Chương 83: Phong Thiên Cấm Trận
- Ừm.
Tần Trạch chỉ nhàn nhạt ừm một cái, sau đó tỏ ý Tuyết Ảnh nói tiếp.
- Không biết ngài có lấy được bảo vật của Lạc gia hay không?
Tuyết Ảnh hỏi vào vấn đề chính, cái mà nàng quan tâm từ đầu đến giờ vẫn là cái này.
- Không có, Lạc gia gia chủ nói đã tuồn ra ngoài rồi, hiện giờ coi như mất tung tích.
Tần Trạch thản nhiên mà đáp, hắn không quan tâm Tuyết Ảnh tin hắn hay không, dù sao cũng rất khó giải thích.
- Ài, xem ra là không dễ dàng.
Tuyết Ảnh thở dài, từ vẻ mặt, Tần Trạch có thể xác định, nàng vẫn có chút tin tưởng hắn, nàng nói tiếp.
- Được rồi, dù sao ngài cũng đã lập công lớn, Hoàng Triều phát tin tức cho ta, ngài có thể muốn hai món Huyền cấp tài nguyên, không viết ngài muốn thứ gì.
Huyền cấp, Tần Trạch suy tư, Hoàng Triều cũng khá hào phóng nha, hai món này chi ít cũng ngàn nguyên thạch đổ lại, coi như không tệ.
Hiện tại nên chọn cái gì?
Đan dược, hắn còn có, lần trước hân nhận đủ đan dược tu luyện đến đại tông sư đỉnh phong, không cần quá bức thiết.
Trận pháp, hắn hiện còn đang trà trộn cùng mấy tên tông sư chơi đùa, cũng không có động phủ cần bảo hộ.
Binh khí, Thanh Long Đao trong tay Tần Trạch cũng đã là Huyền cấp, không cần thêm nữa.
Linh phù, ừm, đúng là hắn chưa dùng qua Linh phù lần nào, không biết có nên lấy một cái về dùng thử hay không.
Ngẫm nghĩ một lúc, Tần Trạch từ từ nói.
- Vậy được, ta lấy một cái linh phù, công kích linh phù, càng mạnh càng tốt.
- Tốt, ta sẽ chuyển giao, không biết món thứ hai ngài cần cái gì?
Ừm, nghĩ chút, Tần Trạch lại nói.
- Cái thứ hai, ta lấy trận pháp, phòng ngự trận pháp, càng mạnh càng tốt.
Tần Trạch muốn lấy trận pháp cùng linh phù, đương nhiên không phải để dùng ngay, hắn muốn nghiên cứu hai loại vật này một chút, cho dù không thành đại sư, cũng nên biết chút mặt ngoài, tránh sau này muốn bày trận pháp lại phải tìm người.
Tính riêng tư tạm không nói, riêng thù lao đã là một khoản lớn, bởi vậy, Tần Trạch cũng muốn học chút nghề.
- Tốt, ta sẽ bàn giao lại, không biết ngài còn có tin tức quan trọng nào muốn gửi về hay không?
- Không có.
Tần Trạch chỉ đáp một câu, xoy người rời đi, hắn còn chuyện quan trọng cần làm, không nhất thiết tiêu tốn quá nhiều thời gian ở đây.
Tần Trạch lại đến khu nhà, vẫy nhẹ ngọc bài, không gian thông đạo mở ra, hắn cất bước thả người vào trong.
Huyết Ảnh Lâu vẫn náo nhiệt như vậy, người qua kẻ lại đông đúc, thi thoảng còn có vài nhóm người tụ tập lại nói cười rôm rả.
Tần Trạch đi thẳng đến chỗ nhận nhiệm vụ, hắn cần tìm chút tài nguyên tăng tốc độ tu luyện.
Lướt qua bảng nhiệm vụ một lần, Tần Trạch vẫn không tìm ra nhiệm vụ ưng ý, chủ yếu là do phần thưởng cũng gần như nhau, nên hơi khó chọn.
- Sư đệ không biết là muốn tìm loại nhiệm vụ nào?
Đang lúc Tần Trạch suy nghĩ, một thanh âm dễ nghe truyền đến, hắn quay lại thì thấy một vị nữ tử, ngoại hình thành thục, hỏi.
- Đa tạ sư tỷ quan tâm, sư đệ cũng chỉ đang phân vân không biết chọn cái nào thôi.
Tần Trạch cũng là đệ tử Huyết Ảnh Lâu, xưng câu sư tỷ cũng là phải, dù sao, hắn chính là dò không ra tu vi của vị sư tỷ này.
- Ồ, nếu thế thì ta không làm phiền sư đệ nữa.
Nữ tử như hiểu ra điều gì, nhanh chóng cáo từ rời đi.
Tần Trạch cũng không để ý, Huyết Ảnh Lâu lớn như vậy, có vài người muốn kết giao cũng là bình thường, lúc trước hắn gặp qua trường hợp tương tự, nhưng chỉ qua loa vài câu rồi thôi.
Bỏ qua chuyện này, hắn tiếp tục lựa chọn nhiệm vụ, hiện tại, hắn chú ý đến ba cái.
Cái thứ nhất, g·iết một vị thiên kiêu, do có đại tông sư bảo hộ nên phần thưởng khá lớn, nghe có vẻ khó nhưng chỉ cần tên thiên kiêu kia c·hết là đủ, không cần quan tâm đại tông sư.
Cái thứ hai, á·m s·át một vị trưởng lão nội môn của một ông môn lớn, thậm chí có mấy vị đại tông sư hậu kì, tuy nhiệm vụ này khó nhưng phần thưởng làm Tần Trạch rất động tâm.
Cái thứ ba dễ một chút, một tông môn nhỏ đắc tội một vị nào đó, nay vị kia tìm đến Huyết Ảnh Lâu, muốn nhờ diệt môn, tuy g·iết nhiều người nhưng lại được cái dễ hơn, do tên đại tông sư trấn giữ kia cũng chỉ là nhị trọng.
Quan sát một lúc, Tần Trạch cảm thấy vẫn nên chọn đường ổn một chút, hân chọn cái thứ ba, chỉ cần bố trí chút thì có thể nhẹ nhàng hoàn thành.
Cái thứ hai không cần nghĩ, quá khó, nếu bị vây công thì hắn chỉ có thể chịu c·hết.
Còn cái thứ nhất, tuy nghe đơn giản, nhưng thiên kiêu mà có đại tông sư bảo hộ, há là thế lực nhỏ, nếu trên người có thủ đoạn bảo mệnh, Tần Trạch hắn đỡ nổi sao.
Thông tin nhiệm vụ rất kỹ lưỡng, môn phái này tên Thanh Hợp Môn, có một đại tông sư nhị trọng như đã nói, cùng mười mấy tông sư, mấy trăm vó sư cùng hơn ngàn võ giả.
Theo thông tin thì trong Thanh Hợp Môn có một vị nữ đệ tử xinh đẹp, đã sớm hứa được chưởng môn hứa sẽ gả cho một thiên kiêu nào đó.
Nhưng đến ngày thiên kiêu kia mang sính lễ đến thì nữ đệ tử kia lại cùng tình nhân chạy trốn.
Quá tức giận, thiên kiêu kia ra sức đuổi g·iết hai người, nhưng lại bị g·iết ngược.
Thế lực sau lưng đương nhiên sẽ không ngồi yên, nhưng tìm không thấy hai người kia, đành giận chó đánh mèo, muốn diệt Thanh Hợp Môn.
Nhưng cả hai môn phái đều là chính phái, há sẽ ban ngày ban mặt động binh đao, cho nên mới có một vị nào đó giao nhiệm vụ diệt Thanh Hợp Môn cho Huyết Ảnh Lâu.
Ài, Tần Trạch cảm thấy chuyến này có chút không đúng, dù gì Thanh Hợp Môn cũng là chính phái, nay lại phải vô cớ bị diệt.
Nhưng hắn cũng không quan tâm, bởi phần thưởng chính là Thiên Thần thảo, có thể tăng tốc tu luyện của đại tông sư nhanh gấp ba lần, hắn cần nó.
Xác nhận nhiệm vụ xong xuôi, Tần Trạch không trở về ngay, hắn đi đến khu giao dịch, muốn mua chút đồ chuẩn bị cho hành động lần này.
Khu giao dich rất đông đúc, cửa hàng đều san sát nhau, người chen nhau kín cả mặt đất.
Ở đây rất khó nhìn thấy cửa hàng xung quanh bán cái gì, cho nên đa số mọi người đều toả thần niệm ra mà nhìn.
Tần Trạch cũng làm như vậy, nhưng vừa toả thần niệm ra, ngay lập tức trong đầu vang lên ong ong, đau nhức.
Do lần đầu tiếp xúc với nhiều thần niệm, trong đó lại không thiếu cường giả, cho nên như vậy là điều bình thường, điều chỉnh một chút, Tần Trạch cũng coi như miễn cưỡng nhìn thấy xung quanh.
Hắn không chú ý những cái khác, chăm chú tìm kiếm trận pháp sư, do chịu nhiều ảnh hưởng của thần niệm nên Tần Trạch không thể lãng phí thời gian.
Rất nhanh, hắn cũng thấy quầy hàng của trận pháp sư, nơi đây tuy không đông như nơi bán đan dược, nhưng cũng không thể coi là ít.
Tần Trạch đương nhiên sẽ không mò vào những quầy hàng hoa lệ, hắn cảm thấy bản thân còn chưa nên đi vào đó, nguyên thạch của hắn cũng không nhiều.
Tìm một sạp hàng nhỏ, Tần Trạch nhẹ giọng hỏi.
- Đạo hữu có phải Huyền cấp trận pháp sư hay không?
Trước mặt Tần Trạch là một thanh niên trẻ tuổi, nhìn có vẻ rất năng độn, Tần Trạch cũng sẽ không hỏi bừa, hắn xác định tên này là đại tông sư mới hỏi vậy.
- Không sai, ta chính là Huyền cấp trận pháp sư, không biết đạo hữu muốn bày trận hay mua trận bàn,ta nói trước, giá trận bàn sẽ cao hơn.
Thanh niên hào hứng mà giới thiệu cho Tần Trạch.
- Ta muốn trận bàn, phong cấm trận pháp.
Tần Trạch nói thẳng ý muốn của bản thân, đã là giao dịch thì không cần lòng vòng.
- Phong cấm trận pháp, lâu rồi ta mới thấy có người tìm thứ này, đạo hữu muốn uy lực cỡ nào?
- Uy lực, ừm, chi ít cũng nên nhốt được đại tông sư hậu kỳ chứ?
Tần Trạch không dám nói quá cao, sợ bản thân mua không nổi, với lại, hắn đi đối phó đại tông sư nhị trọng thôi.
- Đại tông sư hậu kỳ, có, đương nhiên là có.
Thanh niên lẩm bẩm vài tiếng, hào hứng nói với Tần Trạch.
- Đây, đạo hữu nhìn xem, đây là Phong Thiên Cấm Trận, Huyền cấp trận pháp, cho dù là đại tông sư cửu trọng muốn phá cũng mất khá nhiều thời gian.
Tần Trạch không hiểu nhiều mấy thứ này, nghe thanh niên này nói thế, hẳn uy lực không tệ, hắn hỏi thử.
- Không biết Phong Thiên Cấm Trận này giá bao nhiêu?