Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bạn Gái Trong Game Là Cô Giáo Chủ Nhiệm

Chương 60: Thỏa hiệp




Chương 60: Thỏa hiệp

Bị thanh âm của cô đánh thức, khuôn mặt đen của Huy bỗng hiện hai áng mây hồng.

Hít sâu một cái để xua tan đi bầu không khí ngượng ngùng này, sau đó hắn cười “hehe” chầm chậm bước tới ghế sofa.

Vừa đặt hai trái đào xuống ghé, hắn giả ngu hỏi:

- Cô ơi, chuyện gì liên quan tới điểm cá nhân của em vậy ạ?

Mai Anh chống cằm nhìn thằng nhóc, như cười như không đáp lại:

- Trước khi bắt đầu bàn về việc này, cô muốn em nghe đoạn ghi âm sau.

Dứt lời, nàng liền nhấn vào điện thoại. Lập tức, giọng nói ngọt ngào của Phương từ trong loa cất lên:

- Vì sao Huy không làm Tướng?

Ngay sau đó, giọng của Huy ồ ồ vang lên:

- Phương hiểu rõ tính của Huy rồi.

- À mà, cậu đã tiết lộ thực lực của tui cho cô Mai Anh biết hả? (chương 45 có full n·ude không che)

Thấy sắc mặt của Huy càng ngày càng đen lại kể từ khi đoạn ghi âm này được phát, Mai Anh cười thầm không ngớt.

Ngón tay bấm vào chữ tạm dừng, sau đó nàng mỉm cười nói một cách hết sức tự tin:

- Em còn gì để nói không, Huy?

Dường như không thể tin được những lời nói trong đoạn ghi âm kia, Huy cúi gầm mặt xuống nền và lắc lắc cái đầu lộ vẻ bất lực.

Đưa hai bàn tay lên vuốt mặt của mình vài cái, hắn từ trong trạng thái c·hết lặng tỉnh táo lại.

Giọng của hắn chứa lấy mấy phần căm tức và bi ai cất lên:

- Hôm qua, em cứ nghĩ là “Phương hùa theo cô để trêu đùa em”. Hóa ra, lời của nhỏ là thật.



- Em xem Phương là bạn thân, nên mới moi móc hết ruột gan của mình ra chia sẻ tất cả cho nhỏ biết.

- Vậy mà, nhỏ lại bán đứng em không một chút thương tiếc nào.

- Em chán quá cô ạ.

Nghe những lời này, Mai Anh không tỏ ra một chút xíu thương hại nào.

Vì, nàng đã trải đời nhiều hơn thằng nhóc. Những kẻ tham phú phụ bần và bán rẻ tình cảm gia đình người thân tương tự giống như Phương, nàng thấy nhiều như cơm bữa.

Muốn trở thành một người đàn ông có thế gánh vác cả gia đình trên đôi vai, bất kỳ thằng nhóc nào cũng phải trải qua ít nhất vài người như Phương.

- Con gái thì có thế không nói làm gì. Nhưng cuộc đời của một người con trai thì chắc chắn cần phải trải qua những biến cố thế này.

- Đâu phải không không lại ví sự thăng trầm của cuộc đời người con trai giống như một nồi cá kho. Bởi vì muốn nó ngon, thì chúng ta cần phải kho nhiểu lửa.

Thoát khỏi trạng thái trầm tư, Mai Anh đứng dậy và chầm chậm bước tới tủ lạnh.

Cầm từ bên trong ra một chai sting dâu kèm với một ly đá, nàng đem tới và đặt trước mặt của Huy. Sau đó, nàng vỗ vỗ lấy vai trái của thằng nhóc và an ủi nói:

- Không có gì phải đau buồn cả. Thậm chí, Huy còn phải cảm kích Phương là đằng khác. Nhờ vậy, em mới có thêm nhiều trải nghiệm trong cuộc sống vật chất kim tiền này.

Nghe cô nói, Huy ngẩng cái đầu rệu rã của mình nhìn vào chai sting cùng ly tẩy đá đó.

- Tuy rằng trải nghiệm tuổi trẻ là một thứ rất “ngọt ngào” nhưng cho dù cô có khuấy thêm sting vào thì nó cũng không thể xoa dịu cảm giác chua chát trong em lúc này.

Để chứng minh những điều mình nói, hắn liền mở chai sting và tu ừng ực như nốc rượu bia.

- Phê quáaa!

Tất nhiên, đó là trong thâm tâm của Huy đang tận hưởng. Còn bên ngoài, hắn vẫn làm ra vẻ mặt đắng chát, cau có sau khi tu gần hết chai sting.

Thấy hắn uống gần hết chai sting này một cách ngon lành, giác quan thứ 6 của Mai Anh mách bảo với nàng rằng có gì đó sai sai.



- Chẳng lẽ mình đã trúng mưu kế của hai đứa nó?

- Nhưng thôi kệ, mục đích đã đạt. Bản thân có bỏ một ít phí thì cũng không vấn để gì.

Hồi phục tinh thần, nàng quay trở về vị trí cũ, cười mỉm nhìn thằng nhóc và lạnh lùng nói:

- Theo như một điều luật của Kỳ Nhân, “học sinh không chịu luyện tập và có thái độ không hợp tác: trừ 40 điểm cá nhân”.

- Dựa vào thái độ không trung thực của Huy trong khoảng thời gian vừa qua, cô quyết định trừ 40 điểm cá nhân của em.

Bị cô đe dọa, cái mồm của Huy há hốc to, con hai mắt ngân ngấn nước thì trừng lớn.

Thấy thằng nhóc đờ người ra như một con nai vàng ngơ ngác đang nhìn chằm chằm vào mặt của mình, thâm tâm của Mai Anh cảm thấy vui sướng không ngớt.

Ho một cái, nàng hé môi cười nói tiếp:

- Em có ý kiến gì không? Nếu không thì ngay bây giờ cô sẽ đánh giá vào trong biên bản.

Nghe giọng mật ngọt có thế g·iết người của cô vang văng vẳng vào tai, Huy co giật, tỉnh giấc.

Lập tức, hắn nhòi người tới và nắm lấy hai bàn tay mềm mại của cô, vừa lắp bắp vừa rơi lệ và sợ hãi nói:

- Em… em xin lỗi cô vì đã dấu diếm chuyện này.

- Không phải là em không giúp lớp. Chẳng qua, chẳng qua…

Nhìn gương mặt Vline đen thui của thằng nhóc trong gan tất, Mai Anh thoáng hoảng hốt, còn đôi phượng nhãn ẩn sau tầng phong ấn kia chớp lấy một cái và lộ nét bối rối.

Cảm nhận mùi nam tính bay xộc vào khứu giác, nàng lập tức bừng tỉnh, liền nhích người ra sau và rụt hai tay lại, hỏi:

- Chẳng qua cái gì?

Cảm nhận từng hơi thở thơm ngát và ngập tràn mị hoặc của cô Mai Anh liên tục phả vào ngũ quan của mình, hai khóe mắt của Huy ngừng chảy nước, còn tâm trí thì nhanh chóng rơi vào trạng thái mộng mị.

Nhưng khi thân hình kiều diễm của cô cố gắng le lói vào trong trái tim của hắn, Nữ Thần lại lần nữa xuất hiện và đánh bật cô ra.

Sau đó, nàng ngước nhìn hắn, dậm dậm hai chân và hừ yêu một cái.



Nhìn khuôn mặt xinh đẹp đến mức không có bất cứ từ gì có thế miêu tả được đang tỏa ra giận dỗi và hiện vẻ chanh chua ấy, Huy từ trong trạng thái mộng mị bừng tỉnh.

Thấy cô Mai Anh đã nhích người về sau một ngàn bảy trăm dặm, Huy cười ngượng và dùng tay gãi gãi đầu, đáp:

- Em đợi tới khi bạn Vân không thế thắng nữa thì mới ra mặt giúp lớp ạ.

Lời của Huy vừa dứt, Mai Anh lập tức nhích tới trở lại và dùng tay ký vào đầu của hắn một cái, dùng giọng kinh tởm nói:

- E hay quá heng. Tính làm người hùng chế gì, tôi hiểu rõ bọn con trai các anh đang nghĩ cái gì đó.

Bị cô cốc, Huy ôm lấy đầu và nhăn nhó đáp lại:

- Em biết em sai rồi. Cô xin l… À mong cô có thể lượng thứ và bỏ qua cho em lần này ạ.

- Hừ! Bọn con trai ích kỷ nhỏ nhen. Tôi sẽ trừ điểm cá nhân để cho anh bỏ cái tật anh hùng cứu mỹ nhân, anh hùng giải cứu Trái Đất này.

Thấy ánh mắt của cô khẽ liếc nhìn vào cái điện thoại đang để trên bàn, Huy lập tức vương tay cầm lấy nó và ôm chặt vào trong ngực, sợ hãi nói:

- Cô ơi. em chừa rồi. Cô tha thứ cho em nhé?

Nghe Huy nói vậy, Mai Anh cười như không cười, khoanh tay lại trước ngực, nghít thằng nhóc một cái và lạnh lùng nói:

- Tha thứ cho anh lần này cũng được thôi. Nhưng anh phải lấy công chuộc tội.

Vừa nghe tới bản thân có thể không bị trách phạt, hắn mừng rỡ đến mức nhảy đổng lên và liền đáp lại:

- Cô cứ nói đi ạ. Chỉ cần không phải là lên núi đao xuống biển lửa, chuyện gì em cũng có thể làm được.

Nghe Huy vỗ ngực tự tin nói thế, khóe môi của nàng khẽ nhếch lên:

- Ừm! Vậy thì em phải giúp lớp đạt top 1 trong bài thi Kỳ Nhân này. Làm được chứ?

Thanh âm của cô vừa dứt, thì đây cũng là lúc khuôn mặt của hắn cứng đờ, còn nụ cười tự mãn đang há hốc đó lập tức thu lại.

Hít sâu một hơi để lấy lại bình tĩnh, Huy nghiêm mặt nhìn cô Mai Anh, sau đó lại trầm lắng nói:

- Không phải em không đề cao thực lực của bản thân. Nhưng để đạt được top 1 trong bài thi này, em cảm thấy nó quá khó.