Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bách Chiến Diệt Thần

Chương 15: Tranh đoạt tiên quả




Chương 15: Tranh đoạt tiên quả

Lúc này, bên dưới Tiên Quả Sơn đã tụ tập rất nhiều võ giả, chờ đợi lấy thời cơ Tiên Quả thành thục. Lâm Vô Thiên một bên cũng ngồi xuống điều chỉnh trạng thái củng cố tu vi vừa đột phá.

Chỉ sau nửa giờ hắn đã đem thể nội linh lực khôi phục đỉnh phong, giờ này bên ngoài võ giả số lượng đã tiếp cận gần ngàn người, đủ để thấy Tiên Quả lần này giá trị cỡ nào, Theo như dự đoán vủa một số người Tiên Quả, rất có thể chỉ mấy ngày nữa liền thành thục đến lúc đó nhất định sẽ xảy ra số lớn tranh đoạt.

Hoàng Cân Trung đám người thay nhau điều chỉnh trạng thái, tranh thủ trước khi Tiên Quả thành thục đem tu vi nâng cao một bước, lại có mấy thành nắm chắc c·ướp được Tiên Quả.

Quả nhiên, chỉ hai ngày sau đó, dưới núi có một làn hương thơm nhàn nhạt khiến một số tu luyện võ giả cũng thức tỉnh. Lúc này mọi người đều nhao nhao đứng dậy, nhìn về phía trêm núi. Tiên Quả trên cây bắt đầu bóc ra từng mảng lớn cái vỏ, chỉ thấy sau đó Tiên quả vỡ ra lơ lửng ở không trung.

"Tiên Quả xuất thế!"

Không biết là ai nói, nhưng tâm tình của mọi người lúc này đều đang sôi trào. Phải biết, đến cả những trưởng lão tu vi cao thâm mạt trắc đó lại động dung với một số đồ vật trong bí cảnh, Tiên Quả cũng là một trong số đó.

Chỉ vừa nghe tiếng nói hầu như tất cả võ giả đều bằng thân pháp nhanh nhất leo l·ên đ·ỉnh núi, Tiên Quả Sơn chỉ cao có chừng hai ngàn mét đối với Khai Mạch tu vi cũng không tính là quá cao, Lâm Vô Thiên đám người cũng dự định xuất thủ leo l·ên đ·ỉnh núi c·ướp đoạt Tiên Quả.

Nhưng Lâm Vô Thiên hắn lại nhìn thấy một số người vẫn như cũ không có xuất thủ khiến hắn có chút nghi ngờ, lần nữa nhìn về phía trên núi hắn nhìn thấy có không ít võ giả máu me be bét toàn thân, ước chừng giữa núi lại có hơn vài trăm người bắt đầu đổ gục, rơi trở lại chân núi.



Hoàng Cân Trung đám người đều hít vào một ngụm khí lạnh, nếu lúc nãy bọn hắn cũng leo lên thì chắc chắn kết quả cũng không khác đám người kia. Lâm Vô Thiên nhìn thấy trên Tiên Quả tản mát ra từng sợi uy áp khổng lồ đè ép cho dù là vương giả cũng phải run rẩy khi đến gần, nói chi là c·ướp đoạt.

Chu Kha lúc này mở ra hai mắt nhìn về phía trên Tiên Quả, nói: "Tiên Quả là bảo vật của những cường giả trong truyền thuyết ở Tiên Giới, muốn lấy được Tiên Quả phải được nó chấp nhận, nó nếu đã không chấp nhận cho dù tu vi có cao hơn cũng vô pháp đoạt lấy, đám người kia cũng biết sự thật này nên cũng không có vội vàng ra tay"

"Thì ra là vậy!" Lâm Vô Thiên cuối cùng cũng hiểu vì sao đám người kia vẫn mãi không có xuất thủ, hiển nhiên là chờ đợi những võ giả khác bỏ cuộc sau đó lại tranh đoạt hoặc đợi một võ giả nào đó lấy được lại xuất thủ c·ướp đi.

Phía trên đỉnh núi, một võ giả đã leo lên được đỉnh núi giơ tay chuẩn bị lấy đi Tiên Quả, ở phía dưới hàng trăm võ giả khuôn mặt tỏ ra không cam lòng thần sắc, đám người từ đầu đến giờ vẫn không có xuất thủ liền cũng nhìn về phía đỉnh núi với thần sắc nghiêm nghị.

Chỉ cần tên võ giả kia lấy được liền bạo phát ra cực lớn chiến đấu, hắn tay khoảng cách đến Tiên Quả chỉ còn có một mét thời điểm liền bị Tiên Quả chấn nát cơ thể.

Chỉ một khắc vừa rồi, Tiên Quả bộc phát ra cường đại uy áp, cho dù là dưới núi Lâm Vô Thiên cũng cảm nhận được cỗ uy áp khổng lồ kia. Trên núi đại đa số võ giả đều bị chấn đến ngất đi, rơi ngược xuống núi. Chỉ có một ít tu vi cường đại vẫn giữ được tỉnh táo nhưng vẫn không thể không lui xuống.

Bên ngoài hơn một dặm, Vạn Sử Niên một thân áo bào nhìn về phía Tiên Quả Sơn. "Tiên Quả xuất thế quả nhiên khiến người ta đỏ cả mắt, chỉ cần lấy được Tiên Quả liền có mấy thành cơ hội trùng kích cảnh giới cao hơn. Thậm chí có được một thành cơ hội trong tương lai trùng kích đến Tiên cảnh trong truyền thuyết". Hắn ánh mắt trở nên có chút tham lam nhưng tâm cảnh là cỡ nào ổn định liền thu hồi ánh mắt.

Bên cạnh hắn, Tề Khanh ánh mắt lại cực kì trầm ổn, âm thanh lạnh lùng, nói: "Tiên Quả quả thực rất quý giá nhưng so với món bảo vật mà chúng ta tìm kiếm lại trở nên vô cùng phổ thông, nhưng cho dù là vậy ta cũng muốn một lần nếm thử Tiên Quả có giống như trong truyền thuyết". Hắn trên người chiến ý lại nồng thêm mấy phần, thế nhưng hắn cũng không có thật sự để ý lắm đến Tiên Quả.

Tiên Quả quả thực có thể giúp võ giả đột phá cảnh giới nhanh chóng nhưng cũng vì vậy mà căn cơ lại không kiên cố bằng tự thân năng lực đột phá.



Khổng Tử Huyên dáng người kiều mị, nở một nụ cười xinh đẹp, âm thanh lại ôn nhu như nước, khiến cho nam nhân đều là dục hỏa bừng bừng, nói: "Tiên Quả cũng có hai mặt, thế nhưng lại là hại nhiều hơn lợi, mấy tên ngu xuẩn kia lại không biết điểm này cho nên mới lại nổi lên lòng tham muốn c·ướp đoạt nó".

Ba người sau đó liền rời đi khu vực này tiến đến một chỗ khác, phía xa xa trên đỉnh núi Tiên Quả lúc bày càng sáng chói, tựa như một viên tinh thần đang phát sáng.

Ngay lúc này, phía dưới núi những võ giả chưa xuất thủ đều đang rục rịch, cầm lấy chiến binh tùy thời đều có thể lao vào chiến đấu, Tiên Quả rung động nhè nhẹ sau đó lại rớt xuống bên cạnh gốc cây.

Uy áp trong nháy mắt liền biến mất, khiến những võ giả khác đều thở dài một hơi, nhưng bọn hắn chưa kịp định thần thì lại phía dưới vang lên từng âm thanh chiến đấu kịch liệt.

Các võ giả khác đều đánh ra thủ đoạn phòng ngự, bọn hắn chịu uy áp đã khiến trong cơ thể có chút nội thương nếu tham gia chiến đấu liền để thương thế trở nên nghiêm trọng. Hoàng Cân Trung cũng xuất thủ, hắn hai tay tựa như hai cái khối Huyền Thiết đấm ra từng quyền khiến những võ giả yếu kém xém chút m·ất m·ạng.

Chu Kha cùng Diên Tinh Linh cũng không chậm, hai người đều cầm lấy chiến binh, đạp lên những bậc thang leo lên, một đường leo thẳng đến giữa núi, sau đó lại gặp phải hai cái võ giả thực lực cũng không kém bọn hắn cầm chân, trong thời gian ngắn khó mà tiếp tục leo lên.

Lâm Vô Thiên tay cầm Thanh Sắc Kiếm, hai chân chùng xuống, vận chuyển linh lực nhảy lên trên. Vừa đáp xuống, hắn liền gặp phải một cái võ giả tay cầm cự đao hướng hắn bổ qua.



Hắn xoay người, cầm Thanh Sắc Kiếm chặn lại đòn đánh vừa rồi, hai cỗ lực lượng v·a c·hạm khiến hai thanh chiến binh toát ra từng cái hỏa hoa, tên võ giả kia liên tiếp lui lại bảy bước mới ổn định thân hình. Hắn ánh mắt tức giận vô cùng nhìn phía trên Lâm Vô Thiên, hai tay điều động linh lực rót vào cự đao, khiến cự đao lại mạnh thêm mấy phần.

Bổ ra một đao, đao khí tựa như một cơn sóng lớn dũng mãnh ập đến, Lâm Vô Thiên hắn đương nhiên sẽ không ngồi chờ c·hết, chém ra tám đạo kiếm khí chặn lại, nhưng uy lực của cự đao kia quả thực rất mạnh phá vỡ tám cái kiếm khí sau đó lại bổ lên vách núi một đường.

Một đao kia chém vào vách núi khiến nó lưu lại một cái khe sâu khoảng bốn tấc, vẫn không có ngừng lại hắn liên tiếp đánh ra những đạo đao khí khiến chung quanh Lâm Vô Thiên vỡ ra từng cái khe sâu, hắn trong tay Thanh Sắc Kiếm lại xuất hiện một đạo vết nứt nhỏ, vừa rồi đối mặt với những đợt công kích kia khiến thanh kiếm chịu không nổi.

Không thể câu kéo thời gian, Lâm Vô Thiên sử dụng Cửu Vân Bộ để lại chín đạo tàn ảnh, vòng ra phía sau chém ra sáu đạo kiếm khí vào lưng tên võ giả kia.

"Phốc phốc"

Trên lưng hắn lưu lại sáu cái v·ết t·hương đang không ngừng chảy máu, nhưng hắn chỉ trụ vững được thời gian năm cái hơi thở liền ngã xuống ngất đi.

Lâm Vô Thiên cũng không có hạ sát thủ, không đáng g·iết người liền không nên g·iết, nhìn tên võ giả kia một cái sau đó hắn lại hướng lên tiếp tục leo đến.

Hoàng Cân Trung một đường xông phá, rất nhanh đã đến rất gần đỉnh núi, thế nhưng ngay lúc này lại có hơn bốn đạo nhân ảnh nhảy ra chắn ngang đường của hắn.

Hắn hai tay đấm ra từng cái cự quyền, bốn đạo nhân ảnh kia liền tản ra sau đó lại từ bốn hướng công đến, không thể nói bốn đạo nhân ảnh kia mỗi người đều có tu vi Khai Mạch lục tầng hậu kì, bốn người gộp lại có thể g·iết c·hết một cái Khai Mạch bát tầng, thế nhưng Hoàng Cân Trung cũng không phải dạng yếu.

Rất nhanh năm người đã ở trong thế cầm hòa, giữa sườn núi Chu Kha cùng Diên Tinh Linh cũng bị cầm chân, không có cách Chu Kha liền vận dụng một loại võ kỹ nào đó để lại mấy cái tàn ảnh, từ phía trên đâm ra một kích hóa thành bảy đạo thương khí.

Sau đòn vừa rồi, hai người kia cũng bị bại lui trở về thương thế trên người lại cực kì tệ, có mấy cái lỗ tròn trên người khiến đại lượng máu tươi chảy ra.

Chu Kha cũng không có muốn g·iết người nên mới để bọn họ rời đi, sau đó lại tiếp tục hướng lên phía trên leo lên.