Chương 4: Thế Giới Chí Thượng, Tịnh Thiên Thủ Sào
Tập II/ X: Khu Ma Nhân – Thú Chi Quyển
Chương 4: Thế Giới Chí Thượng, Tịnh Thiên Thủ Sào
Hiên Phong sau khi trở về văn phòng làm việc của mình, anh trầm mặc ngồi trên ghế, trong đầu không ngừng nhớ những gì trong cuộc nói chuyện của anh với đứa trẻ hiện tại có tên là Elixir kia.
”Không hổ là một Thế Giới Chí Thượng, đứa trẻ được chọn, dù bây giờ vẫn chỉ là một đứa trẻ nhưng vẫn là không hề tầm thường.”
Hiên Phong thở dài một hơi sau đó anh cười khổ, tiếp đến anh ấn một cái nút dưới đáy bàn theo đó vô số tấm kim loại hạ xuống, chúng nó che chắn lại hết toàn bộ mọi góc nhỏ của căn phòng, biến nơi này trở thành một căn phòng kín không gì có thể xâm nhập hay chạy ra được.
Hiên Phong từ trong ngăn kéo lấy ra một chiếc điện thoại bàn, chiếc điện thoại có ngoại hình rất cổ điển với bên trên cố vô số trang trí những chạm khắc lá cây màu vàng tinh sảo, anh nhấc máy rồi xoay vài cái nút.
Đợi khi điện thoại reo lên tiếng tích tích, anh ngồi đó chờ đợi, một lúc sau người đầu dây bên kia bắt máy.
“…”
Không nói một lời nào, giống như đang chờ đợi anh mở lời, mà Hiên Phong thì thừa biết tính tình của người bên đầu dây kia không thích nói nhiều lời nhàm chán, vậy nên anh trực tiếp vào thẳng vấn đề.
“Đứa trẻ vượt qua, biểu hiện của nó vượt qua cả sự mong đợi.”
“Ta hiểu rồi, vậy hãy tiến vào giai đoạn tiếp theo.”
Đáp lại Hiên Phong là một âm thanh của một nữ tính, giọng nói của cô nghe vô cùng êm tai giống như là âm thanh của tự nhiên, làm người phải đắm chìm trong đó, nhưng đồng thời bên trong cũng vừa ẩn chứa một cảm giác lạnh lùng tràn đầy sự uy nghiêm, một cường quyền quyết không dung thứ cho bất cứ sự x·âm p·hạm hay đối nghịch nào.
Sau đó người bên đầu dây cúp máy, để lại Hiên Phong khuôn mặt lộ ra vẻ đau đầu, đưa mắt nhìn lại về phía bên đầu dây, chỉ thấy một cánh tay thon dài tinh tế xinh đẹp chậm rãi đem chiếc điện thoại buông xuống.
Chủ nhân của cánh tay tinh tế đó là một nữ nhân vô cùng xinh đẹp, rất là, rất là xinh đẹp, một nữ thần giáng trần không một ngôn từ nào có thể diễn tả được diện mạo của cô, một mái tóc trắng xám, đôi mắt xanh lam như biển cả, thân hình đầy đặn cao gầy, thân mặc một bộ bó sát người quân phục bó sát người càng thêm thể hiện ra thân hình mềm mại mê người của cô.
Trên vai khoác một bộ áo măng tô q·uân đ·ội phủ lên như một chiếc áo choàng, trên chiếc áo còn có vô số các huy chương danh dự, các huy chương chiến tích, mà trên đầu vai của chiếc áo còn có thể nhìn biểu tượng của năm cái ngôi sao năm cánh, đây là thể hiện cho chức vị cấp bậc bao nhất trong q·uân đ·ội, Nguyên Soái.
Người phụ nữ này, chính là Đại Ngôn Đế Quốc - Thủy Sư Nguyên Soái, Trần Ca, đồng thời cũng là người được biết tới cái danh hiệu nữ nhân mạnh nhất thế giới và cũng là một Thế Giới Chí Thượng giống như Elixir.
Thế Giới Chí Thượng, nó không phải là một dạng danh hào, biệt hiệu hay là một cái tên gọi, nó là một dạng khái niệm vô cùng lâu đời xuyên suốt cả lịch sử tổn tại của loài người.
Nếu người xem một thiên tài 1000 năm mới có một lần, một người đã và có thành tựa được xem như là kẻ mạnh nhất thế giới, như vậy thì các Thế Giới Chí Thượng, thì chính là phiên bản của thiên tài đó sau khi đã được phóng đại lên gấp trăm lần nghìn lần.
Và mỗi một Thế Giới Chí Thượng vô cùng độc nhất độc đáo không hề có điểm tương đồng nhau nên khó có thể lấy ra một tiêu chuẩn để so sánh họ được, nhưng có một điểm chung duy mà tất cả sinh vật có tri giác phải công nhận, đó là Thế Giới Chí Thượng là sự tồn tại của kỳ tích, không thể b·ị đ·ánh giá với cái logic thông thường, do chính khả năng của bọn họ đã vượt trên cả logic.
…………………………
“Thật sự là đúng là khả năng hồi phục khủng kh·iếp, chỉ với vài tuần ngắn ngủi mà cơ thể của cậu Elixir đã hoàn toàn bình phục.”
Các bác sĩ tốt nhất của Công Hội hiện tại tụ lại cùng nhau, bọn với vẻ mặt vô cùng kinh ngạc kh·iếp sợ nhìn lên một cái màn hình, trên đó hiện tại đang hiện ra các con số phức tạp khó hiểu thể hiện ra hiện tại chỉ số sức khỏe của Elixir.
Mà cách bọn họ bằng một bức tường tấm kính trong suốt, sau vài tuần tĩnh dưỡng Elixir gần như đã phục hồi hoàn toàn.
Cậu lộ ra thân trên khỏe mạnh của mình, cơ bắp săn chắc vòng eo tám múi, một thân hình hoàn mỹ như thể là một tác phẩm nghệ thuật bước ra, khiến cho người ta phải cảm thán rằng đây có thực sự là cơ thể của một đứa trẻ 11 tuổi không.
“Ừm, với tốc độ này thì ngày mai là cậu có thể xuất viện rồi.”
Komori trên tay cầm một cái bảng báo cáo sức khỏe của cậu, nhìn ở trên đó viết lại chi tiết tình huống của cậu, anh gật đầu nói.
Đây là tất nhiên rồi, với các thiết bị công nghệ tiên tiến nhất, các loại đồ ăn thực phẩm tốt nhất, khu vực tĩnh dưỡng tốt nhất thì tôi tất nhiên sẽ hồi phục rất nhanh, chỉ là bình thường với khả năng khôi phục của tôi, thì tôi vốn phải đã khôi phục hoàn sớm hơn một tuần trước rồi.
Do trên người tôi giống như đã xảy ra một vấn đề gì đó, một thứ rất phức tạp hỗn loạn làm tôi phải chậm trễ lại thêm một tuần, tôi chậm rãi giải thích tình hình của mình.
“Chỉ là, vẫn có một chuyện làm tiểu sinh thấy hơi kỳ quái, lúc này tiểu sinh như cùng đồng thời trải qua hai loại trạng thái, một loại cảm thấy mình vô cùng mạnh mẽ và dùng không bao giờ hết sức mạnh, cái còn lại thì là một cảm giác suy yếu cực độ, như thể là một bệnh nhân suy nhược thân thể ấy không có chút sức lực nào vậy.”
“Hmm, chúng ta có nghe nói qua, nhưng trước khi nói về cái chuyện đó.”
Komori nói tới đây anh quay đầu nhìn đám bác sĩ gật đầu, họ khi thấy anh ra hiệu cho họ, bọn họ lập tức ấn một cái nút, sau đó trần nhà trên đầu hai người chậm rãi hạ xuống một cái máy móc có hình thù kỳ lạ.
“Thử nâng nó lên xem, nó một thiết bị có thể liên tục thay đổi trọng lượng lực áp lực đè xuống của mình.”
Đứa tay ra hiệu Elixir đứng ở phía dưới cái máy, sau đó Komori chậm rãi giải thích cách hoạt động của nó.
“Nói cách khác mọi ngươi muốn tiểu sinh thử sức mạnh của mình?”
“Đúng vậy.”
“Vậy thì bắt đầu thôi.”
Elixir không nó nhiều lời đưa tay thử nâng nó lên, ngay lập tức nó dễ dàng bị cậu nâng vượt qua đầu mình.
“Hơi nhẹ, cứ như lông vũ ấy…”
“Thứ đó, vừa rồi đang có trọng áp là 12 tấn và còn đang tiếp tục nặng lên đấy…”
Komori sau đó lại lần nữa nhìn đám bác sĩ mà bọn họ lập tức biết ý của anh, họ ngay lập tức điều chỉnh trọng lượng của cái máy khiến cho nó trở nên nặng hơn nữa.
Chỉ là theo thời gian trôi qua thì sắc mặt của đám bác sĩ dần dần thay đổi, từ kh·iếp sợ chấn động cuối cùng trở nên c·hết lặng, cái máy sau đó giống như đã tới cực hạn của mình, nó quá tải lập tức ngừng hoạt động.
“Sao dừng lại rồi, tiểu sinh cảm thấy mình còn có thể tiếp tục nữa.”
Thậm chí không có một giọt mồ hôi, Elixir rất thoải mái hạ thấp cánh tay xuống và nói.
“Ta không nghi ngờ về điều đó, nhưng cái trọng lượng mà cậu vừa rồi mới nâng lên, nó đã là lên tới một vạn hai ngàn tấn rồi và đó cũng là áp lực lớn nhất mà con người có thể chế tạo ra.”
“Giờ thì, nói về việc trước đó cậu đã nói, chúng ta có kiểm tra qua và các bác sĩ báo cáo rằng, họ ở bên trong tế bào của cậu tìm thấy thứ này.”
Komori vừa nói anh lấy ra một trang giấy, tôi thấy vậy tiến tới nhận lấy nó.
“Chúng ta không biết rõ nó là cái thứ gì, nhưng có vẻ như bằng một cách nào đó nó thông qua hình thái giống như của một dạng tế bào, thâm nhập và biến đổi, thông qua hấp thu các năng lượng nguyên tử xung quanh, nó đang dần thay đổi cơ thể của cậu, một cách liên tục với tốc độ đổi mới theo từng ngày, khiến cho cậu liên tục trở nên mạnh hơn với cấp độ số nhân.”
“Cho nên cậu sẽ mới cảm thấy mình vừa cảm thấy suy yếu đồng thời cảm thấy mình rất mạnh, đó là do tình trạng sức mạnh của cậu nó chưa từng được ổn định, khiến cho cậu còn chưa kịp thích ứng với sức mạnh mới, thì lại đã thay đổi tiếp.”
“Nó đang biến cậu từ một việc không thể, thành điều có thể, giống như việc cậu có dễ dàng nâng cả một vạn hai ngàn tấn trọng lượng vậy.”
“Chỉ là … ta không biết phải nói thế nào, nhưng mà Elixir, nếu tiếp tục với cái tốc độ như vậy thì cậu sẽ ….”
“Tiểu sinh sẽ c·hết ít nhất trong khoảng 3 năm nữa.”
“Vậy là cậu biết.”
Komori biết rõ trên báo cáo không hề có viết ra bất cứ phán đoán gì việc Elixir chỉ còn có thể sống tiếp được 3 năm, cái con số này hoàn toàn là từ chính miệng cậu nói ra.
“Trước đó không dám khẳng định, nhưng bây giờ với bản xét nghiệm này thì tiểu sinh đã chắn chắn.”
“Dù sao thì, mấy ngay qua mọi người mang tới cho tiểu sinh không ít sách vở, các ghi chép về các tri thức liên quan với công nghệ kỹ thuật cao, bản thảo lý luận lý thuyết và các dạng học thuyết liên quan, bao gồm cả một chút lý luận của tế bào sinh vật học để học mà.”
“Cho nên tiểu sinh ít nhiều gì thì cũng có thể từ báo cáo này nhìn ra được, trong này đang nói là tiểu sinh sự sống bởi vì bản thân tế bào đang hấp thụ quá nhiều năng lượng nguyên tử, tới mức bão hòa năng lượng mà không thể không liên tục đổi mới và biến đổi cho tới cực hạn cơ thể tiểu sinh có thể chấp nhận.”
Bởi vì tôi học cái gì cũng rất nhanh và hiểu rõ nó cũng nhanh không kém, về cơ bản là, Elixir có thể nhìn một hiểu mười suy luận ra một trăm, đồng thời đầu óc của cậu cũng có khả năng ghi nhớ cực kỳ tốt, chỉ với một cái nhìn thì đã ngay lập tức ghi nhớ hết toàn bộ những thứ gì mà bản thân vừa nhìn thấy vào trong đầu
Và tất cả như thứ này đối với Elixir mà nói chỉ là thao tác bình thường, nói cách khác, Elixir chính là người trời sinh có được siêu cấp trí lực, cho nên cậu mới có thể cải tạo được cái thiết bị định vị trong khi đó không hề có ai dẫn đường chỉ dạy cho cậu cả.
Đồng thời trong thời gian tĩnh dưỡng, tôi có khá nhiều thời gian rảnh rỗi để làm cho nên thường hay lấy ra muốn sách tri thức bọn họ mang tới tôi để đọc.
“Nói các khác, cơ thể tiểu sinh hiện tại đang có vô số chùm pháo hoa đang nổ chậm, cuối cùng tới một ngày nào đó ba năm sau sẽ nổ tung.”
Đang chỉ nói tới một nửa thì đột nhiên tôi nhận thấy là Komori đang làm vẻ mặt ngơ ngác không hiểu nhìn tôi rốt cuộc là đang nói cái gì, hết cách tôi đành phải nói cho đơn giản hơn cho anh ta nghe hiểu.
“Như vậy sao, ta hiểu rồi, nếu vậy thì ta sẽ báo cáo lại việc này lại và chuẩn bị cho những chuyện tiếp theo, dù sao thì cậu chỉ còn ba năm, trong ba năm tới chúng ta hẳn sẽ rất là bận rộn đây.”
Komori nghe vậy lập tức hiểu rõ, sau đó anh nhìn ánh mắt của Elixir anh từ trong đôi mắt đó không nhìn thấy một chút gì của một người sắp c·hết cả, thay vào đó sự sáng ngời quyết tâm không từ bỏ.
Anh trong lòng cảm thán, thật không ngờ sẽ có một ngày mình sẽ nhìn thấy ánh mắt như vậy trên người một đứa trẻ.
“Ba năm? ý của huynh là sao?”
“Ý cậu là sao?”
Hai người mắt nhỏ mắt to mở to nhìn nhau, giống như muốn biết rốt cuộc người kia đang nói cái gì khó hiểu vậy.
“Thì huynh vừa nói là ba năm sẽ bận rộn đó, ý của huynh là sao? chẳng lẽ trong ba năm này mọi người có chuyện gì rất khẩn trương sao?”
“Còn không phải do cậu nói mình chỉ còn có thể sống ba năm thôi sao? vậy nên ta mới nói chúng ta cần phải khẩn trương đấy.”
“Ohh ~ thì ra là vậy, ý của huynh là huynh khi nghe tiểu sinh nói chỉ còn sống khoảng ba năm, nên huynh nghĩ là ba năm sau là tiểu sinh sẽ c·hết à ~ hahaha”
Tôi khi nghe vậy lập tức ngộ ra, gãi đầu cười cười nói.
“Khoan đã, ý của cậu là không phải là vậy sao? chẳng lẽ nào…”
Komori lập tức chấn động, anh bay giờ hiểu ra ý của Elixir đang muốn nói.
“Ừm, tiểu sinh trước đó đúng thật là có nói mình chỉ còn có thể sống ba năm với tình trạng hiện tại, nhưng tiểu sinh không hề có nói là sẽ chắc chắn c·hết sau ba năm nữa, vì tiểu sinh đã có phương pháp giải quyết rồi.”
“Bằng cách nào?”
“Thì chỉ cần không để cho cơ thể tiếp tục tiếp thu năng lượng nguyên tử nữa là được, nếu làm như vậy thì thân thể của tiểu sinh sau một khoảng thời gian là sẽ ổn định lại như bình thường.”
Lời của cậu nói ra lập tức khiến cho Komori cạn lời đồng thời chấn động, do nghe từ trong giọng điệu của cậu, thì anh có thể nhận thấy đối với cậu giải quyết cái việc này là một chuyện rất chi là đơn giản như thể ăn bánh vậy ấy, điều đó làm anh rất ngạc nhiên.
Vì chuyện này mà đến cả các bác sĩ, các nhà khoa học giỏi nhất của bọn họ, khi nhìn thấy trường hợp của cậu, thì ai cũng đều phải chán nản lắc đầu nói mình không thể làm được.
Do tình huống của cậu, với một người có một thân thể hấp thụ được năng lượng nguyên tử đồng thời từ đó được cường hóa trở nên mạnh lên đến mức độ phi lý, là một trong lịch sử từ trước tới nay là chưa từng có tiền lệ xảy ra
Komori sẽ không ngạc nhiên nếu như sau này khi cậu q·ua đ·ời, người đời sẽ dùng tên của cậu đặt tên cho tình huống này.
“Bằng phương thức nào?”
“Chế tạo một thiết bị lắp lên người là được, cái này mọi người cũng từng gặp rồi đấy, tiểu sinh chỉ cần cải tiến nó lại và cho thêm một vài thứ vào là xong.”
Từng gặp rồi? lẽ nào!?
Komori như nhận ra cái cậu vừa nói là gì, anh lập tức từ trong túi áo lấy ra chiếc dây chuyền bạc hình chữ thập, đó chính là tạo vật cách lý môi trường, thứ này Elixir từng nhìn thấy nó một lần từ Hiên Phong và nó cho cậu không ít cảm hứng.
“Đây, Komori huynh hãy cầm lấy, đây là một danh sách các nguyên liệu các trang thiết bị cần thiết, nhờ huynh mang bọn chúng tới chổ tiểu sinh, để tiểu sinh chế tạo thứ đó.”
Ngày hôm nay Komori đã thấy không ít điều kinh ngạc cho nên anh bắt đầu có chút c·hết lặng, anh ngẩn người nhận lấy tờ giấy danh sách từ tên tay Elixir.
Sau đó vài tiếng sau nguyên liệu và các công cụ thiết bị mà cậu cần cũng mang tới, tiếp đến Elixir không nói nhiều lời bắt tay vào làm.
Komori cho là việc này sẽ tốn vài ngày, ai ngờ đầu chưa tới nửa ngày thời gian thì đã lập tức nhận được tin tức Elixir đã chế tạo nó xong rồi.
“Nhanh qua!! Nhà ngươi động thủ cũng nhanh quá rồi đó! người bình thường không thể nào chế tạo được mấy thứ công nghệ cao như vậy chỉ với nửa ngày đâu!! cậu là giống gì vậy hả!? căn bản không phải là người!”
Komori đứng ở phía sau Elixir vừa khen vừa mắng, hai mắt anh nhìn cậu như thể đang nhìn một con quái vật vậy.
“Vậy sao, tiểu sinh thấy mình rất bình thường mà.”
Nghe cái câu nửa khen nửa kh·iếp sợ của Komori, tôi không sao cả nhúng vai nói.
Nếu ngươi mà là bình thường, thì cả thế giới này không còn ai bình thường nữa!!!
Komori nghe xong thầm mắng một câu.
Tuy rằng đưa lưng vẻ phía người khác khi nói chuyện là một việc rất thất lễ, nhưng tôi đang sắp hoàn thành công đoạn cuối cùng rồi, nên tôi không thể phân tâm được.
Ngồi ở trên một cái bàn thiết kế với bên cạnh có vô sống các công cụ tiên tiến đồng thời còn có cả chiếc dây chuyền bạc hình chữ thập, tạo vật có thể cách lý môi trường.
Dù sao tôi đang định chế tạo phiên bản thăng cấp của nó, nên trước tiên nghiên cứu nó một chút là điều hiển nhiên mà, tôi chậm rãi lắp ghép lại các bộ phận ở trên bàn, từ từ chậm rãi cuối cùng sau nửa tiếng cẩn thận, cái thiết bị cuối cùng đã hình thành.
Vật được chế ra giống như một chiếc găng tay hở ngón, toàn thân đều là màu đen, trên nó còn có các viền dạ quang phát ra tia ánh sáng màu xanh, tạo thành cảm giác nó là một vật Cyperpunk công nghệ cao.
Mà làm trung tâm của những viền dạ quang đó, là một viên ngọc bảo thạch màu xanh, bên trong viên bảo thạch không ngừng tỏa ra ánh sáng huỳnh quang xanh nhìn rất đẹp mắt.
“Hoàn thành, tạo vật – [ Tịnh Thiên Thủ Sào ] ”
Thấy chiếc găng tay đang phát ra ánh sáng, trên mặt tôi chậm rãi xuất hiện nụ cười tươi.