Chương 56: Cô là ngoại lệ
Thấy thằng nhóc không đáp lại mà còn đóng cửa một cái rầm, Mai Anh tức giận đến mức cầm lấy cái ly nước ném thẳng xuống nên nhà.
- Choảnnggg!
Không quan tâm tới những mảnh thủy tinh ấy có văng trúng mình hay không, trong thâm tâm của nàng giờ đây như ngồi trên đống lửa cháy hừng hực.
- Cái thằng nhóc cứng đầu này. Nó ép mình phải làm vậy thì mới cam tâm sao?
Thì thào một câu trong vô thức, nàng khẽ đưa tay lên lau đi những giọt lệ đang dần được hình thành trong hai hốc mắt hoe đỏ ấy.
…
Sau khi đóng cửa phòng lại, bỗng một tiếng “choảng” từ bên trong vang vào tai của Huy.
Nghe thanh âm này, gương mặt của Huy lộ vẻ lo lắng. Nhưng rất nhanh chóng, nó hồi phục lại như cũ.
Tựa lưng vào thành cửa, hắn thì thào:
- Riêng cô, cách này không để dọa được em. Bởi vì em biết, đạo đức của một người giáo viên không cho phép bản thân cô làm vậy.
- Muốn em giúp lớp ư? Cũng được, nhưng phải cho em xem cái giá mà cô muốn trả là bao nhiêu?
Thầm nở một nụ cười lạnh, hắn thu hồi hết thảy tất cả khí tức của bản thân và chầm chậm rời đi.
Tới căn tin thì cũng hơn 12 giờ trưa.
Huy tự nhiên cảm thấy nhơ nhớ Bémèocute. Vì thường mọi hôm, bé mèo là người chủ động nhắn tin cho hắn trước.
Vậy mà hôm nay, nàng ta không có bất cứ hồi âm gì.
Trong lòng bỗng cảm thấy hơi khó chịu. Vì vậy, hắn quyết định nhắn tin hỏi thử:
- Bé mèo còn thức chứ?
Trong lúc đợi nàng ta phản hồi, hắn nhắm hai mắt lại để dưỡng thần.
Vài phút sau, một tiếng “ting” vang lên khiến cho hắn giật mình tỉnh giấc.
- Huhu! Hôm nay có một vài chuyện xảy ra, nên tới giờ bé vẫn còn thức vì tức nè.
Đọc tin nhắn này, Huy ngơ ngác.
Mọi ngày nói chuyện với hắn, bé mèo thường không biểu lộ cảm xúc cá nhân trong đời thật cho lắm. Vậy mà hôm nay, con hàng này tự chủ động nói bản thân gặp chuyện buồn luôn.
Lập tức, hắn liền rep lại:
- Chuyện gì mà khiến cho bé mèo của anh không ngủ được nè?
Đoạn tin nhắn vừa được gửi qua, thì ngay lập tức, nàng ta gửi lại một dòng và kèm theo một bức ảnh:
- Hic! Chân của bé b·ị t·hương chảy máu..Huhu..Babe ơi, bé đau lắm..
Dòm vào bức ảnh này, ánh nhìn của hắn liền bị thu hút bởi một bắp chân thon dài, ôn nhu và trắng mơn mởn như chân của các Idol Kpop. (bắp chân dài từ đầu gối xuống tới mắt cá)
Vậy mà ông trời nỡ lòng nào làm cho bắp chân không tỳ vết ấy xuất hiện một vệt máu đỏ tươi chảy dài từ ống đồng xuống tới bàn chân.
Nhìn vào miệng v·ết t·hương, Huy biết đây chỉ là một v·ết t·hương nhẹ. Nhưng đó là đối với đám con trai ở quê như hắn.
Còn đối với một cô tiểu thư đài cát con nhà phố bố làm to như Bé mèo, thì v·ết t·hương này khá là nghiêm trọng.
- Con hàng này lấy ảnh ở trên mạng, hay là bị thật nhỉ?
- Để xem nào, đầu tiên là thường xuyên chủ động nhắn tin trước làm cho mình quen dần với điều này.
- Sau đó, con hàng không nhắn tin nữa. Việc này sẽ làm cho mình cảm thấy hụt hẫng và nảy sinh ý nghĩ bậy bạ gì đó.
- Bước tiếp theo, khi mình không thể chịu được và nhắn tin trước. Nhỏ sẽ kiếm một câu chuyện buồn và một vài cái ảnh b·ị t·hương như này gửi cho mình xem.
- Và cuối cùng, bằng một vài đường quyền mật ngọt của nhỏ, mình sẽ bị thao túng tâm lý và gửi tiền cho nó.
- Exactly! Chuẩn cơm mẹ nấu rồi.
Đã dự đoán được từng đường đi nước bước của bé mèo, Huy không còn cảm thấy lo âu gì nữa.
- Để tui xem trình độ diễn xuất của bạn tới cỡ nào.
Nhìn vào bức ảnh này, một tay thì hắn gãi gãi đầu, còn một tay thì nhấn nhấn:
- Trời ơi! Bé b·ị t·hương nặng thế. Có ai ở đó không? Bé gọi c·ấp c·ứu chưa?
Để làm gia tăng sự lo lắng của bản thân dành cho bé mèo, hắn liền nhấn vào biểu tượng điện thoại trên messenger.
- Ring ring!
Vừa run hai cái, hắn liền tắt máy.
Đúng như hắn nghĩ, con hàng này chỉ dám nhắn tin lại.
- Bé biết babe quan tâm và lo lắng cho bé. Nhưng v·ết t·hương này cũng không đáng ngại cho lắm, bé có thể lo được. Mà nó chảy máu khiến bé đau lắm… huhu!
Đọc xong những dòng này, nụ cười trên môi của hắn càng ngày càng hiện rõ.
- Bé gửi số tài khoản, anh bắn cho bé 1 tỷ để chữa lành nè.
Ngay khi tin nhắn vừa được gửi qua, đầu dây bên kia liền phản hồi lại:
- BYA, 35351335. Babe bắn đi.
Nhìn mấy con số, đặc biết là chữ “BYA” Huy cau mày, gãi gãi mặt và dùng toàn bộ sự hiểu biết của bản thân về tên các ngân hàng ở nước ta để suy đoán ba chữ cái ký hiệu kia.
- Quái! BYA là ngân hàng gì nhỉ? Sao lạ hoắc thế?
Tìm kiếm trong bộ nhớ của mình không có, hắn đành phải lên mạng lục lọi bộ nhớ của ông google.
Rất nhanh chóng, dữ liệu của dãy số kia đã được tìm thấy, còn ba chữ cái ký hiệu kia thì ông google cũng chịu thua.
Vừa nhìn vào ý nghĩa của 35351335, Huy bị sặc nước bọt nên phải ho “hụ hụ” hai cái.
Sau khi hồi phục tinh thần, hắn nhắn cho bé mèo:
- BYA là ngân hàng gì hả bé?
Lập tức, một tiếng ting vang lên:
- Ngân hàng Bé Yêu Anh đó ạ. Anh gửi tiền cho bé chữa lành đi?
Đọc những dòng này, Huy thoáng đờ người ra, còn trong lòng thì nghĩ:
- Mình trách lầm con hàng này rồi ư? Hay là trình của nó còn cao hơn mình?
- Thôi kệ đi, cứ tiếp tục quan sát tình hình xem sao.
Từ trong suy nghĩ đi ra, hắn nở nụ cười vân vơ và nhắn:
- 3! Đó. 1 tỷ của anh đó. Bé giữ cho cẩn thận nha.
Gửi qua được bao lâu, bé mèo liền phản hồi lại:
- Ủa, babe nói 1 tỷ cơ mà? Sao lại gửi Tim cho bé?
- Bởi vì con tim của anh có giá 1 tỷ. Và nó đã hoàn toàn thuộc về bé mất tiêu rồi.
(Tui nhớ năm đó, có một bài báo nói về việc t·ội p·hạm buôn bán nội tạng của con người. Trong đó, giá của một quả tim là 1 tỷ.. Nói chung cái này fake, ae tham khảo để hiểu vì sao ta lại cho 1 tỷ = 1 quả tim)
- Babe thật đáng ghét! Nhưng bé lại thích babe ở điểm đó cơ. Hihi!
Đọc xong dòng tin nhắn của nhỏ, Huy cười cười. Dường như nhớ gì đó, hắn liền nhấn nhấn:
- Ủa, sao chân của bé b·ị t·hương thế?
Lập tức, bé mèo rep lại:
- Hic! Bé có nuôi một con mèo mun. Con mèo mun này rất cứng đầu và không chịu chơi chung với bé.
- Vì muốn nó chơi chung, nên bé đã làm đủ mọi cách. Nhưng đáp lại tình thương của bé, nó đã chạy tán loạn và cắn vào chân của bé.
- Babe, ảnh của nó ne.
- Hic! Babe có cách nào trị con mèo mun này không?
Đọc không sót một chữ nào và nhìn con mèo mun trong ảnh, Huy gãi gãi đầu, trong lòng thì cứ cảm thấy nhột nhột kiểu gì ý.
Sau giây lát nghĩ suy, hắn liền rep:
- Trời, bé đi chích ngừa đi. Kẻo lại toang.
- Dạ, để tí nữa bé đi tiêm ngừa. (Cat)
Đắn đo suy nghĩ trong giây lát, hắn nhắn tiếp:
- Anh chưa bao giờ nuôi mèo, à ngoại trừ con mèo đang cầm điện thoại, vì vậy anh cũng không có kinh nghiệm cho lắm. Bé dùng các loại thức ăn mà mèo mun yêu thích để nhử nó xem?
- Hừm! Còn không thì bé cứ mặc xác nó. Để nó thích làm gì thì làm.
Không bao lâu sau, bé mèo nhắn lại:
- Cách 2 không được đâu babe. Bé mà không quan tâm đến, chắc nó tự kỷ mất.
- Để bé thử xem cách 1 như thế nào.
- Bye bye bae. Bây giờ bé bận công việc rồi, Tối nay, chung ta leo rank và nói chuyện tiếp nhé 3.
- Chúc bé có một ngày làm việc tốt lành. Bye bye bé!