Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bạn Gái Trong Game Là Cô Giáo Chủ Nhiệm

Chương 52: Cầm tiền, hay ăn kẹo đồng?




Chương 52: Cầm tiền, hay ăn kẹo đồng?

Nghe vậy, cái đầu của cả hai đồng thời gật xuống.

Cường để tay lên cằm, đi qua đi lại xung quanh Hà và ngắm nghía, nói:

- Giống… giống vãi lồng, chỉ khác mỗi cái mặt.

- Á.. thằng chó..sao đánh bố?

- Bớt đùa đi. Người giống người là chuyện bình thường. Nhưng đây lại trùng cả tên lẫn họ, thậm chí còn trùng cả chữ lót thế kia, thì đây là lần đầu tiên tao thấy đó, Cường à.

Nghe thế, Cường càng giật mình hơn. Hắn liền liếc nhìn Hà và hỏi:

- Họ và tên đầy đủ của cậu là gì?

- Tui tên là Trần Thị Kim Hà.

Lời của nàng vừa dứt, Cường sởn da gà quay sang nhìn Huy và hỏi:

- A đù! Thật hả Huy?

Nghe vậy, hắn gật gật cái đầu, đáp:

- Mày còn liên lạc, kết bạn facebook hay zalo gì của Hà không?

Cái đầu của Cường lập tức lắc lắc khi nghe câu hỏi này.

Thấy hai mí của Huy nhíu lại, Hà đưa tay lên gãi gãi vào đầu của mình và hỏi:

- À mà nè Huy ơi, không phải hôm trước, cậu đã nói “người bạn giống với tui đã mất rồi” ư?

Nghe thế, gương mặt đen của Huy bỗng hiện sắc đỏ.

Kim Hà che miệng cười, nói:

- Mũi của Huy dài ra thêm 1cm rồi kia.

Bị Hà trêu, hắn ho hụ hụ vài cái.

Cùng lúc này, tiếng “reng reng” vang lên báo hiệu hết 5 phút giải lao giữa giờ.

Quay sang nhìn Cường, hắn nói:

- Thôi! Để chuyện này hôm khác bàn tiếp. Tụi tao về lớp đây.



Dứt lời, hắn và Kim Hà lạch bạch chạy trở về ngôi nhà 10a4 ấy.

Huy cũng không có rảnh mà lo chuyện bao đồng. Chẳng qua lúc nãy ở trong phòng y tế, Hà đã kể cho hắn một vài giấc mơ quái lạ và nhờ hắn giúp.

Tức nhiên, nàng có trả công. Thế nến, hắn mới bao vụ này.

….

Sáng thứ tư, ngày 17 tháng 8 năm 2016.

Huy bước vào lớp học với dáng vẻ không thể nào rã rời hơn.

Vừa há hốc miệng ngáp, vừa đi tới chiếc bàn quen thuộc của mình, ngay lập tức, hắn đổ nhào cả người xuống bàn.

Nghĩ lại tối hôm qua, Huy cay cú thì thào:

- C·hết tiệt, con mèo ngu ngốc ấy. Tối qua, nhỏ ăn trúng phải xuân dược hay gì mà sung cực kỳ, bắt mình chơi tới gần 1 giờ sáng thì mới cho đi ngủ.

- Mà vậy cũng thôi đi. Chơi gần 10 game thì thua bà nó hết 9 game, làm mình tụt từ rank bạch kim 3 xuống bạch kim 4 0 điểm.

Huy đang chửi thầm thì bỗng nhiên cảm nhận bờ vai phải của mình bị gõ nhẹ.

Lập tức, hắn ngẩng đầu lên và quay sang phải.

Giây phút đó, hai mắt của hắn trừng to như chữ A, còn mồm thì há hốc tròn như chữ O.

Nhìn sấp tiền 500k mới toanh ở trước mặt, Huy không bất ngờ cho lắm. Điều làm cho hắn bất ngờ là Thảo lại thay đổi một kiểu tóc mới.

Không… Vẫn là kiểu tóc Hime ấy, chỉ có điều bây giờ, nó có thêm một cái nơ màu trắng hồng ở phía sau.

Mặc dù chiếc nơ này chỉ là một trang trí, nhưng nó lại có thể che đi khuyết điểm và nâng tầm kiểu tóc Hime này lên một tầm cao mới.

- Trời ơi… Thảo bóp chặt tim tui đau quá. Huy ngộp thở mất.

Thấy hắn sững sờ nhìn mình, hai gò má của Thảo hơi ửng đỏ nhẹ. Nhưng nghĩ tới tính mạng của mình, nàng hồi phục tinh thần và lạnh lùng không một cảm xúc nói:

- Cầm lấy tiền và ngậm mồm. Mày làm được chứ?

Đợi vài giây nhưng vẫn không thấy hắn đáp lại, ánh mắt nàng chợt hiện hai viên đạn, giọng nói lạnh lùng lại vang lên:

- Hay là mày thích ngậm kẹo đồng?

Cảm nhận sát khí như ẩn như hiện trong lời nói của Cool girl, Huy thầm rùng mình một cái.

- Quả nhiên con gái của trùm m·afia có khác, khí phách thật kinh người.



- Ầy ầy! Khi nhắc tới vấn đề kia, hai con ngươi của Thảo lung lay và lộ nét không chắc chắn. Xem ra, nếu không nhận số tiền này, nàng ta cũng không dám cho mình ăn kẹo đồng.

- Hiện tại, mình cũng đang rất cần tiền. Hừm, để xem tình hình ra sao đã.

Từ trong tiềm thức đi ra, Huy hồi phục tinh thần, bình tĩnh nói:

- Chẳng lẽ những gì hôm qua Huy nói, Thảo không quan tâm?

Nghe lời này, Thảo liền dúi sấp tiền vào tay của hắn và nói:

- Đây là phong cách làm việc của bọn tao. Thế nên, mày hãy nhận lấy số tiền này và câm cái mồm lại, được chứ?



Vào lúc 11 giờ trưa.

Từ trong lớp học bước ra, Huy nhìn vào màn hình điện thoại và chầm chậm đi.

- Nhà N. Phòng riêng của giáo viên. (Mỗi giáo viên sẽ được cấp 1 căn phòng)

- Cô gọi mình đến phòng riêng để làm gì nhỉ?

- Cô nam quả nữ trong một căn phòng. Chẳng lẽ?

Nghĩ tới thân hình thanh cao lồi lõm nhiệt liệt như lửa và gương mặt trái xoan hoa nhường nguyệt thẹn của cô Mai Anh, hắn cảm thấy cổ họng khô khốc đến kỳ lạ.

Vừa đi vừa nghĩ đến viễn cảnh âu yếm như trong mơ ấy, chẳng mấy chốc, hắn đã đứng trước cửa phòng N5.20.

- Tầng 5, phòng số 20. Đúng số phòng mà cô Mai Anh đã gửi.

Hít một hơi thật sâu để lấy bình tĩnh, Huy gõ hai cái vào cánh cửa gỗ đỏ nhung ấy và nói:

- Cộc cộc! Cô Mai Anh ơi, em đến rồi ạ.

- Cửa không khóa, em vào đi.

Được sự cho phép của cô, hắn vặn tay cầm và đẩy cánh cửa vào bên trong.

Lập tức, ập vào mắt của hắn là khung cảnh cô Mai Anh đang ngồi trên ghế sofa.

Lúc này, nàng đang khoác trên người là một chiếc áo sơ mi trắng tinh có form khá rộng, còn bên dưới là một chân váy đen dài tới đầu gối.



Nghe tiếng động, Mai Anh ngẩng đầu lên nhìn hắn, hai chân liền vắt chéo lại, cánh tay trắng ngần chìa vào chiếc ghế đẩu đối diện, đôi môi đỏ gợi cảm cong lên, nói:

- Huy ngồi đi.

Dứt lời, nàng khẽ cúi đầu, cau mày nhìn chằm chằm vào bàn cờ tướng bằng gỗ ấy.

Thấy vậy, Huy đóng cửa lại, bước tới và ngồi xuống ghế.

Nhìn vào bàn cờ tướng, hắn thấy bên đỏ chỉ còn một con Tốt 9 và Tướng. Trong khi đó, bên đen còn nguyên quân công lẫn thủ.

Biết hắn đang quan sát, Mai Anh không nóng không lạnh nói:

- Đỏ đi trước. Theo em, làm cách nào để giúp bên đỏ win hoặc hòa trong thế cờ tàn này?

Không một chút do dự hay suy nghĩ, hắn liền đáp:

- Dạ em chịu thua cô ạ.

Nghe vậy, nàng bật cười “khúc khích” đến mức vui vẻ. Theo tràn cười này, bầu không khí căng thẳng trong căn phòng 30 mét vuông này dần vơi đi.

Nhìn nàng cười, ba nếp nhăn lập tức xuất hiện trên vầng trán đen thui và bóng loáng ấy.

- Vì sao cô lại cười? Chẳng lẽ đáp án mà em đưa ra là sai ư?

Nghĩ bản thân đã nhầm, Huy liền lật đật cúi đầu nhìn lại bàn cờ và dùng toàn bộ những kiến thức đã học bắt đầu giải cái thế này.

Nhìn tên nhóc này suy nghĩ đến mức nổi gân xanh ở bàn tan, hai mắt phượng của Mai Anh mở to hết cỡ và chăm chú quan sát từng động tĩnh của hắn. (bàn tan, vị trí này nằm trên Thái Dương một xíu).

Chưa tới một phút sau, Huy thở dài, nhăn mặt và lắc lắc cái đầu.

- Em chịu thua cô ạ. Một bên thì quân lính đầy đủ, còn một bên chỉ còn mỗi con Tốt thí.

- Cho dù bên đen chấp bên đỏ đi trước năm nước, thì bên đỏ cũng không thể win nổi.

Nghe hắn nói vậy, cái đầu của nàng khẽ lắc, đôi môi gợi cảm hé mở:

- Đặc Cấp Đại Sư bất quá cũng chỉ vậy.

Hai con mắt của hắn chữ A, miệng chữ O khi nghe cô nói thế. Lập tức, thanh âm lộ vẻ bất ngờ liền bật thốt lên:

- Đặc Cấp Đại Sư… Cảnh giới cao nhất trong cờ tướng?

- Cô ơi, ai đã đạt tới cảnh giới Đặc Cấp Đại Sư trong cờ tướng vậy?

- Hiện tại, nơi này chỉ có em và cô. Chẳng lẽ trong phòng của cô còn có người khác?

Huy vừa nói, vừa quay đầu sang trái sang phải. Sau đó, ánh mắt của hắn láo liên tia khắp mọi ngóc ngách trong căn phòng này.

Chứng kiến phản ứng của hắn, khóe môi của Mai Anh khẽ nhếch, giọng nói lạnh như băng cất lên:

- Đừng có mà giả ngu. Cô biết em đã đạt tới cảnh giới đó.