Chương 57: THPT Vũ Môn
Sau khi tạm biệt Bémèocute, Huy mở app của trường ra và đọc lại một số thông tin:
- Với mỗi học sinh theo học tại Trường THPT Vũ Môn, phụ huynh cần phải chi trả tiền học phí là 1 tỷ VND. Số tiền này là học phí của cả ba năm học và chỉ đóng duy nhất một lần vào đầu năm lớp 10. Nếu gia đình thuộc diện hộ nghèo, mức học phí sẽ được miễn giảm 95%.
- Đây mới chỉ là loại chi phí cố định (lương giáo viên, cơ sở vật chất,…). Còn chi phí biến đổi (tiền photo tài liệu, thi cử, hoạt động ngoại khóa,…) học sinh vẫn phải đóng tùy theo hạng mức chi tiêu của lớp.
- Nếu học sinh bị đuổi học trước thời hạn, tiền học phí sẽ không được hoàn trả lại.
Mức học phí đắt như vậy, thì vì sao vẫn có rất đông phụ huynh đăng ký cho con em học?
Để trả lời câu hỏi này, chúng ta cần phải xem cách đào tạo học sinh và chuẩn đầu ra của THPT Vũ Môn.
- Học sinh tốt nghiệp từ loại Khá trở lên thì sẽ được tuyển thẳng vào các trường Đại học mà không cần xét tuyển bằng điểm thi THPT Quốc gia (ngoại trừ ngành Y). Đối với loại Khá và Giỏi, học sinh đó được tuyển thẳng vào các trường Đại học từ Top 16 trở về sau. Còn đối với loại Xuất Sắc, học sinh tốt nghiệp loại này sẽ được tuyển thẳng vào các trường từ Top 6 trở về sau.
- Muốn vào các trường Đại học thuộc 5 Top đầu, học sinh vẫn phải xét tuyển bằng điểm thi THPT Quốc gia giống như bao học sinh khác trên cả nước. Tuy nhiên, nếu điểm xét tuyển bằng nhau, trường Đại học đó sẽ phải ưu tiên chọn học sinh ở THPT Vũ Môn.
- Đối với học sinh xếp loại trung bình, mặc dù không được tuyển thẳng vào Đại học, nhưng họ cũng có ưu thế vượt trội hơn học sinh bình thường. Cũng tương tự như trên, nếu như cả hai bằng điểm xét tuyển, trường Đại học phải ưu tiên chọn học sinh của ngôi trường này.
- Tất nhiên, có thưởng thì cũng có phạt, học sinh bị đuổi học sẽ được đặc cách gia nhập Nghĩa Vụ Quân Sự trước độ tuổi quy định. Vì chưa đủ 18 tuổi, nên những trường hợp này vẫn sẽ được học văn hóa hằng ngày và thực hiện nếp sống trong q·uân đ·ội. Bất kể Nam Nữ. (Dạng giống như trại giáo dưỡng ý)
Nghĩ tới xấp tiền 500k đã nhận được từ tay của Cool girl và số tiền học phí mà bố mẹ đã đóng, Huy rơi vào trạng thái suy tư:
- Mình không biết bố mẹ vay ngân hàng nào và với lãi suất bao nhiêu một năm. Nhưng theo bản thân tìm hiểu, thì đa số ngân hàng trong nước đều cho vay với lãi suất khoảng trên dưới 10%/năm.
- Điều này có nghĩa, số tiền lãi mà bố mẹ cần phải đóng hằng năm là 100 triệu.
- Cool girl đã đưa cho mình 100 triệu. Điều này chả khác gì đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi. Đúng là chân ái của mình có khác. Mãi yêu!
- Bố mẹ! Vì con, hai người đã vất vả nhiều rồi.
Từ trong suy nghĩ đi ra, hắn lập tức cầm lấy điện thoại và nhấn nhấn. Vài giây sau, từng tiếng “tít tít” vang lên.
Nhìn cuộc gọi đang được thực hiện, Huy cảm thấy có chút nôn nóng. Bởi vì đã hơn một tháng rồi, hắn mới gọi cho bố mẹ.
Đợi khoảng gần 1 phút mà vẫn chưa thấy bố hay mẹ bắt máy, hắn tự gõ vào đầu của mình một cái thật mạnh và tự nhủ:
- Cái đồ ngu dốt này. Bố mẹ cần phải nghỉ ngơi. Mày gọi vào giờ Thiêng này làm quái gì cơ chứ.
Ngay khi hắn chuẩn bị hủy cuộc gọi này, thì bỗng có một tông giọng trầm ấm mang đầy nét thăng trầm của cuộc sống run run vang lên:
- Alo! Bố nghe đây Huy.
Nghe giọng nói của bố vẫn mang vẻ mỏi mệt, nhịp hít thở của Huy chợt nặng, còn cổ họng thì bỗng không cất nên lời nổi.
Không thấy hắn nói gì, từ trong loa điện thoại, giọng của bố lại cất lên:
- Alo! Có nghe bố nói không Huy?
Nuốt nước bọt cái “ực” hắn hít một hơi thật sâu để kìm nén cơn xúc động đang cuộn trào trong lồng ngực, sau đó nói một cách nghẹn ngào:
- Bố… Mẹ… Hai người có khỏe không?
Ngay khi giọng của hắn vừa dứt, từ đầu dây bên kia, bỗng bật lên vài tiếng cười. Cả bố và mẹ cùng cất giọng:
- Bố mẹ vẫn mạnh khỏe. Huy có khỏe không?
Nghe giọng cười của cả hai người mang theo nét hạnh phúc ấy, lồng ngực của hắn thầm thở phào.
- Dạ con khỏe ạ.
- Ừm! Ở nhà bớt chơi game lại, ăn uống nhiều vô, bố biết con suốt ngày gặm mì tôm đấy.
Nghe bố nói vậy, hai hốc mắt của hắn bỗng nhiên hoe đỏ. Trong lòng thì thầm nghĩ:
- Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ, gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha. Bố mẹ biết con gặm mì. Làm sao con lại không biết hai người cũng như vậy cơ chứ.
Thấy hắn im lặng không đáp, giọng nói dịu dàng của mẹ từ trong điện thoại vang lên:
- Dạo này học hành sao rồi con?
- Dạ vẫn ổn ạ. À mẹ ơi, con có 100 triệu. Con muốn để giành số tiền này đóng lãi ngân hàng. Bố mẹ có rảnh không, về quê nghỉ ngơi một vài hôm ạ?
Vừa nghe hắn nói vậy, giọng của bố và mẹ đồng thanh hô to:
- Trời Đất! Con Lấy Tiền Ở Đâu Mà Nhiều Vậy?
Biết rằng hai người sẽ bất ngờ, nên Huy cũng đã chuẩn bị sẵn một kịch bản. Vì vậy, hắn liền đáp:
- Dạ số tiền này con kiếm được từ việc chơi game ạ.
Lập tức, giọng của bố hùng hùng hổ hổ như hét lên:
- Mày kể đầu đuôi cho tao nghe. Số tiền này làm sao mà kiếm được?
- MÀY ĂN TRỘM, ĂN CẮP CÓ ĐÚNG KHÔNGGGGG?
Cái loa điện thoại của hắn dường như muốn nổ tung trước câu nói thứ 2 của bố.
Cũng may hắn đang để âm lượng nhỏ, nên mọi người xung quanh không ai để ý.
Đợi bố nói xong, Huy mới từ từ giải thích:
- Dạ con cày thuê game á bố.
Biết bố và mẹ sẽ không hiểu thuật ngữ này, nên hắn giải thích:
- Kiểu như là có một bài tập toán mà thằng A không biết giải. Con biết giải, nên nó đã thuê con giải bài toán này và trả tiền ạ. Đại loại là vậy, bố mẹ hiểu chưa ạ?
Nghe hắn nói thế, ông Long mới hạ hỏa và thắc mắc hỏi:
- Mày chưa có thẻ ngân hàng. Vậy thì người ta gửi tiền cho mày bằng cách nào?
(bố của Huy có tên đầy đủ là Trần Thiên Long. Vốn dĩ ông đã đặt tên cho Huy là Trần Thiên Huy. Nhưng vì tổ tiên họ Trần gánh không nổi cái chữ "Thiên" này, nên ông Long mới đổi chữ lót của Huy thành chữ Văn. Để đời của Huy không giống như ông và hy vọng nó có thể thành tài trên con đường học vấn)
Đã chuẩn bị trước kịch bản, nên khi bố hỏi vậy, Huy liền đáp lại:
- Dạ con nhận trực tiếp ạ.
Lời của hắn vừa dứt, Huy lập tức nghe trong điện thoại vang lên tiếng thì thầm bàn bạc của bố mẹ.
Nhưng nó quá nhỏ.
Dù đã bật max âm lượng và dồn hết sự tập trung vào đôi tai, nhưng hắn vẫn không thể nghe được chữ gì cả.
Giây lát sau, giọng của mẹ vang lên:
- Có lẽ Huy không biết. Muốn trả lãi vay ngân hàng, bố và mẹ phải chứng minh được nguồn gốc của số tiền đó.
- Con nói “con nhận tiền trực tiếp từ những người thuê con”. Vậy thì khó mà chứng minh được nguồn gốc của số tiền này.
- Nếu muốn chứng minh, thì con phải bắt người đã thuê con tới ngân hàng một chuyến.
- Huy hiểu ý của mẹ chứ? Rốt cuộc có bao nhiêu người đã thuê con cày thuê gì gì đó?
Nghe vậy, Huy đờ người ra và không biết trả lời như thế nào cho phải.
- Con.. con.. cũng không nhớ rõ. Nhưng nhiều lắm mẹ ạ. Có người trả con vài chục, có người thì vài trăm..
Lời của hắn vừa dứt, ông Long liền chen vào nói:
- Vậy thì mày phải chụp lại đoạn tin nhắn mà người đó đã thuê mày. Có như vậy thì mới bớt được một phần rắc rối.
- Cái này để con coi thử bố ạ.
Với tư cách là một người mẹ, là người mang nặng đẻ đau suốt 9 tháng 10 ngày, là người đã săn sóc cho Huy suốt hơn 15 năm trời, làm sao mà bà Ý không biết thằng con trai cưng của mình hôm nay có gì đó khác lạ.
Thở dài một cái, bà Ý nói:
- Nói dối là không tốt đâu, Huy à.