phương, Mai Anh biết rằng thằng nhóc cũng không có nói đùa.
Nàng hít một ngụm khí lạnh, các ngón tay thì gõ gõ vào hai bắp tay, môi đỏ tươi hé mở:
- Vậy thì top 2. Cô không cần biết em dùng cách gì, nhưng phải giúp lớp đạt top 2 trở lên.
- Nếu không, em sẽ bị trừ 40 điểm cá nhân. Ok chứ?
Biết rằng không thể chèo kéo vấn đề này đi xa hơn nữa, Huy gật đầu một cái và dùng giọng điệu chắc chắn nói:
- Dạ. Em đồng ý với thỏa thuận này ạ.
- Ừ! Đợi cô một xíu. Cô muốn chiêm ngưỡng thực lực của em.
Dứt lời, Mai Anh cúi người xuống một góc 75 độ nhằm lấy bộ cờ tướng đang để ở dưới cái bàn.
Nhưng có lẽ nàng đã quên mất rằng bản thân đang mặc một chiếc áo thun oversize.
Ngay khi cúi người xuống, chỗ vùng cổ của nàng lập tức xuất hiện một khoảng trống lớn vừa đủ để quan sát tình hình trong một chiều không gian khác.
Huy đang chăm chú ngắm nhìn từng đường nét trên gương mặt trắng mịn đang ẩn sau lớp phong ấn ấy, thì đột nhiên, một dị tượng lạ ập vào mắt của hắn.
Chỉ cần một nhịp hít thở, tinh huyết trong hắn sôi “sùng sục” và nhanh chóng chạy khắp ngõ ngách trên cỗ nhục thân phàm tục này.
- C·hết tiệt! Dị tượng này mạnh quá. Mình trấn thủ không nổi. Nếu cứ tiếp tục cầm cự, thì hai lỗ mũi của mình phun máu mất.
Không thể chịu được trước viễn cảnh nóng hổi ấy, Huy liền lập tức nghiêng đầu sang trái một góc 50 độ.
Thấy ở vị trí gần tủ lạnh có một cái gương toàn thân, hắn nhanh chóng đi tới và giả bộ chải tóc.
Mặc dù đôi long nhãn thì nhìn chằm chằm bản thân trong cái gương đó, nhưng trong thâm tâm thì cứ mơ màng tưởng tượng ra dị tượng kỳ lạ lúc nãy.
…
Cảm nhận nhiệt độ trung bình trong căn phòng bỗng tăng mạnh, Mai Anh nhíu mày.
Và rồi bất chợt, nàng nghĩ tới một vấn đề. Không một chút do dư, cánh tay của nàng liền đưa lên che lại vùng cổ, còn đầu thì ngẩng lên.
Thấy Huy đang chải chải vuốt vuốt mái tóc trước gương, nàng mới thở phào nhẹ nhõm và cười trêu:
- Đầu có cộng tóc dài nào đâu mà chải chải vuốt vuốt cái gì.
Nghe vậy, Huy cầm lấy sợi tóc dài nhất ở trên đầu của mình lên và nói:
- Đây nè cô, do ảnh ảo trong kính của cô phản chiếu sai á chứ.
- Hihihi! Thôi đi ông tướng. Lại đây đánh cờ với tui.
- Haizz! Em hết năng lượng rồi, nên tâm trí không còn tập trung được nữa cô ạ.
Thấy hắn vừa nói vừa xoa xoa cái bụng, Mai Anh trĩu môi nói:
- Mì kìa, nước kia. Tự đi mà nấu. Bắt ai phục vụ cho mà ăn?
Nghe cô nói thế, hắn ức không nói thành lời, bèng vơ tay với lấy gói mì Kokomi đang đề ở trên tủ lạnh.
Ngay khi hắn cầm gói mì xé ra, thanh âm của cô ngân lên:
- À nhắc mới nhớ, tiền mì với nước hôm qua là free. Nhưng còn hôm nay thì không có dụ miễn phí nhá, chai nước sting 10k, còn mì thì 200k nhé.
- Anh mau thanh toán 510k cho tôiiii!
Nghe cô báo giá gói mì kokomi này 200k, Huy giật nảy mình. Nhưng chợt nhớ tới chai nước Veen hôm qua, hắn nghĩ “chắc nguyên nhân làm cho giá mì tăng chính là do tên này gây ra”.
Nhưng đề chắc ăn, Huy hỏi lại lần nữa:
- Cô ơi, sao mì tôm đắt thế? Ngoài chợ, em mua có 4k/1 gói.
Lập tức, giọng của cô liền cất lên:
- Nhớ cái chai ở trong bồn hôm qua chứ. Cô toàn dùng loại nước đó thôi. Giá của nó 23USD/chai á.
- Cô chỉ lấy em có 200k tiền nước, vậy là rẻ lắm rồi đó. Ở đó mà than.
Thầm ngưỡng mộ trước độ giàu có của cô Mai Anh, Huy cầm lấy gói mì tôm, bỏ vào mồm và nhai sống.
…
Sắp xếp quân cờ xong, Huy nhìn sang cô Mai Anh và nói:
- Lần đầu gặp mặt, em muốn gửi cô một món quà. Do đó, em sẽ chọn quân Đỏ.
- OK! Vậy cô sẽ chọn quân Đen. Cô rất muốn biết, món quà của em có gì đặc biệt.
Lời của cô vừa dứt, thì đây cũng là lúc tiếng còi khai cuộc vang lên:
- Pháo 2 bình 5. (Đỏ)
- Mã 8 tấn 7. (Đen)
- Mã 2 tấn 3. (Đỏ)
- Xe 9 bình 8. (Đen)
- Xe 1 bình 2. (Đỏ)
Thấy các quân cờ nằm bên phía cánh tay trái của mình đều đã bị phong tỏa lối đi, Mai Anh quyết định khai đường dẫn đạo.
- Tốt 7 tiến 1.
Đã đoán trước cô sẽ mở đường, Huy bình tĩnh cầm con xe 2 lên.
- Xe 2 tiến 6.
Lập tức, con Pháo 8 và con Xe 8 của cô đã bị con Xe này của Huy chặn đứng lại.
Thấy nước cờ dùng một quân phế hai quân của thằng nhóc, Mai Anh không lộ một chút xíu hoang mang nào.
- Cánh trái không được, thì mình dẫn quân đi cánh phải.
Cánh tay thon dài khẽ cầm lấy một quân cờ.
- Mã 2 tấn 3.
Thấy thế, Huy lại đi một nước cờ khiến cho bàn tay của cô nắm chặt lại.
- Tốt 7 tiến 1.
Biết rằng thằng nhóc đang chặn hết tất cả các cánh của mình, nàng tức nhiên không buông tay mặc cho nó t·ấn c·ông.
Lập tức, Mai Anh cầm lấy con Xe 1 lên.
- Xe 1 tiến 1.
Ngay khi tay của cô vừa đặt con xe xuống, Huy liền cầm con Pháo 8 lên và nghĩ:
- Tượng 3 không có xe bảo kê rồi cô à.
- Pháo 8 bình 7.
Biết Huy đang ủ mưu dùng Pháo 7 ăn Tốt 3 của mình, sau đó sẽ nhăm nhoe t·ấn c·ông con Tượng 3 và Chiếu Tướng.
Tất nhiên, Mai Anh không để ý đồ của thằng nhóc dễ dàng thực hiện được. Không một chút do dự, nàng cầm con Tượng 7 lên.
- Tượng 7 tấn 5.
Nhìn cô đi nước cờ này, trong lòng của hắn thầm khen:
- Di chuyển con Tượng 7 vừa có thể bảo vệ Tượng 3, vừa có thể khai thông lối đi cho con Xe 8. Một mũi tên trúng hai đích!