Chương 18: Võ Sư
Về đến Bình Lạc Thành, Tần Trạch đi thẳng đến Luyện Huyết Đường rồi đi vào hai bàn kế bên để xác nhận hoàn thành nhiệm vụ.
Tần Trạch đưa giấy nhiệm vụ cùng thanh kiếm để lên bàn, nữ tử trước mắt chỉ nhìn qua một chút rồi đưa ra một quyển sách nhỏ đặt lên trên thanh kiếm, sau đó ra hiệu Tần Trạch cầm về.
Tần Trạch dù nghi hoặc tại sao lại trả lại kiếm nhưng cũng không hỏi thêm mà cầm đồ vật rồi quay về phòng trọ.
Đến trước cửa phòng, hắn ngó sang phòng của Lâm Ngọc một chút nhưng vẫn chưa thấy mở cửa. Điều này chứng tỏ nàng vẫn chưa quay về.
Hắn nhẹ nhíu mày rồi tự nhủ, có lẽ nàng gặp vấn đề gì nên chưa quay lại thôi.
Không nghĩ nhiều nữa, Tần Trạch mở cửa phòng tiện tay ném đồ đạc xuống giường rồi đóng cửa lại
Tần Trạch nhìn hai thanh kiếm cùng hai quyển sách trên giường thầm nghĩ rằng thanh kiếm này chắc là phải bán đi vì hắn dùng đao.
Còn hai quyển công pháp thì hắn tất nhiên sẽ tu luyện Thanh Thiên Quyết vì công pháp này rõ ràng đã tu ra một vị chân nhân tất nhiên là tốt hơn bộ hắn vừa nhận từ Luyện Huyết Đường rồi.
Còn về bộ vừa nhận được kia thì không biết nên bán hay không. Nhưng thôi, cứ giữ lại để sau này lỡ như cần dùng đến thì đỡ tốn công tìm bộ mới.
Quyết định xong, Tần Trạch ngồi trên giường đả toạ rồi mở ra Thanh Thiên Quyết để xem muốn đột phá võ sư thì cần điều kiện gì.
Hắn mở ra tìm đến trang có ghi bốn chữ luyện tinh hoá khí thì chăm chú xem.
Trên sách có ghi. Một khi luyện huyết viên mãn, tinh khí tràn đầy thì có thể bước lên cảnh giới tiếp theo tức luyện tinh hoá khí.
Muốn đạt cảnh giới này, người tu luyện chỉ cần tâm trí không minh tức trong đầu vô niệm. Tuy nói dễ dàng nhưng lại khó với người tu luyện cảnh giới thấp, phải biết võ giả cùng võ sư vẫn chưa đi qua giai đoạn phàm nhân nên muốn tâm trí không minh là khó nếu không muốn nói là rất khó.
Chỉ cần tâm trí không minh, thì quan nguyên tự mở đan điền tự sinh, nội hoả dung nhập đan diền tạo nên một không gian huyền chi lại huyền.
Không gian này tức đan điền của người tu luyện. Một khi đan điền đã mở, nội hoả đã dung thì hãy vận toàn thân tinh khí dung nhập đan điền để hoá thành bản nguyên chân khí.
Giai đoạn tiếp theo chỉ cần tôi luyện bản nguyên chân khí từ đó sinh sôi ra chân khí tức luyện tinh hoá khí đã nói ở trên. Khi chân khí lấp đầy đan điền thì cần phải mở rộng thêm đan điền tức là khi đạt đến luyện tinh nhất trọng đỉnh phong thì cần phải mở rộng đan điền để đột phá luyện tinh nhị trọng.
Tần Trạch xem xong không khỏi cảm thán, bản thân chỉ vì nhìn một tờ giấy bay mà có thể tâm trí không minh, đạp nhập luyện tinh hoá khí.
Thì ra khoảng trống kia là đan điền, hắn nghĩ lại lúc đó khi vận dụng luồng chân khí kia đó là một cảm giác mạnh mẽ tràn đầy sức lực mà tinh khí không thể so sánh.
Tần Trạch bỏ công pháp xuống, hai mắt nhắm lại vận chuyển toàn thân tinh khí tụ lại đan điền.
Từng sợi tinh khí được gột rửa trở thành bản nguyên chân khí. Chit một lúc sau hắn đã hoàn toàn chuyển hoá tinh khí thành công.
Tiếp theo, hắn thử vận chuyển bản nguyên chân khí theo Thanh Thiên Quyết. Quả nhiên chỉ chốc lát sau, từ trong bản nguyên chân khí sinh ra một sợi chân khí tuy yếu ớt hơn bản nguyên chân khí nhưng xác thực mạnh hơn tinh khí. Có lẽ đây chính là cách tu luyện của võ sư không ngừng vận chuyển công pháp để góp nhặt càng nhiều chân khí.
Tìm được đường tu luyện rồi nhưng Tần Trạch lại không vội vã góp nhặt chân khí, rõ ràng việc này không thể nhanh được.
Hắn hiếu kì không biết Thanh Thiên Quyết có thể tu luyện đến mức độ nào nên tò mò mở trang cuối ra. Trang này rất trống trải trên đó chỉ ghi vỏn vẹn bốn câu.
Vận khí cảm linh
Dẫn linh nhập thể
Dung linh tôi thể
Hậu hoá tiên thiên.
Đôi mắt hắn mở lớn, thật không ngờ Thanh Thiên Quyết lại có thể tu luyện đến tiên thiên cảnh. Mặc dù chỉ ghi vài câu nhưng đó đích thị là chỉ dẫn đột phá tiên thiên a.
Hắn hưng phấn nhưng lại mang thêm thấp thỏm, hắn biết nếu người khác biết hắn có tiên thiên công pháp nói không chừng sẽ kéo bè kéo lũ đến g·iết người đoạt bảo, vậy nên tin tức này tuyệt đối không được lộ ra.
Trước mắt vẫn chưa ai biết nên không cần quá lo lắng, chỉ cần hắn không nói thì công pháp này không tồn tại. Trước hết nên cố gắng tu luyện nâng cao thực lực đã. Nghĩ đến đây, hắn từ từ nhắm mắt lại.
Cảm nhận từng luồng chân khí sinh ra mà không biết lúc nào đã qua một ngày. Tần Trạch mở mắt ra, nhìn màn đêm đen qua cửa sổ mà rơi vào trầm tư.
Gần một ngày này hắn góp nhặt chân khí quá chậm, nếu so với lúc luyện huyết khí thành tinh khí là không thể so sánh. Với tốc độ này để đột phá luyện tinh nhị trọng có khi phải mất gần hai tháng.
Xem ra càng lên cao tu luyện càng chậm, khó trách toàn bộ Bình Lạc Thành chỉ có một nửa bước tông sư. Chắc là mấy người thiên phú cao đều rời khỏi đây nên mới để lại hậu quả này.
Bỗng nhiên, Tần Trạch nhìn thấy một đám người đang tụ tập ở gần một gánh hàng rong nhỏ nói chuyện sôi nổi, trên mặt mọi người đều lộ ra vẻ hưng phấn.
Hiếu kì, Tần Trạch vận chân khí lên hai tai lắng nghe.
- Haha, thật không ngờ lại có chuyện vui như vậy a.
Chỉ thấy một người trong đó hưng phấn khoa tay nói.
- Thật sự không ngờ, nhưng như vậy thì Bình Lạc Thành của chúng ta càng thêm an toàn chứ sao. Một người trong đó đáp lại .
- Nghe nói, ngày mai thành chủ sẽ tổ chức một giao lưu đại hội dành cho tất cả võ giả trong thành đấy.
Đúng lúc này lại có một người xen vào nói, thanh âm còn mang theo sự mệt mỏi như thể vừa chạy đến vậy.
- Thật sao, tin tức có chuẩn không huynh đệ.
- Sao lại không, vừa nãy trước phủ thành chủ vừa thông báo. Ngày mai, toàn thành tổ chức giao lưu đại hội tất cả luyện huyết võ giả đều có thể tham gia. Hơn nữa, người đứng đầu sẽ được thưởng một vạn lượng hoàng kim.
Nghe đến đây, toàn thể mọi người đều câm nín. Một vạn lượng hoàng kim a, cả đời này chưa chắc bọn họ có thể nhìn thấy chớ nói chi là chạm đến.
Lúc này một người lại nói.
- Thành chủ đây là quá vui mừng rồi đi, vừa đột phá tông sư đã tổ chức giao lưu đại hội cùng ban thưởng kếch sù như vậy.
- Ai nói không phải đâu, chỉ là phần thưởng này mười phần chắc chín lại phải rơi vào tay một vị thiếu gia nào đó trong ba đại gia tộc rồi.
Một tiếng nói chán nản lại vang lên.
Tần Trạch nghe đến đây thì coi như đã hiểu, thì ra thành chủ đã đột phá tông sư do cao hứng nên tổ chức giao lưu đại hội cho võ giả chắc cũng để hiện uy phong đây mà.
Tần Trạch cảm thấy khá tiếc nuối, hắn vừa đột phá luyện huyết võ giả lên luyện tinh võ sư thì thành chủ lại tổ chức đại hội cùng phần thưởng hấp dẫn như thế.
Nhưng hắn cũng không quan trọng vấn đề quá, một vạn lượng hoàng kim không phải dễ cầm như vậy.
Ừm, chợt Tần Trạch nghĩ đến. Không đúng, nếu có thi đấu thì chắc sẽ có cá cược đến lúc đó mình chỉ cần đặt cược rồi chờ tiền chảy vào túi không phải được rồi sao. Hắn đem túi tiền móc ra đếm lại, vì vừa chém g·iết một tên võ giả nên túi tiền của hắn lại dày lên đếm sơ qua cũng có hơn hai ngàn lượng.
Nếu đặt cược một chút ít thì dù thua cũng không vấn đề gì, với lại hắn là võ sư nha. Một võ sư mà không đoán được thực lực của võ giả thì không phải mất mặt sao. Hơn nữa hắn sẽ quan sát thật kĩ từng người đợi đến bán kết mới đặt thì bảo đảm không sai.
Nghĩ vậy, trong lòng hắn không khỏi vui sướng nằm vật ra giường mà ngủ. Dù võ sư không cần nghỉ ngơi nhiều nhưng mấy ngày này hơi mệt mỏi nên ngủ để hồi phục sức lực vẫn hơn.
Sáng hôm sau, Tần Trạch tỉnh dậy dọn dẹp một chút vác thanh đao lên rồi hướng Bắc của Bình Lạc Thành, nơi toạ lạc của phủ thành chủ cùng ba đại gia tộc mà đi.
Nhìn dòng người nườm nượp trước mắt, Tần Trạch không khỏi cảm thán, sức hút của đại hội chắc vẫn chưa đủ lớn như vậy. Mọi người háo hức như vậy chắc là vì muốn nhìn thấy tận mắt một vị luyện khí tông sư a. Tần Trạch chỉ mỉm cười nhẹ rồi theo dòng người mà đi.