Năm ấy anh hững hờ từ chối cô, lạnh lùng và tàn nhẫn, không màng đến cảm xúc của cô...Lúc ấy, đối với cô không có gì quý giá bằng anh, anh là niềm mơ ước của cô. Trong con mưa rào thanh xuân, cô chấp nhận ướt sũng để nhường cho anh chiếc ô duy nhất của mình. Và anh cầm chiếc ô của cô, che cho cô gái khác... Chua chát... Dưới cơn mưa đó, mình cô rơi lệ. Giờ đây, anh lại xuất hiện trước mặt cô thêm một lần nữa, hướng về phía cô mà lộ ra ánh mắt thèm thuồng lại hoàn toàn quên lúc trẻ đã làm ra chuyện gì.
Được rồi, ban đêm cô đồng ý tạm thời buông xuống những buồn bã cùng hoàng tử triền miên cả đêm.... Không nghĩ tới hoàng tử bá đạo lại hoàn toàn không để ý đến kịch bản của cô. Lại cứ quấn lấy cô hằng đêm còn triệu cáo với thiên hạ cô là người của anh.
Ai.... Năm đó cô cần những yêu thương che chở này nhưng anh lại không chịu cho.Cô bây giờ, đã không còn ảo tưởng có thể vĩnh viễn hạnh phúc với anh. Chỉ muốn đơn giản bắt đầu, duyên tận liền kết thúc....Nhưng anh không chỉ muốn đơn giản như vậy, anh thích những gì phức tạp, anh muốn cùng cô quấn quýt cả đời!
Truyện tình yêu này, hồi kết sẽ đi đến đâu, mời bạn đón đọc truyện để đi tìm câu trả lời, cùng theo dõi chuyện tình yêu này.