Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bách Thế Luân Hồi Nhất Thế Cầu Tiên

Chương 60: Đám Cướp Hồi Đó




Chương 60: Đám Cướp Hồi Đó

- Được rồi, ngươi cứ yên tâm, ta thật sự không sao, mau đi nghỉ ngơi đi.

Thấy nàng không chịu rời đi, Tần Trạch thúc giục một tiếng, nhưng Lưu Nhược Vũ cũng không có dấu hiệu rời đi, hết cách, Tần Trạch mặc kệ nàng, hắn thì nhắm mắt lặng lẽ tu luyện.

Hôm sau, ba người tụ tập tại phòng Tần Trạch, thương lượng các bước tiếp theo.

- Ta thấy, trước mắt đột phá võ sư là trọng yếu nhất, nếu chúng ta là võ sư, Hắc Sa Bang căn bản không dám động đến chúng ta.

Long Thần một mặt nộ khí nói, hắn rất bực bội, rõ ràng thực lực của họ chỉ đủ đánh một Hắc Sa Bang, nếu lòi ra thêm Bạch Sa Bang, Hoàng Sa Bang nữa thì coi như chơi xong.

- Hừ, tăng thực lực, trong thời gian ngắn chúng ta không thể tăng thực lực một cách nhanh chóng được, thiên phú còn tại đó, theo ta thấy, chi ít cũng hơn nửa năm mới đột phá đến võ sư.

Lưu Nhược Vũ xem thường nói, nàng rất rõ ràng thực lực họ yếu, nhưng muốn đột phá võ sư ngay là không thể nào.

- Được rồi, không cần cãi nhau, ta thấy vẫn nên theo kế hoạch lúc trước mà làm, hai người tu luyện, một người ra ngoài làm nhiệm vụ kiếm chút tài nguyên, đợi đến lúc cần đột phá võ sư, mua một chút võ kỹ tốt, tăng chiến lực lên.

Tần Trạch lên tiếng, hắn thấy bản thân cũng nên nghỉ ngơi vài tháng, chứ đâm đầu vào phiền phức kiểu này, sớm muộn gì hắn cũng mệt c·hết.

Nghe Tần Trạch nói, Long Thần cùng Lưu Nhược Vũ đồng ý gật gật đầu, họ thấy kế hoạch tu luyện của Tần Trạch là tốt nhất rồi, cứ theo đà này mà phát triển thì sớm muộn cũng thành một tiểu cao thủ.

Quyết định như vậy, ba người tiếp tục theo lộ trình mà tu luyện, cứ một tháng là lại thay người kiếm tiền liên tục.

Như vậy sau nửa năm, Long Thần cùng Lưu Nhược Vũ đột phá võ giả cửu trọng, Tần Trạch chỉ thể hiện rằng bản thân mới đột phá võ giả bát trọng không lâu, cách cửu trọng còn hơi xa.

Như vậy đã rõ, sau thao tác này của Tần Trạch, hắn thấy Long Thần hình như có thêm một tia kiêu ngạo, Tần Trạch xem ra, tên này bắt đầu muốn cầm đầu đội nhóm này rồi.

Hắn cũng rất vui lòng đẩy một cái, chỉ cần làm cho Lưu Nhược Vũ giảm tốc độ tu luyện xuống một chút, nhưng không được cách quá xa Long Thần, như vậy Long Thần sẽ trở thành đầu đàn, nhưng có Lưu Nhược Vũ đuổi theo nên hắn sẽ không lười biếng được.



Hoàn hảo, Tần Trạch nhân lúc đêm tối, lẻn vào phòng Lưu Nhược Vũ, chặn vài kinh mạch của nàng lại, chỉ cần vài tháng sau là có thể tự giải quyết, như vậy, tốc độ đột phá của nàng sẽ giảm chút.

Thêm một tháng sau, Long Thần đang đi làm nhiệm vụ thì gặp cơ duyên, từ đó đột phá võ sư, trong khi đó Lưu Nhược Vũ vẫn còn là võ giả cửu trọng, Tần Trạch vừa vào võ giả cửu trọng.

Long Thần càng đắc ý, tuy hắn không biểu hiện ở ngoài nhưng Tần Trạch cũng cảm giác được, Tần Trạch từ đó cũng ít phát biểu hơn, hắn muốn Long Thần dần trở thành chủ nhóm.

Lưu Nhược Vũ trước nay đơn thuần, không tranh giành với Long Thần, Tần Trạch thì đang có xu thế theo không kịp, do vậy, các quyết định gần đây chủ yếu do Long Thần sắp xếp.

- Tần Trạch, Nhược Vũ, các ngươi ra đây, ta vừa tìm được một nhiệm vụ mới.

Long Thần hớn hở đi vào, trong tay hắn còn mang theo một tờ giấy nhiệm vụ.

Long Thần cùng Lưu Nhược Vũ mở mắt ra, nhìn về phía Long Thần như ngỏ ý hỏi.

- Haha, các ngươi còn nhớ bọn c·ướp lần trước không, nhiệm vụ này là treo thưởng bọn chúng, đến lúc chúng ta trả thù rồi.

Long Thần một mạch nói ra, vừa nói, trông mắt hắn còn hiện lên một tia hung quang.

- Là đám kia sao, tốt, lần này ta cần trả thù lần trước.

Nghe thấy là đám c·ướp kia, Lưu Nhược Vũ trong nháy mắt nộ khí sôi trào, đến nay nàng vẫn nhớ, tích góp bao năm của nàng chỉ trong chốc lát mà b·ị c·ướp sạch, thảm hơn nữa là chính tay nàng phải móc ra cho chúng.

Tần Trạch không nói gì nhiều, hắn chỉ đáp một câu đồng ý.

- Tốt, quyết định như vậy, ngày mai chúng ta lên đường tiêu diệt đám c·ướp này.

Thấy mọi người đều đồng ý, Long Thần vui mừng nói, hắn xem ra, đám c·ướp này chính là có thể tùy tiện bóp c·hết, không cần quá lo nghĩ.



Tối đến, Tần Trạch lặng lẽ ra ngoài, hắn cần thăm dò xem nội tình của đám c·ướp này, nếu chỉ có một tên võ sư thì thôi đi, nhưng nếu còn nhiều người khác thì cần làm chút thao tác nhỏ.

Trên một đỉnh núi gần đó, một khoảng trống rộng được khoét vào bên sườn núi, trên đó có rất nhiều kiến trúc nhà ở, đó chính là hang ổ của đám c·ướp.

Tần Trạch lặng lẽ lại gần, thần niệm toả ra tứ phía, ngay lập tức, một phạm vi bán kính hai mươi mét đã hiện lên trong đầu hắn.

Không sai, Tần Trạch đã âm thầm đột phá đại tông sư nhị trọng, cũng chính vào lúc Long Thần vừa đột phá võ sư, vốn hắn không thể tu luyện nhanh như vậy, nhưng ai bảo trong tay hắn có một đống đan dược đâu.

Di chuyển vài vòng quanh hang ổ vài vòng, Tần Trạch nắm đại khái thực lực đám c·ướp này trong tay.

Quả không sai, trong đây có đến ba tên võ sư, trong đó lại có một tên võ sư tam trọng, võ giả thì cũng không ít, cũng đến trăm người trở lên.

Với lực lượng này, ba người bọn họ lỗ mãng xông vào thì chỉ có c·hết, xem ra, tối nay cần hành động lớn một chút.

Mặc vào một bộ hắc y, Tần Trạch bay đến trên không trung, toàn thân phát ra một luồng uy áp nhàn nhạt, võ giả nếu lại gần sẽ bị ù tai, hoa mắt.

Tuy uy áp Tần Trạch không đủ phủ toàn bộ hang ổ bọn này, nhưng kinh động đến mấy tên đầu lĩnh là không vấn đề.

Ngay khi uy áp của Tần Trạch hạ xuống, toàn bộ nơi này ngay lập tức sáng đèn, hơn một trăm người chạy ra sân, hoang mang, nhốn nháo cả lên.

Mã Thiên Vũ, thủ lĩnh của nhóm c·ướp, hôm nay hắn vốn vừa đi vào phòng tu luyện, chưa được bao lâu thì có cảm giác như thứ gì đó khuấy động, khoa chịu toàn thân.

Tuy hắn không biết lí do, nhưng cứ ra ngoài xem thế nào, vừa ra khỏi cửa, Mã Thiên Vũ đã thấy một hắc y nhân lơ lửng trên bầu trời, trên thân hắn hình như phát ra một loại khó tức khó chịu.

Mã Thiên Vũ tuy chỉ là võ sư, nhưng sống cũng khá lâu, vừa nhìn là biết, đây là uy áp, muốn phát ra uy áp cần có thần niệm thôi động, mà muốn có thần niệm thì cần đại tông sư.

Nói vậy, trước mắt hắn đang đứng một đại tông sư bằng da bằng thịt, mồ hôi trên người hắn ngay lập tức chảy ròng ròng, vội vàng quỳ xuống.



- Vãn bối Mã Thiên Vũ, bái kiến tiền bối.

Thấy thủ lĩnh quỳ xuống, hai tên võ sư cùng đám võ giả còn lại vội vàng quỳ theo, học theo thủ lĩnh bái kiến Tần Trạch.

Thấy Tần Trạch không nói gì, Mã Thiên Vũ ngẩng đầu, chắp tay hỏi.

- Không biết tiền bối đêm hôm đến thăm là có gì muốn chỉ giáo.

Tần Trạch không để ý đến hắn, chỉ nhàn nhạt mở miệng.

- Gọi tất cả mọi người đến đây, ta có chuyện cần nói.

Nghe vậy, Mã Thiên Vũ không dám không nghe, hắn kiểm tra sơ qua, thấy không bỏ sót ai, hắn nói.

- Bẩm báo tiền bối, tất cả mọi người đã tập hợp đầy đủ.

Ừm, Tần Trạch nhìn lướt qua, chậc, số lượng không ít a, đột nhiên, hắn chỉ tay vào một tên, nói.

- Ngươi, sang bên này.

Không sai, Tần Trạch chỉ tên cầm đầu lần trước c·ướp bọn họ, theo sau đó, Tần Trạch liên tục chỉ thêm mười mấy tên nữa đi ra, hơn mười tên võ giả cùng một vị võ sư cứ như vậy bị Tần Trạch xếp ở một góc.

Mã Thiên Vũ cùng bọn người còn lại thì trong lòng thấp thỏm, không biết tại sao vị tiền bối này lại phân ra hai bên như thế.

Tần Trạch nhìn về phía đám này, trong lòng mặc niệm một chút, sau đó chân khí phóng xuất, mấy trăm đạo chân khí bay ra, xông vào trong đám người.

Từng tiếng kêu thảm vang lên, từng t·ên c·ướp bị chân khí xuyên qua đầu, ngay lập tức nổ tung, căn bản không thể chống cự.

Thấy thế, mọi người chạy tán loạn, nhưng chân khí của Tần Trạch vốn đã nhiều hơn đám này thì làm so có thể chạy thoát, ngay khi lộ ra khoảng trống, chân khí của Tần Trạch nhanh chóng xuyên vào, xoắn nát người mà nó đụng trúng.

Nhìn cảnh tượng huyết tinh trước mắt, đám người được Tần Trạch xếp ở bên cạnh co lại một chỗ, không dám thở mạnh, họ đoán, nếu chạy thì họ cũng sẽ nổ tung như những người kia.