Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bách Thế Luân Hồi Nhất Thế Cầu Tiên

Chương 103: Xuất Hiện




Chương 103: Xuất Hiện

Uy lực kiếm kỹ này rất mạnh, chỉ thấy Trần Hiên vung kiếm, từng đạo kiếm khí vạch ra, trông như đang vẽ ra hình một đoá hoa sen khổng lồ.

Lan Trọng Thanh lui nhanh lại, kiếm trong tay cũng liên tục đong đưa, tạo thành những thế kì quái, hai bên dều chú ý tạo lực nên tạm thời tình hình yên tĩnh một chút.

Nhưng cũng không kéo dài bao lâu, do hai bên đều là cao thủ, thậm chí còn sắp ngưng tụ thần niệm nên điều khiển chân khí vô cùng hoàn mỹ, chiêu thức mà họ thi triển cũng chỉ là Hoàng cấp nên không tốn bao nhiêu thời gian.

- Hừ, ta muốn thử xem, thành danh kiếm kỹ của ngươi có là thật hay không.

Lan Trọng Thanh hừ nhẹ, kiếm kỹ thi triển, kiếm khí trong nháy mắt đã lao đến trước mặt Trần Hiên, đạo đầu tiên vừa đến gần, theo sau đã là mấy chục đạo kiếm khí theo sau, người bình thường căn bản không thể tránh.

Trần Hiên gặp khó không loạn, trọng kiếm huy động, toà liên hoa vô hình kia hình như chụm lại, bao bọc lấy thâ hình của hắn, lúc này, hắn trông như đang được một trận pháp cỡ nhỏ bảo vệ.

Kiếm khí của Lan Trọng Thanh cũng lúc này dội đến, hai bên v·a c·hạm tạo thành những thanh âm đinh tai nhức óc, khiến cho những kẻ yếu xung quanh không chịu được mà phải bịt tai lại.

Hai bên một công một thủ một lúc, thấy không bên nào có lợi thế, Lan Trọng Thanh dừng tay lại, nhưng không dừng công kích, chẳng qua là thay đổi cách đánh thôi.

Mấy đạo kiếm khí bay ra, lần này chúng không lao đến chỗ Trần Hiên mà tụ lại một chỗ trước người Lan Trọng Thanh, hình thành một đạo kiếm khí duy nhất.

Trần Hiên hai mắt nheo lại, nhìn kĩ đạo kiếm khí kia, hắn biết, Lan Trọng Thanh rất có thể sẽ dùng toàn lực, hắn lại không thể trốn, xem ra là phải liều một lần.

Nghĩ đến đây, hân liền căm tức, vốn dĩ bản thân đến chỉ để xem trò vui, không ngờ đầu óc nóng lên lại dây dưa vào chuyện này, bây giờ còn phải liều mạng với người khác.

Nhưng kệ đã, cản đòn trước mắt rồi tính.

Trần Hiên tụ tập chân khí, kéo theo đoá liên hoa thu nhỏ lại, nhưng mật độ chân khí sẽ tăng lên, đồng thời tăng thêm sức phòng ngự.

Hai bên tụ thế vô cùng căng thẳng, nhưng nhìn chung, Lan Trọng Thanh hoàn toàn ăn đứt Trần Hiên, trong suốt trận đấu, chủ yếu đều là hắn t·ấn c·ông, Trần Hiên tuy có Liên Hoa Kiếm Quyết nổi danh, nhưng lại chỉ dùng để phòng thủ.



Toàn trường nín thở theo dõi, họ cũng muốn biết kết quả, nhưng theo từng luồng gió thổi qua, lại thêm một đám người bị thổi bay đi, không có cách nào, thực lực hai người này quá kinh khủng.

Ầm! Ầm! Ầm!

Liên tiếp những thah âm chấn động vang ra, chân khí ồ ạt của Lan Trọng Thanh gia trì vào kiếm khí, đập thẳng vào tầng liên hoa phòng ngự kia.

Trần Hiên hiện tại chịu áp lực cực lớn, hắn cắn răng, hai tay gồng lên, vận khởi chân khí, dùng một tốc độ tiêu hao chân khí lớn nhất, gia cố lại tầng liên hoa, ngăn chặn công kích.

Nhưng dường như cố gắng của hắn đều phí công, chỉ nghe răng rắc một tiếng, trên đó xuất hiện một vết nứt, vết nứt đó ngày càng mở rộng, chỉ trong chốc lát đã bao phủ toàn bộ tầng liên hoa.

Rầm!

Cuối cùng, Trần Hiên chịu không nổi, chân khí tứ tán, đạo kiếm khí của Lan Trọng Thanh thuận thế lao đến, đánh thẳng vào ngực hắn.

Phụt!

Trần Hiên thụ trọng thương, trong miệng phun ra một ngụm máu, thân thể ngay lập tức uể oải, b·ị b·ắn bay ra ngoài.

Mọi người đứng nhìn chỉ biết há hốc mồm kinh ngạc, không nói nên lời, cảnh tượng này họ cũng không biết dùng từ gì miêu tả cho hợp.

- Trần Hiên bại rồi, như vậy là Tông Sư Bảng lại phải thay dổi rồi sao.

Một người kinh ngạc thốt lên, nhưng hắn vừa nói xong đã có người ngay lập tức phản bác.

- Còn Tông Sư Bảng cái gì nữa, ngươi xem đi, vừa chui ra một Hà Lân, nay lại mò ra thêm một Lan Trọng Thanh, họ đều thuộc cường giả đứng đầu Tông Sư Bảng, nhưng trước kia các ngươi biết sao, cho nên cái bảng này chung quy cũng chỉ là vớ vẩn.

- Không sai, ta thấy, cái Tông Sư Bảng này nên bỏ đi, tính xác thực của Bảng hiện tại quá kém rồi, ngay cả Lan Trọng Thanh đều mạnh như vậy, rốt cuộc không biết mấy nhà khác có giấu cái gì hay không.



- Hừ, giấu là tất nhiên, chẳng lẽ là một thế lực lại đem hết lực lượng của mình bày ra cho thiên hạ xem, làm vậy cũng đã sớm không tồn tại.

Đang thảo luận sôi nổi, dột nhiên một thanh âm kinh ngạc lại vang lên.

- Các ngươi nói, rốt cuộc Hà Lân còn đến hay không, Lan gia có Lan Trọng Thanh trấn giữ, ngay cả Trần Hiên cũng đánh không lại, mà Hà Lân lại xếp hạng dưới Trần Hiên.

- Cái này cũng không chắc, Hà Lân cũng chỉ đánh với Thanh Hư đạo trưởng, chưa từng giao thủ với hai người Trần Hiên cùng Hà Vũ Y, thực lực rốt cuộc như thế nào thì vẫn chưa xác định được.

- Ngươi nói cũng có phần đạo lí, nhưng đoán đi đoán lại cũng vô ích, nếu Hà Lân đến thì chứng tỏ thực lực hắn không kém, nhưng hắn mà không xuất hiện thì chắc là tự thấy không bằng Lan Trọng Thanh.

- Nếu vậy, e rằng Lan Trọng Thanh cố tình khiêu khích Trần Hiên, sau đó cường thế dánh bại là để cho Hà Lân nhìn sao, như vậy cũng dò được thực lực của hắn.

- Haha, ngươi quả nhiên ngu xuẩn, nếu thực lực Hà Lân mạnh hơn, Lan Trọng Thanh lại phí công đả bại Trần Hiên, không phải là tự tìm đường c·hết sao.

- Hừ, ai mà biết được, ta thấy ngươi vẫn nên ngậm miệng lại di, tránh nói ra mấy câu khó nghe như vậy, làm tai ta cũng ô nhiễm theo.

- Ngươi nói cái gì.

Tranh luận chỉ vài câu, hai bên lại quay ra khiêu khích, nói chung thì chuyện của người khác cũng chỉ bàn luận cho vui thôi, nói mấy câu là bỏ qua.

Lan Trọng Thanh từ từ tiến đến cạnh Trần Hiên, khinh thường, đưa kiếm quẹt một cái, vốn tưởng hắn sẽ lấy mạng Trần Hiên, nhưng không, hắn chỉ hừ lạnh một cái, xoay người trở về đại môn Lan gia.

Thật sự là Lan Trọng Thanh cũng muốn g·iết Trần Hiên, tránh sau này tên này khôi phục, lại tìm Lan gia phiền phức, tuy không ảnh hưởng sinh lộ của Lan gia, nhưng tài lộ sẽ chịu ảnh hưởng.

Nhưng g·iết hắn lại càng phiền phức, phải biết, Trần Hiên thân là Hắc Nha Môn đại trưởng lão, nếu hắn c·hết tại đây, Hắc Nha Môn vì thể diện, sẽ diệt Lan gia, như vậy chính là tự tuyệt sinh lộ.

Tạm thời cứ như cậy đã, Lan Trọng Thanh thở nhẹ một cái, hướng về phía trước nói lớn.



- Hẳn là Hà Lân đạo hữu đã đến từ lâu, không biết có muốn ra gặp một lần.

Lần này, không ai dám trêu cợt như lúc trước, không trách được, thực lực người ta còn bày ở đó, không hể làm những hành động ngu xuẩn.

Tần Trạch rốt cuộc có ra hay không, đương nhiên là phải ra, mục đích của hắn chính là gây náo động, cho nên không thể không ra.

Thân hình hắn dần dần hiển hiện, đứng trên một ngọn cây gần đó, tuy hình haid là một lão nhân, nhưng lại có một phong độ khó tả.

Thấy Tần Trạch xuất hiện, mọi người lại nín thở, hắn xuất hiện đồng nghĩa với việc hắn có lực lượng, không lẽ, lại phải đánh thêm một trận nữa sao.

- Gặp qua đạo hữu.

Lan Trọng Thanh mời người ta ra, thì đương nhiên phải mở lời chào hỏi trước, Tần Trạch cũng không thể thấy lễ không đón, chỉ đành đáp lại.

- Gặp qua đạo hữu.

Lan Trọng Thanh vẫn bình tĩnh, từ từ mà nói.

- Đạo hữu, ta cũng không muốn dài dòng, mấy ngày nay ta cũng đã tìm hiểu, tính tình Lan Anh Kiệt sớm muộn cũng gặp hoạ, chẳng qua là ứng trên người đạo hữu mà thôi.

Ngừng một chút, hắn lại nói.

- Đại hữu cùng Lan gia vốn không oán, nhưng đại hữu lại g·iết người Lan gia, đó chính là thù, chuyện này vốn không đúng sai, cũng không đạo lí, chẳng qua là cần phải làm việc phải làm thôi, ta nói như vậy, đạo hữu có thấy gì không đúng không?

Tần Trạch ngẫm nghĩ một chút, hắn cũng không hiểu Lan Trọng Thanh có ý gì, nhưng vẫn gật gật đầu.

- Đạo hữu nói không sai.

Lan Trọng Thanh thấy Tần Trạch tán đồng, nở một nụ cười nhẹ, tiếp tục nói.

- Chuyện này vốn không thể giải quyết trong hoà bình, nhìn ý định của đạo hữu chắc cũng muốn như vậy, nếu đã vậy, kiếp nạn này của Lan gia, tính hết lên đầu ta có được hay không.