Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bách Thế Luân Hồi Nhất Thế Cầu Tiên

Chương 68: Cường Giả Tụ Tập




Chương 68: Cường Giả Tụ Tập

Long Thần báo xong, Lưu Nhược Vũ tiến lên.

- Ta tên Lưu Nhược Vũ, tán tu, võ sư ngũ trọng đỉnh phong.

Tần Trạch tiếp đó bước lên.

- Ta tên Tần Trạch, tán tu, võ sư ngũ trọng sơ nhập.

- Tốt, ta đã ghi danh các vị lại, vui lòng vào trong ngồi chờ.

Nữ tử kia nhẹ nhàng nói một câu, chỉ hướng ghế ngồi phía trong cho ba người.

Ba người cũng không khách khí, hùng dũng đi thẳng vào trong, ngồi xuống một hàng ghế.

Nơi đây bày trí cũng không đặc biệt lắm, một khoảng trống chính giữa làm lôi đài, bao vậy xung quanh là từng hàng ghế khán giả, chỉ có một khu vực có mái che, trang trí nổi bật, dành riêng cho các tuyển thủ cùng các đại nhân vật.

Tần Trạch ba người vừa ngồi xuống, ngay lập tức một thanh niên hướng họ chào một tiếng.

- Ba vị, hân hạnh gặp mặt, tại hạ Dương Đông, chúng ta có thể nói chuyện chút không.

Ba người kinh ngạc, trông họ thường thường không có gì đặc biệt, vốn không nên có người chủ động tiếp xúc mới đúng,mà cái tên Dương Đông này hình như nghe qua ở đâu thì phải.

Đúng rồi, Dương Đông, Linh Thành thiếu thành chủ, nghe nói là đệ nhất thiên tài của Linh Thành, loại người này không phải rất kiêu ngạo, không để người khác vào trong mắt sao.

- Haha, thì ra là Thiếu thành chủ, hân hạnh, hân hạnh, tại hạ Long Thần, hai người bên cạnh ta là Tần Trạch cùng Lưu Nhược Vũ.

Long Thần cười một tiếng đáp lời, hắn không đáp không được, bao nhiêu người xung quanh, nếu phớt lờ Dương Đông, kẻ xui xẻo chính là bọn họ.

- Ba vị là đến tha gia thi đấu hội hôm nay phải không, ta cũng muốn tham gia, hi vọng được lĩnh giáo cao chiêu.

Dương Đông lên tiếng, thanh âm vẫn rất hiền hoà, không một phần coi thường.

Mấy người nói vài câu nói nhảm, rồi mỗi người ngồi một góc, Dương Đông cũng chỉ nói vài câu, thấy người khác đến, lại nhanh chóng tiếp cận.



Một lúc sau, sân thi đấu cũng nhét đầy người, trong lúc nhốn nháo, một luồng gió mạnh thổi qua, thu hút chú ý của mọi người.

Một bóng người nam tử đột ngột xuất hiện trên không trung, mọi người xì xào bàn tán, có người thất thanh nói.

- Đó là Lạc gia gia chủ.

Lạc gia gia chủ, một trong hai đại gia tộc trong Linh Thành, nghe nói sớm đã là tông sư, thực lực cụ thể vẫn chưa được xác định.

Chưa kịp hồi thần, thêm một thân ảnh nữa hiện lên, nhưng lần này là một vị nữ tử, nàng toàn thân áo trắng, mái tóc đen dài phất phới theo gió.

- Lâm gia chủ cũng đến rồi.

Lâm gia gia chủ, nghe nói nàng là thiên kiêu xuất sắc nhất Lâm gia, gần năm mươi tuổi đột phá tông sư, đã lâu chưa động thủ nên cũng không biết nàng tu vi đến đâu rồi.

Mọi người chưa kịp bàn tán xong, lại bốn bóng người bay lên, tổng cộng hai nam một nữ, nam tử uy phong lẫm lẫm, nữ tử thanh cao thoát tục.

- Kia là tứ đại môn phái, ngay cả tứ đại môn phái cũng đến tham gia sao.

Tứ đại môn phái, tuy thực lực yếu hơn Lạc gia cùng Lâm gia, nhưng cũng có tông sư trấn áp, tứ đại môn phái theo lần lượt là, Binh Phong Các, Lạc Phong Tông, Thiên Lưu Phái và Bạch Hà Môn.

Nhìn sáu người đứng trên không trung thi nhau thả ra chân khí, Tần Trạch chậc lưỡi, uy phong nha, nhưng nhìn tốc độ hao hụt chân khí kia, chẳng mấy chốc sẽ rơi xuống a.

Với lại, nêua giờ này có ai tập kích Linh Thành, không phải toàn thành bị diệt sao.

- Haha, hoan nghênh các vị đến đây tham dự thi đấu hội lần này, mời cá vị vào trong ngồi.

Lúc này, một trung niên nam tử bay lên, mời sáu người đi vào khu vực mái che ngồi, đây rõ ràng là Linh Thành thành chủ, chỉ riêng nhìn khí thế đã cao hơn sáu người kia một bậc.

Sáu người kia cũng thuận thế bay xuống, thật không chịu nổi, nếu thành chủ không ra mặt mời bọn họ xuống, không biết có ai rơi xuống không.

Lúc bảy người bay qua đầu Tần Trạch, hắn có thể cảm nhận toàn bộ thực lực của bảy người.



Thành chủ là tông sư đỉnh phong, Lạc, Lâm hai vị gia chủ thì cũng chỉ tầm tông sư tứ trọng, riêng tứ đại môn phái thì cao nhất cũng chỉ có một vị tông sư tam trọng.

- Tốt, các vị khách mời đã đến đầy đủ, sau đây thi đấu hội chính thức bắt đầu.

Thành chủ hô to một tiếng, thật ra hắn cũng chỉ hô cho có lệ, mấy vòng ngoài này chính là tiểu đả tiểu nháo, không cần quan tâm.

Nhưng những người khác thì lại không qua loa như vậy, họ đến đây mục đích là gì, chính là lôi kéo thiên tài về dưới trướng, cho nên, tất cả mọi người đều cần được quan sát, dù sao thiên tài hàng đầu là không đến lượt họ.

Ba người Tần Trạch không khó khăn chút nào, nhẹ nhõm vượt qua hai vòng đầu, sau hai vòng, loại cũng khá nhiều người, ba người thành công bước vào nhóm ba mươi hai người còn sót lại.

Vòng tiếp theo bọn họ gặp đối thủ khá khó nhằn, Tần Trạch gặp một tên tiểu hắc mã, tuy không biểu hiện quá sáng chói nhưng theo lí bình thường thì Tần Trạch không thể thắng được.

Long Thần cùng Lưu Nhược Vũ tuy gặp khó nhưng nêua hai người bộc phát toàn lực, vẫn là có thể qua.

- Tốt, thi đấu tiếp tục, mời tuyển thủ Tần Trạch cùng Thanh Phong lên đài.

Tần Trạch cùng một thanh niên đi vào từ hai hướng, thanh niên kia chính là tiểu hắc mã hôm nay, đối thủ hắn gặp trước đó chỉ chống đỡ hai, ba chiêu là cùng.

- Tốt, bắt đầu.

Đợi hai người vào vị trí, trọng tài phất tay, hô một tiếng.

Tần Trạch cùng Thanh Phong khom người hành lễ một cái, Tần Trạch động thủ trước, thể hiện rõ bản thân yếu thế.

Xoẹt!

Đao Tần Trạch rất nhanh gần như muốn xuyên qua đầu Thanh Phong, nhưng Thanh Phong lại còn nhanh hơn nữa, nhẹ nhàng tránh đao này.

Thấy một đao không trúng, Tần Trạch gần như hét lên, nhảy vào gần Thanh Phong mà cận chiến.

Dù Tần Trạch đã sử dung toàn bộ thực lực của hắn ở thời kì võ sư ngũ trọng, nhưng vẫn không thể chạm vào người Thanh Phong dù chỉ một chút, xem ra, đây là một đối thủ khó đối phó.

- Ta, rút kiếm đây.

Thanh Phong đột nhiên mở miệng, thanh âm hắn bình thản không một gơn sóng, không ai biết tâm tình của hắn là gì.



Xoẹt!

Một kiếm ra khỏi vỏ, mọi người chưa thấy gì đã thấy thanh kiếm vẫn nằm trong vỏ treo bên hông Thanh Phong.

Nhìn sang Tần Trạch, hắn chặn đao dọc trước người, trên thân đao hiện rõ vết kiếm, rõ ràng, Tần Trạch chặn được đòn này của Thanh Phong.

Tần Trạch nhe răng cười một tiếng.

- Khặc khặc, xem ra, ưu thế của ngươi là tốc độ, khó trách các đối thủ trước lại bị thua dễ dàng vậy.

Tần Trạch cố biểu hiện ra vẻ, ta đã khám phá bí mật của ngươi, như vậy, nếu hắn thắng, mọi người sẽ cho rằng là do nhắm vào điểm yếu của Thanh Phong.

Tần Trạch đúng là là như thế, hắn thi triển võ kỹ, từng đạo đao ảnh xuyên suốt qua lôi đài, nhìn như Tần Trạch muốn chặn hết đường di chuyển của Thanh Phong vậy.

Nhưng cái Tần Trạch muốn không phải thế, hắn cố lộ ra một vài lối nhỏ, vừa đủ Thanh Phong lách qua, phải thể hiện rõ đây là ngoài ý muốn.

Quả nhiên, Thanh Phong thuận lợi thoát đao này, lại hướng về phía Tần Trạch mà rút kiếm.

Tần Trạch nhìn rõ ràng trong mắt, theo lẽ thường, kiếm này hắn không tránh nổi, nhưng lần này hắn phải chặn, hơn nữa phải chặn thật hoàn mỹ.

Keng!

Thanh âm kim loại v·a c·hạm vang lên, Tần Trạch nhẹ nhóm chặm một kiếm, nhe răng cười.

- Haha, hết rồi đúng không, xem ra người thua là ngươi rồi.

Thanh Phong nhíu mày, hắn luôn cảm giác đối thủ này rất kù quái, rõ ràng là không mạnh, nhưng luôn mang cho hắn cảm giác nguy hiểm.

Hắn rút kiếm thật nhanh, lần này không phải một kiếm mà là liên tục ba kiếm, công thêm bộ pháp di chuyển xung quanh, hắn muốn phá thế phòng thủ của Tần Trạch.

Tần Trạch cảm thấy bản thân nên b·ị t·hương một chút, hắn giả loay hoay, luống cuống chặn lại hai kiếm, nhưng đến kiếm thứ ba lại bị cắt một đường qua chân trái, tuy không nặng nhưng cũng coi như là b·ị t·hương.

Thanh Phong thở nhẹ một tiếng, hắn còn tưởng Tần Trạch đa khám phá ra chỗ chí mạng của hắn, xem ra tên này vẫn chưa nhìn thấy hết toàn bộ.

Nghĩ vậy, hắn lại dùng chiêu cũ, bộ pháp cùng ba kiếm liên tiếp được đánh ra.