Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bách Chiến Diệt Thần

Chương 5: Đại Chu Thế Giới




Chương 5: Đại Chu Thế Giới

Lâm Vô Thiên chỉ vừa mới đến đây tự nhiên cũng không có chỗ ở. Hắn hỏi thăm một chút liền tìm đến một nơi cho thuê gian phòng.

Trả phí thuê phòng, Lâm Vô Thiên bước nhanh vào phòng, đóng cửa, sau đó lấy ra viên nhất phẩm Luyện Thể Đan kia phục dụng.

Đan dược tiến vào bụng lập tức nổ tung hóa thành từng sợi màu xanh thâm nhập vào lục phủ ngũ tạng cùng xương cốt.

Cơ thể cấp tốc bành trướng, dược lực quá mức dồi dào khiến hắn có chút không chịu nổi, nhìn từ bên ngoài cơ thể hắn tựa như một quả bóng được bơm căng, tựa hồ có thể nổ bất cứ lúc nào.

Vận chuyển công pháp hấp thu dược lực, thế nhưng vẫn quá mức chậm chạp, cần đến mười cái hô hấp hắn mới đem được một sợi hấp thu.

Dược lực cực mạnh, mà hắn tu vi lại chỉ có Khai Mạch tầng năm, cho dù là Tụ Đan cảnh võ giả cũng phải cần đến nửa tháng thời gian để hấp thu chứ đừng nói với tu vi hiện giờ của hắn.

Hắn cơ thể vẫn căng phồng tùy thời đều có thể nổ, thế nhưng việc hấp thu lại quá mức chậm chạp, hắn trong đầu vừa nảy ra một ý nghĩ.

Bên ngoài lúc này trời cũng sắp tối, vừa vặn cũng đến thời gian hắn luyện thể, hắn cũng không chần chờ bước ra khỏi phòng tiến vào sân bắt đầu luyện thể.

Ánh dương sắp tắt, hắn cũng bắt đầu điều chỉnh trạng thái rồi bày ra những tư thế.

"Răng rắc!"

Chỉ vừa mới bày ra một tư thế cơ thể liền phát ra những tiếng giòn vang, xương cốt đồng thời chịu gấp đôi việc rèn luyện, liền yếu ớt tựa như một trang giấy tùy thời đều muốn vỡ nát.

Hắn ý chí cỡ nào cường đại liền cắn răng tiếp tục luyện tập, ánh nguyệt sáng tỏ thì hắn cũng ngừng lại luyện tập.



Trong cơ thể dược lực đã hấp thu được bảy, tám phần, hắn trên cơ thể bong ra từng lớp chất nhầy màu đen, hắn cũng không vội đi tắm rửa mà muốn luyện quyền hấp thu còn sót lại dược lực.

Quyền thứ nhất hắn đã đem tu đến đại thành khoảng cách đến siêu phàm không phải ngày một ngày hai.

Cho nên hắn liền tu luyện quyền thứ hai cùng quyền thứ ba.

Quyền thứ hai có tên là "Phá Sơn Quyền" mỗi quyền lực lượng đều cực kì khủng bố, đem tu luyện đến đại thành liền có khả năng phá sơn thực lực.

Quyền thứ ba "Quyền Đoạn Sơn Hà" một quyền phá núi lập sông.

Cũng không tốn bao lâu thời gian, hắn liền đem quyền thứ hai tu luyện đến đại thành, quyền thứ ba thế nhưng lại chỉ tu luyện đến tiểu thành vẫn kém một chút liền đạt đại thành.

Hắn cũng không có tiếp tục tu luyện, liền tắm rửa một cái rồi chợp mắt.

Sáng sớm hôm sau, hắn cũng không có tu luyện mà lại đi dạo, hắn từ nhỏ đã lớn lên ở trong thôn cho nên cũng không có tiếp xúc nhiều với bên ngoài.

Đi dạo trên phố hắn cũng bắt gặp nhiều cái vô cùng mới lạ, quả thật nơi đây so với trong thôn không biết phồn vinh hơn bao nhiêu lần.

Đi một chút hắn lại ghé vào một tửu quán, ăn uống xong rồi mới trở về không phải nói thế nhưng trên người hắn tài sản đến đây đều không mua nổi một món.

Hắn cũng chỉ có thể nhìn xem rồi bỏ đi. Nếu hắn có thể vào trong tông môn những thứ bây giờ đều có thể mua được.

Cứ như thế, ba ngày nhanh chóng trôi qua, lần này khảo hạch vòng thứ hai lại tổ chức ở trong tông.



Lâm Vô Thiên từ sáng sớm đã lên đến đây báo danh, đồng thời hắn cũng biết được một số tin tức vô cùng mới mẻ.

Bán Nguyệt tông tọa lạc chính là ở Tây Vực, mà trong đó còn có khác tứ vực theo thứ tự là Bắc Vực, Trung Vực, Nam Vực cùng Đông Vực. Ngũ vực hợp lại liền là toàn bộ Đại Chu Thế Giới. Ngoài ra, còn có một số nơi mà Nhân tộc chưa xông chiếm đó là Hải Vực cùng Thú Vực.

Theo đó Hải Vực là nơi sinh sống của Hải yêu, so với những yêu thú trên lục địa mạnh hơn không biết bao nhiêu lần cho nên cũng không có mấy người dám đi Hải Vực.

Còn có Thú Vực, đúng như tên yêu thú ở nơi đó so với ngũ vực cộng lại còn nhiều hơn gấp vạn lần.

Do đó hai nơi đều được Nhân tộc gọi là cấm địa.

Mà lại Lâm Vô Thiên cũng vô cùng kinh ngạc với tin tức này, nguyên bản hắn tưởng rằng chỉ có vài thôn cùng Bán Nguyệt tông là chúa tể thế giới này. Do đó khi nghe đến tin tức hắn lại vô cùng kích động cùng tò mò.

Bán Nguyệt tông ở Tây Vực chính là nơi Nhân tộc chỉ mới khai hoang cách đây vài trăm năm, mà lại thuộc về nơi vô cùng xa xôi của Tây Vực. Hắn còn nghe nói chưa từng có ai có thể đi hết Tây Vực, cũng đủ biết Tây Vực là cỡ nào rộng lớn.

Hắn lại càng thêm giật mình, vậy toàn bộ Đại Chu Thế Giới là rộng lớn cỡ nào.

Vừa thất thần một lúc, lại vang lên một thanh âm "Báo danh đệ tử nhanh chóng đến khu vực chỉ định để tiến hành khảo hạch thứ hai".

Hắn cũng lục đục di chuyển, sau đó hắn được phân vào tổ thứ tám, vòng khảo hạch thứ nhất lấy hơn một ngàn người cho nên vòng thứ hai khảo hạch phân ra đến mười tám tổ.

Mỗi một tổ có hơn một trăm người. Đúng lúc này, phía trên đi đến một cái vóc người già nua lão giả, lão giả một tay cầm lấy một cái Mộc Trượng chống đỡ lấy thân thể, một tay lại vác tại sau lưng.

Đám người nhìn lão giả tựa như lúc nào cũng có thể ngã xuống thế nhưng trên người lão tản mát ra khí thế khiến người ta khó thở.



Sau lưng lại có thêm hai cái trẻ tuổi nam tử nhìn qua thập phần anh tuấn chính là Triệu Vĩnh cùng Nam Phong.

Lão giả đi đến trung tâm, sau đó hướng mọi người nhìn một cái, hắn thanh âm lại vô cùng mãnh liệt truyền vào tai mỗi người: "Tại đây, qua vòng khảo hạch thứ nhất có hơn một ngàn bảy trăm người phân thành mười tám tổ. Mỗi tổ sẽ hỗn chiến, mười vị trí cuối cùng còn trên sân sẽ trở thành ngoại môn đệ tử".

Tất cả mọi người nhìn nhau một cái sau đó nhanh chóng tụ tập lại thành từng nhóm, hiển nhiên nếu chỉ có một mình thì tỉ lệ bị đào thải là cực cao, chỉ có tụ tập thành từng nhóm mới có thể trụ lại đến cuối cùng.

Lâm Vô Thiên chưa kịp phản ứng thì xung quanh hắn lại đã có hơn tám đội ngũ. Hắn lại bất đắc dĩ thở dài, sau đó nhanh chóng tìm đến một tổ đội xin gia nhập.

Hắn hướng đến cách đó không xa một cái tổ đội. Tổ đội đang có chín người có sáu nam ba nữ, nam thì anh tuấn, tiêu sái, nữ thì lại thập phần mỹ lệ nhìn thấy Lâm Vô Thiên đang tiến lại liền lộ ra nét cười.

"Vị này, ngươi tựa hồ đang tìm kiếm một cái tiểu đội a" Một nam tử bước ra hướng Lâm Vô Thiên bắt chuyện.

"Đúng a!"

Lâm Vô Thiên gật đầu, vị kia nam tử cũng báo tên: "Tại hạ là Hoàng Cân Trung, không biết huynh đệ đây tính danh là gì?" Hắn báo tên, trên mặt cũng hiện ra một nét ngạo nghễ.

"Ta Lâm Vô Thiên, cũng không biết có thể hay không gia nhập tổ đội của Cân Trung huynh đây?" Lâm Vô Thiên hướng hắn hỏi.

"Đương nhiên có thể, không biết Vô Thiên huynh đây tu vi gì?" Hoàng Cân Trung trên mặt nét cười càng thêm nồng, tổ đội của hắn thực lực tổng hợp tương đối yếu có người gia nhập đương nhiên là mười phần cao hứng.

"Khai Mạch tầng năm" Lâm Vô Thiên cũng không có giấu diếm, nói ra tu vi. Hoàng Cân Trung sắc mặc có chút cứng đờ, tổ đội hắn tu vi yếu nhất cũng là Khai Mạch tầng sáu. Bây giờ gia nhập thêm một cái Khai Mạch tầng năm chẳng những không mạnh lên mà còn yếu đi.

Sắc mặt hắn như cũ không đổi, hướng Lâm Vô Thiên nói: "Vô Thiên huynh tu vi có chút thấp thế nhưng chúng ta như cũ vẫn có thể có cơ hội giành được mười vị trí".

Ngay sau đó, thanh âm lão giả lại vang lên: "Vòng thứ hai khảo hạch có thể bắt đầu!" thanh âm vừa dứt lập tức những tiếng đánh nhau vang lên.

Những đội ngũ không ngừng hướng lẫn nhau công kích, những bóng người liên tục v·a c·hạm vao nhau tạo nên tràng diện hết sức kinh người.