Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bách Thế Luân Hồi Nhất Thế Cầu Tiên

Chương 101: Hà Vũ Y và Trần Hiên




Chương 101: Hà Vũ Y và Trần Hiên

Chuyện thay dổi Tông Sư Bảng cũng không khiến mọi người chú ý bao lâu, rất nhanh, mọi chuyện lại quay về quỹ đạo của nó.

Nhưng, chỉ một ngày sau, Xung Đột Thành lại xôn xao bàn tán, bởi Lan gia vừa truyền ra tin tức, muốn đòi lại công bằng cho c·ái c·hết của Lan Anh Kiệt.

Cụ thể là yêu cầu Tông Sư Bảng đệ tam, Hà Lân đến Lan gia nhận lỗi, đồng thời phải bồi thường thiệt hại.

Tin này vừa ra, mọi người đều bàn luận sôi nổi, nhưng đa phần lại là cười mà chế giễu.

Lan gia là gì, chỉ có mấy tên tông sư, may lắm có Lan Trọng Thanh, tông sư cửu trọng, nhưng lại bị một tên bát trọng đánh bại, bây giờ lại đòi công bằng với kẻ có thể đánh bại cả Thanh Hư đạo trưởng, quả thật không có đầu óc.

Nhưng một phần nhỏ lại không nghĩ vậy, cái họ uy ngẫm là, Lan gia không phải kẻ ngốc, sẽ không hành động ngớ ngẩn như vậy.

Nhưng bây giờ họ hành động rồi, điều này chứng tỏ Lan gia có lực lượng, mà lực lượng ở đâu, không lẽ trong Lan gia lại có thêm một tông sư cửu trọng, tự tin trấn áp Hà Lân.

Hoặc là một khả năng khác, hợp lí hơn, có người chống lưng cho Lan gia, rất có thể là mấy đại thế lực trong thành, nếu diều này là thật, cần suy xét lại thật kỹ.

Mặc kệ bên ngoài có bàn luận thế nào,Lan gia cũng chỉ truyền ra tin tức rồi im bặt, chờ đợi Tần Trạch trả lời.

Về phía Tần Trạch, hắn vẫn chưa ra khỏi thành, tất nhiên sẽ biết tin tức này, nhưng đây cũng là điều hắn muốn, cho nên cũng không có ý định mặc kệ.

Hắn cần thể hiện thái độ, càng kiên quyết càng tốt, như thế mới chứng tỏ bản thân hắn là cường giả Tông Sư Bảng.

Cùng ngày hôm đó, Tần Trạch tuyên bố, bản thân hắn sẽ đích thân đến Lan gia trả lại công bằng, đặc biết hắn nhấn mạnh ở hai chữ công bằng.

Người biết việc này đều hiểu, chỉ cần Lan gia không còn, công bằng cũng không cần nhắc đến, hành động này của Tần Trạch rõ ràng là muốn động thủ với Lan gia.

Nhưng trong Xung Đột Thành, các đại thế lực sẽ không để chuyện diệt môn ngư này xảy ra được, dù gì cũng là địa vàn của họ, không thể để mất trật tự, nhưng chính bọn họ cũng muốn Lan gia biến mất, không có cách nào, Xung Đột Thành quả thực quá nhỏ, không chứa nổi nhiều thế lực.



Dưới sự ăn ý với nhau, các thế lực này đồng loạt tuyên bố, tạm hời đóng cửa chấn chỉnh nội bộ, không nhúng tay chuyện này.

Nghe tin này, mọi người kinh hãi, đám này vậy mà từ bỏ Lan gia, Xung Đột Thành một khi không có quy tắc, chính là xung đột, đúng như tên của nó, cho nên, ngày đó nhất định rất náo nhiệt, mà thời gian Xung Đột Thành mất trật tự, quyết định bởi Tần Trạch.

Biết được tin tức tốt như vậy, Tần Trạch tất nhiên rất vui mừng, không ngờ mâu thuẫn trong Xung Đột Thành lớn như vậy, chỉ vì muốn giảm đi một thế lực cạnh tranh, vậy mà làm hành động ngu xuẩn này, nhưng điều này không quan trọng, chỉ cần có lợi cho hắn là được.

Hắn cũng sẽ không để đám người kích động kia chờ lâu, vì vậy, hắn thả ra tin tức tiếp theo, ngay ngày hôm sau, Lan gia, hắn sẽ đến.

Biết được tin, mọi người mừng lắm, những người, thế lực sớm có ân oán thì mài đao xoèn xoẹt, chuẩn bị cho hỗn loạn ngày mai, còn những kẻ không có gì làm thì tụ tập quanh Lan gia, đợi xem náo nhiệt.

- Ha, ngươi đoán, Lan gia lấy dũng khí từ đâu mà dám động đến Tông Sư Bảng đệ tam.

- Cái này khó nói, nếu nói họ có người chống lưng thì không đúng, từ cách mà các thế lực khác phản ứng là biết, còn nói Lan gia tự có lực lượng, ngươi tin tưởng sao.

- Cái này cũng không hẳn, nếu Lan gia vừa đúng lúc có ngoại viện thì sao, hay có khách quý, thực lực mạnh đang ở nhờ.

- Haha, ngươi thật hài hước, chuyện khó như vậy cũng nghĩ ra, trên đời làm gì có chuyện trùng hợp như vậy.

- Nếu như có thì sao.

Từng nhóm người tụ tập bàn tán, chủ yếu là nói nhảm, lai cùng tin rằng, Hà Lân ăn chắc Lan gia, nên đến xem chuyện vui là chủ yếu, còn Lan gia lấy lá gan từ đâu, còn quan trọng sao.

Vụt!

Thanh âm xé gió truyền đến, theo dó, một thân hình yểu điệu, thon thả bay đến, nhìn kĩ thì là một vị nữ tử, từ mặt ngoài mà xét thì khoảng gần ba chục tuổi, trong tay nàng xách theo một thanh ngọc kiếm, bay đến trên nóc nhà gần đó, đứng ngạo nghễ mà chẳng ai có ý kiến.



- Đó là ai vậy, đứng cao như thế không sợ chọc người khác không vui sao.

Một thiếu nhiên trẻ tuổi, đứng xô lấn trong đám người, nghi hoặc nhìn người bên cạnh mà hỏi.

Mấy người đứng cạnh dùng ánh mắt kì dị nhìn hắn, còn tên đang đứng cạnh thì vội lấy ta bịt miệng hắn lại.

- Ngươi nói lung tung cái gì, coi chừng chọc phải cường giả.

Thiếu niên sợ hãi gật gật đầu, đợi thả ra xong, hắn lại nhỏ giọng hỏi.

- Nhưng ta thật sự không biết, vị đại ca này, huynh có thể nói cho ta nghe sao.

Hắn đương nhiên không hỏi không, trong tay xuất hiện một túi tiền nhỏ, dúi vào tay người đàn ông kia.

- Haha, hảo tiểu tử, tốt, ta nói ngươi nghe.

Tên đàn ông kia nhanh chóng ngó liếc xung quanh một vòng, ra dấu thiếu niên lại gần, nhỏ giọng giới thiệu.

- Đó là tông chủ Thiên Lý Tông, ngươi biết không, là tứ đại thế lực trong Xung Đột Thành, hơn nữa, nàng còn là tông sư bảng đệ nhị, Hà Vũ Y, thực lực cực mạnh, đã từng giao đấu với đại tông sư, tuy thắng bại không biết, nhưng như vậy cũng đủ chứng tỏ nàng rất kinh khủng, ngươi nói, nhân vật như thế, chúng ta dám mạo phạm sao.

Thiếu niên nghe xong, toát mồ hôi hột, vội vàng cảm tạ.

- Đa tạ đại ca nhắc nhở, đa tạ đại ca, tiểu đệ cũng chỉ vừa đến, không biết quy tắc, may nhờ có huynh, thật sự rất cảm tạ.

- Haha, không có gì, chuyện này sớm muộn ngươi cũng biết, với lại, chưa chắc bọn họ đã để ý chúng ta bàn luận, chẳng qua là cẩn thận một chút mà thôi.

Đúng lúc này, một thanh âm vang dội từ xa truyền đến.

- Haha, Hà tông chủ vẫn nhanh như vậy, tại hạ dù cố đến sớm nhưng xem ra là lại chậm một bước rồi.



Nói chuyện là một trung niên nhân, trang phục trên thân tuy trông giản dị, nhưbg nhìn kĩ thì sẽ phát hiện đều là hàng cao cấp, bên trong mơ hồ có đủ loại giáp trụ, sau lưng thì đeo một thanh trọng kiếm, uy thế mười phần.

- Đó là ai nữa vậy.

Thiếu niên phía dưới há mồm nhìn trên trời, kinh ngạc hỏi tên đàn ông bên cạnh.

Nhưng còn chưa có câu trả lời, những người xung quanh đã bàn luận.

- Đây, đây là Tông Sư Bảng đệ nhất, Trần Hiên, nghe nói hắn đã sớm gia nhập Hắc Nha Môn, với thực lực và danh vọng của bản thân, nháy mắt liền làm đại trưởng lão, chẳng qua là năng lực quản lí không tốt, nếu không đã sớm làm Môn chủ rồi.

- Hắn tại sao lại đến đây, không phải đã lâu không lộ diện hay sao, có tin đồn rằng hắn đang chuẩn bị bế quan đột phá đại tông sư nữa.

- Còn phải hỏi, tất nhiên là thấy một lần Tông Sư Bảng đệ tam mới lên rồi, đột nhiên xuất hiện một cao thủ, ai mà chẳng muốn thấy một chút, nói không chừng, người của các thế lực lớn đều núp ở xung quanh cũng không chừng.

Vị tiên tử kia, phải gọi là Hà Vũ Y mới đúng, nàng quay đầu lại, chào hỏi.

- Trần trưởng lão đã lâu không gặp, ta còn tưởng ngươi sẽ im lặng mà đẩy vị trí Tông Sư Bảng đệ nhất cho ta nữa cơ.

- Hà tiên tử quá lời, ta muốn đến một bước kia không khó, nhưng cũng cần kha khá thời gian, với lại, ta cũng muốn một bước đúng chỗ, đi xa hơn bao nhiêu hay bấy nhiêu.

- Hừ.

Hà Vũ Y hừ lạnh, rõ ràng chính là không tin lời Trần Hiên, một bước đúng chỗ cái gì, chẳng qua là còn lưu luyến danh vọng mà thôi, dù sao, ở tông sư hắn là đệ nhất, nhưng ở đại tông sư, nói không chừng còn không có chỗ đứng.

Thấy bản thân bị coi thường, Trần Hiên cũng không phản ứng, hắn bay đến một nóc nhà đối diện mà đứng.

Thấy hắn đến gần, người nơi đó cũng hiểu ý rời đi, ai bảo thực lực bọn họ yếu đâu, gặp cường giả thì chỉ có thể tránh càng xa càng tốt.

Chốc lát sau, mấy người có danh vọng cũng từ từ xuất hiện đầy đủ, nhưng họ lại không tụ tập với nhau, mà chia ra mỗi người một góc, yên lặng chờ đợi Tần Trạch xuất hiện.