Chương 14: Mua Sách
Tần Trạch cùng Lâm Ngọc ra khỏi Luyện Huyết Đường rồi cùng nhau hướng phía Tây Bình Lạc Thành mà đi.
Tần Trạch dự định tìm hiểu thông tin về thế giới này trước, dù không nhất định phải là mọi sự đều hiểu nhưng ít nhất cũng phải biết tất cả thường thức hằng ngày.
Khu giao dịch, trước cửa một tiệm sách.
Tần Trạch hai người đến đây, nhìn tiệm sách trước mắt không khỏi kinh ngạc.
Không ngờ chỉ trong một toà thành mà lại có tiệm sách to đến như vậy.
Trên cửa có bảng ghi ba chữ Vạn Thư Lâu, nhìn lên trên lại có thêm hai tầng lầu nữa, liếc mắt nhìn bên trong chỉ thấy giá sách san sát nhìn hoa cả mắt, thi thoảng chỉ có vài người đi lại càng tạo thêm sự rộng lớn đến trống trải này thêm rõ rệt.
Tần Trạch hoang mang không biết rằng mình phải tìm bao lâu mới có thể tìm được sách mình muốn, hắn thấp thỏm đi vào trong.
Vừa vào khỏi cửa, thấy ngay bên cạnh là một lão nhân trông khá lôi thôi, nhếc nhác không phù hợp một chút nào với quang cảnh xung quanh.
- Các ngươi có chuyện gì.
Thanh âm lười biếng của lão nhân đột nhiên vang lên.
Nhìn lại, thấy lão nhân đã nhìn thẳng vào hai người Tần Trạch, hai mắt tuy đục ngầu nhưng vẫn phát ra một chút linh quang.
- Hồi tiền bối, chúng ta muốn đang tìm mua chút sách.
Tần Trạch không biết lão nhân hỏi vậy có ý gì, đây là tiệm sách tất nhiên là mua sách rồi nhưng hắn vẫn đáp lại thể hiện sự tôn trọng với tiền bối.
- Ồ. Lão nhân có chút hứng thú hỏi tiếp. Muốn tìm mua loại sách nào, nói ra ta chỉ cho nếu không thì các ngươi phải mất khá nhiều thời gian đấy.
- Đa tạ tiền bối. Tần Trạch vội cảm tạ, ngẫm nghĩ chút lời nói rồi mở miệng. Chúng ta cần tìm sách nói về những thứ cơ bản nhất, những thứ mà mọi người thường đều biết, nói cách khác thì chắc là sách để giáo dục mọi người từ lúc nhỏ đến lớn.
- Haha, thì ra là vậy, các ngươi đơn giản là muốn hiểu về thế giới này chứ gì. Các ngươi chỉ cần nói bản thân vừa xong bách thế luân hồi là được.
Tần Trạch có chút kinh ngạc hỏi lại.
- Ồ, lẽ nào chuyện về bách thế luân hồi mọi người đều biết hay sao.
- Haha, đó chính là thường thức rồi. Các ngươi không cần quan tâm đến vấn đề này, nói tóm lại thì người hoàn thành bách thế luân hồi cùng với một người sinh ra tại đây không có gì khác biệt nên mọi người cũng chẳng để tâm lắm.
Lão nhân dùng một giọng điệu không thèm để ý nói ra.
- Đa tạ tiền bối chỉ điểm.
Tần Trạch khom người cảm tạ.
- Tốt, không nói nhảm nữa, đồ vật các ngươi cần ở phía bên trái, đi đến giá sách cuối cùng là thấy.
- Đa tạ tiền bối.
Tần Trạch cảm tạ một cái rồi cùng Lâm Ngọc đến bên trái mà đi. Một lúc sau, hai người đã đến giá sách cuối, nhìn giá sách cùng mấy quyển sách cũ kĩ kia cũng đủ để hiểu đây toàn là sách thường thức rồi.
Lục lọi một lúc sau, hai người móc ra được bốn quyển sách hẳn là những thứ cơ bản nên biết như.
Quyển thứ nhất, Chân Giới cơ bản tri thức nói về các tri thức cơ bản nhất mà mọi người đều biết về chân giới.
Quyển thứ hai, Đan Khí Trận Phù cơ bản nói về thường thức cơ bản của luyện đan, luyện khí, bày trận, chế phù.
Quyển thứ ba, Linh Dược, Tài nguyên cơ bản nói về các loại linh dược cùng tài nguyên thường thấy.
Quyển thứ tư, Yêu Thú cơ bản tri thức nói về các loài yêu thú tại Chân Giới.
Nhìn bốn quyển sách dày cộm trước mắt, hai người không khỏi nuốt một ngụm nước bọt. Không biết xem bao lâu mới có thể xem hết đống sách này.
Đang lúc hai người định mang sách đi tính tiền, Lâm Ngọc đột nhiên nhìn thấy có một quyển sách ở giá phía trước rớt xuống.
Nàng chạy lại nhặt lên, nhìn thấy chữ trên bìa sách không khỏi hưng phấn.
Tần Trạch thấy Lâm Ngọc có hứng thú với quyển sách đó như vậy cũng chạy lại xem.
Đây là một quyển sách còn mới hình như mới được thêm vào đây, trên sách có ghi Chân Giới Cường Giả Hậu Thiên Quyển. Tên như ý nghĩa, đây chắc là sách ghi về các cường giả hậu thiên cảnh nổi danh tại Chân Giới.
Hơn nữa đây lại là sách mới, chắc mới được bổ sung gần đây nên chắc vẫn chưa lỗi thời. Vậy nên, hai người quyết định lấy thêm quyển này.
Trở lại gần cửa, đặt năm quyển sách trước mặt lão nhân Tần Trạch nói.
- Tiền bối, chúng ta quyết định lấy năm quyển sách này. Tổng giá là bao nhiêu vậy.
Lão giả nhìn thấy chồng sách trước mắt cũng không kinh ngạc, dường như biết rằng hai người sẽ chọn chúng vậy.
- Tốt, đây đều là sách giá rẻ nên chỉ cần một quyển một lượng hoàng kim. Nhìn các ngươi thuận mắt nên ta chỉ lấy bốn lượng.
- Đa tạ tiền bối.
Tần Trạch nhanh chóng cảm tạ rồi móc ra bốn lượng hoàng kim cho lão nhân như thể sợ lão đổi ý vậy. Rồi hắn nhanh chóng từ biệt.
- Vậy chúng ta xin cáo từ.
- Ừm. Lão nhân cũng chỉ nhàn nhạt đáp lại một câu.
Tần Trạch cùng Lâm Ngọc bê năm quyển sách đi một mạch về phòng trọ sau đó chia nhau ra mỗi người hai quyển còn quyển sách về cường giả thì Tần Trạch đọc trước do hai quyển sách của hắn mỏng hơn một chút nên sẽ có thời gian dư.
Thời gian sau đó, hai người chuyên tâm đọc sách. Tốn khoảng một tháng sau thì rốt cuộc cũng đọc hết, lúc này hai người coi như hoàn toàn được cho là một người bình thường tại Chân Giới.
Xét lại toàn bộ tài sản, Tần Trạch tính ra rằng hai người họ có gần hai ngàn lượng hoàng kim. Nếu trừ đi tiền mướn phòng và ăn uống thì có thể trụ lại khoảng ba năm sống an ổn.
Đương nhiên là Tần Trạch sẽ không sống hết ba năm an ổn, vì nếu muốn đột phá luyện tinh võ sư thì hắn phải tìm cho mình một bộ công pháp mới.
Suy đi tính lại, hắn thấy mình nên đi đường ổn một chút. Hắn bàn bạc cùng Lâm Ngọc rồi quyết định tạm thời sẽ sống tạm tại Bình Lạc Thành.
Trong khoảng thời gian này, họ sẽ chuyên tâm tu luyện nâng cao thực lực.
Với tư chất của hai người họ thì không cần đến một năm là có thể đến luyện huyết cửu trọng đỉnh phong, đến lúc đó thì thực lực tăng mạnh là có thể tìm nhiệm vụ có thù lao công pháp tu luyện là được.
Dù sao bọn họ cũng không thiếu tiền nên không cần phải cố gắng liều mạng làm nhiệm vụ như những võ giả khác.
Quyết định xong, hai người ai về phòng nấy lao vào tu luyện. Quả nhiên, chỉ hơn mười ngày sau là đã đột phá luyện huyết tam trọng.
Trong vòng hai tháng, hai người họ đã đạt luyện huyết lục trọng đỉnh phong.
Nhưng đột phá luyện huyết thất trọng lại phải tốn mất một tháng nữa.
Như vậy, bọn họ chỉ dùng ba tháng là đã tu luyện từ luyện huyết nhị trọng đến luyện huyết thất trọng.
Hai tháng nữa qua đi, không ngoài dự liệu thì hai người đã đến luyện huyết cửu trọng.
Cảm nhận lực lượng tràn trề trong thân thể, Tần Trạch không ngăn nổi vui mừng. Hắn vận khí thử, chỉ thấy toàn thân hắn chỉ hơi ửng hồng chứ không chuyển đỏ như trước nữa.
Điều này chứng tỏ huyết khí của hắn chuyển hoá rất triệt để, chỉ cần đột phá luyện tinh võ sư thì sẽ không còn chuyển màu khi vận khí nữa.
Hắn ra khỏi phòng, đúng lúc thấy Lâm Ngọc cũng vừa đi ra không khỏi vui mừng nói.
- Chúc mừng Lâm cô nương đột phá luyện huyết cửu trọng, từ nay chỉ cần cố thêm chút nữa là có thể trở thành võ sư rồi.
- Hừ, ngươi nói thế chẳng khác gì tự chúc mừng chính mình.
Lâm Ngọc không quan trọng mà nói, thiên phú hai người tương đương nhau nên cũng chẳng có cảm giác đặc biệt gì trước mấy lời khen hư tình giả ý đó.
- Ừm, tốt, tiếp theo chúng ta nên tìm võ sư công pháp rồi.
- Không sai, đây còn là lần đầu chúng ta nhận nhiệm vụ một cách tự do nữa.
Lâm Ngọc cảm thán, nàng như nghĩ tới điều gì lại hỏi.
- Lần này chúng ta tiếp tục làm nhiệm vụ chung hay là tách ra.
Tần Trạch nghĩ nghĩ, cảm thấy hai bên đều có lợi cả. Nếu làm chung thì chắc chắn sẽ rất đơn giản, đảm bảo an toàn nhưng phần thưởng lại quá ít so với công sức bỏ ra.
Nếu làm riêng thì chắc chắn phần thưởng rất hậu hĩnh nhưng kèm theo lại là hung hiểm rình rập, có thể m·ất m·ạng bất cứ lúc nào.
Ngẫm nghĩ một lúc, Tần Trạch quyết định mạo hiểm một lần.
- Lần này chúng ta tách ra làm nhiệm vụ đi, thứ nhất chúng ta sẽ có hai phần thưởng, thứ hai chúng ta sẽ nâng cao năng lực tác chiến đơn độc.
Lâm Ngọc kinh ngạc nhìn Tần Trạch một chút rồi mở miệng nói.
- Tốt, vậy chúng ta sẽ tách ra hành động.