Một nhóm lão binh gần đất xa trời lại dùng thân thể tàn phế của bọn họ để bảo vệ Bắc Cảnh, ai lại không xúc động cho được.
Đội ngũ sau lưng Phó Vệ ngày càng đông thêm.
Thậm chí có cả cường giả Vũ Cảnh gia nhập.
Trong đó bao gồm cả người đứng đầu Thiên Bảng, Thủy Nguyệt Tông Chủ.
Bà ta đang thực hiện lời hứa của mình tại võ hội Đại Hạ, nếu như biên quan Đại Hạ lâm nguy, bà ta sẵn sàng hiến dâng cơ thể tàn phế của mình!
Thời gian trôi qua rất nhanh.
Nháy mắt đã lại thêm nửa tháng nữa.
Hậu viện của Bắc Vương phủ.
Sở Ninh bước ra khỏi phòng, đứng giữa mảnh sân sau.
Một cơn gió mát thổi qua, lá trên cây ngô đồng rụng xuống, còn chưa chạm được tới người Sở Ninh đã đột ngột hóa thành bột mịn.
Xương cốt, lục phủ ngũ tạng của hắn lóe lên vâng sáng mịt mờ, máu chảy như sét đánh, khiến quanh người hắn không còn lại một hạt bụi.
Hai viên Đại Nguyên Đan đã bị Sở Ninh luyện hóa hết sạch.
Nếu quan sát kỹ càng thì sẽ thấy.
Nguyên hải ở bụng hắn đã đạt tới bốn mươi trượng!
Đây là mức tối đa của Đỉnh Tuyệt Siêu Phàm.
Chưa đầy một tháng.
Tu vi của hắn đã tăng vọt, sánh ngang với những Siêu Phàm khắc khổ tu luyện mười mấy năm, đây vừa là nhờ công hiệu của Đại Nguyên Đan, đồng thời cũng là do thiên phú tuyệt vời mà huyết thống của Sở Ninh mang lại.
Vù!
Mắt Sở Ninh lóe lên, đột nhiên hắn đấm một cú vào không khí.
Nguyên hải rộng bốn mươi trượng ở bụng hắn và hai mươi bảo mạch thay nhau bay lên, sau mỗi một cú đấm, không khí chuyển động nhanh tựa tiếng biển gầm, gió táp cuồn cuộn.
Dù Đại Tuyệt Siêu Phàm có đến đây cũng sẽ bị đánh chết.
Nhưng Sở Ninh vẫn chưa thấy hài lòng, hắn thường xuyên dừng lại suy xét.
“Rèn luyện nhục thân thật là khó”.
“Tạo Hóa bảo thể đệ nhất chuyển của ta chỉ mới có hai mươi bảo mạch, có điều, nếu chỉ dựa vào nhục thân thì có thể bộc phát ra sức mạnh tương đương ba vạn cân, sánh ngang với dị chủng Siêu Phàm”.
“Còn nếu bộc phát ra chân nguyên thì có thể đánh ra một lực tương đương chín vạn cân”.
“Nhưng nhục thân và nguyên hải lại không thể bộc phát cùng một lúc để đột phá mười vạn!”
Sở Ninh nhíu mày.
Mười vạn cân là ngưỡng cửa của Động Cảnh, cũng là ngưỡng cửa của Siêu Phàm Cực Cảnh.
Sở Ninh muốn vượt qua ngưỡng cửa này nhưng nhiều lần đều bị một bức chắn vô hình ngăn lại.
Như thể phép tắc thiên địa không cho phép tu giả Siêu Phàm đánh ra một đòn tương đương mười vạn cân.
“Ta không tin Siêu Phàm Cực Cảnh lại có thể ngăn cản ta!”
Trong đầu Sở Ninh hiển hiện nội dung Tạo Hóa bảo thể đệ nhất chuyển, hắn nghiêm túc phỏng đoán.
“Phải rồi, ta chỉ mới chú trọng rèn luyện nhục thân mà chưa từng cân nhắc tới chuyện kiểm soát nhục thân!”
Sở Ninh đã phát hiện ra vấn đề năm ở đâu. Tu giả Siêu Phàm cần phải thông qua Siêu Phàm võ kỹ để bộc phát được uy lực của chân nguyên, chân nguyên càng
hùng hậu thì càng cần phải cân nhắc.
Để phát huy được sức mạnh của bảo thể đương nhiên cũng cần có kỹ xảo.
“Khi ta đạt tới cảnh giới mà nhục thân nhạy cảm tới mức có thể phát hiện ra một sợi tóc rơi lên người mình thì đấy mới là khi đã khống chế nhục thân một cách hoàn hảo nhất, có thể lên được Siêu Phàm Cực Cảnh”, Sở Ninh hiểu ra.
Hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Đại La Vũ Triều, Bắc Vương hắn đến đây!
“Ga...”
Lúc này, Sở Dao bước vào, nét mặt đượm vẻ buồn bã, đôi mắt rưng rưng lệ.
Sở Ninh ngước lên thấy vậy, trong lòng lập tức thấy nặng nề: “Sao vậy?”