Chương 21: Một Đêm Dài
Tập II/ X: Khu Ma Nhân – Thú Chi Quyển
Chương 21: Một Đêm Dài
Thời điểm hai người kết thúc cuộc trò chuyện, màn đêm đen tối đã buông xuống, không khí quỷ quái không một chút ánh sáng kể cả ánh sáng của đêm trăng hay vi sao sáng cũng không có, ngoại trừ ánh đèn của chiếc lồng đèn mà Elixir đang mang theo, thì bên ngoài năm mét đều không thấy được cái gì.
Đang lúc hai người vừa bước đi vùa tự hỏi làm thế nào để trở lại huyện trấn, thì bất ngờ thay, đi thêm được một trăm mét thì họ đột nhiên phát hiện ở phía trước một chiếc xe ngựa đang chờ đợi ở đó.
Cả hai liền tức khắc tự hỏi làm sao mà ở cái vùng ngoại ô nguy hiểm, này lại có một chiếc xe ngựa chứ, rất nhanh họ có được đáp án.
“Đại thúc thì ra là ngươi, nhưng tại sao ngươi lại không rời đi mà lại ở đây?”
Phát hiện ra người đang đợi họ, lại chính là vị ông chú mã phu đánh xe ngựa trước đó đưa họ tới trang viên, Mộng liền tò mò hỏi.
Ông chú lớn tuổi ngượng ngùng đáp lại.
“Lão là lo lắng cho các vị, cái ngôi nhà đó bị nguyền, và lão sợ hai người trẻ tuổi các vị sẽ không chuyện không may, nên đã không rời đi mà ở đây tìm một nơi để trốn chờ đợi các vị ra ngoài.”
Đứng ở bên Elixir nghe thế không khỏi vì cảm thấy thú vị nhếch lông mày, trên khuôn mặt của cậu trong bất giác lộ ra nụ cười.
Sau đó hai người tiến vào trong chiếc xe ngựa, dưới sự điều khiển một cách thuần phục điêu luyện của lão mã phu, chiếc xe ngựa một cách êm ái di chuyển xuyên trong màn đêm đen tối và một cách an toàn đưa bọn họ trở lại huyện trấn.
“Cảm ơn ngươi đại thúc, đây, xin hãy nhận lấy.”
Elixir lần này vô cùng hào phóng lấy ra một đồng vàng đưa cho ông chú đánh xe, đối với những con người có thiện tâm như vậy, Elixir sẵn lòng hồi đáp lại một cách phong phú nhất, chỉ là cậu không ngờ ông chú lại từ chối đồng vàng cậu đưa cho, ông ta chỉ nói.
“Xin ngài hãy thu lại tiền đi.”
“Tại sao?”
Cậu ngược lại hỏi.
“Bởi vì số tiền này thật sự quá lớn, nó nhiều gấp 10 lần số tiền cả một năm thu nhập của lão, với số tiền lớn như vậy lão thực sự không dám nhận, hơn nữa với một người sắp gần đất xa trời thì có cái số tiền này thì cũng không dùng được gì.”
Nói xong lão đẩy cái đồng vàng tới trước mặt Elixir.
Còn một lý do khác nữa mà lão từ chối nhận tiền vàng của Elixir, vì lão sớm đã nhận được số tiền mà mình cần rồi, thời điểm trước đó khi đưa hai người này đi tới trang viên, hai người trẻ tuổi này đã đưa lão một số tiền rất lớn, đủ để lão có thể sinh hoạt trong nửa năm không lo ăn uống, cho lão thêm tiền cũng là dư thừa mà thôi.
“…”
Elixir rơi vào trầm mặc, sau đó cậu im lặng thu lại đồng vàng và điều đó làm lão đánh xe thở phào nhẹ nhõm một hơi.
“Nếu vậy thì, lão xin cáo từ, hai vị đại nhân.”
Nói xong ông chú lập tức kích động con ngựa để nó đưa lão rời đi, chỉ là, ngay khi lão muốn đi, phía đằng sâu xuất hiện Elixir âm thanh.
“Nếu có thể, sáng hôm sau đại thúc có thể đưa chúng ta đi không? Ở đây không có nhiều xe ngựa, mà xe ngựa tốt nhất mà chúng ta biết có đại thúc thôi.”
“Tất nhiên là có thể rồi, thưa quý khách yêu dấu.”
Ông chú nghe thế nhiệt tình đáp lại, trong lòng thì mấy để tâm tới việc mình sẽ quay lại cái trang viên vô cùng nguy hiểm ở vùng ngoại ô kia.
…………………….
[ Phục Cửu Sinh Hồn ] rằng chúng là một vong linh, là sinh vật bóng tối không có thể xác giống như các sinh vật khác.
Nhưng, một cách vô cùng phi lý, bọn hắn có sở hữu khả năng sinh sản, loài Dị Thường này có thể thông qua tương tự với nhân loại phương thức sinh sản, kết giao với con người tiến hành sinh ra đứa con.
Hoặc cũng có thể thông qua hình thức chuyển hóa, biến đổi kết cấu linh hồn của nhân loại và chuyển hóa mục tiêu trở thành một [ Phục Cửu Sinh Hồn ] khác.
Mà hành vi chuyển hóa này, là một như một loại khế ước, là không thể phản bội khế ước, loại này khế ước khắc sâu ở trong bản năng của [ Phục Cửu Sinh Hồn ] như thể một dạng di truyền, từng một thế hệ vẫn có thể tiếp tục lưu truyền và không thể bị thay đổi.
Mà tình huống của Helios khá đặc biệt, không giống với tự nhiên sinh ra, hay là một từ nghi thức hiến tế mà chuyển hóa trở thành [ Phục Cửu Sinh Hồn ].
Helios là trực tiếp từ dạng lời nguyền đến từ tri thức cấm kỵ của một Dị Thần truyền lại, chuyển hóa mà thành [ Phục Cửu Sinh Hồn ].
Elixir phỏng đoán có lẽ chính bản thân Helios cũng không có ý thức được, vị cách của mình rốt cuộc cao như thế nào.
Helios cái thứ này, còn phải so với những Dị Thường mà cậu biết tới, từng tiếp xúc và giao chiến còn phải cao cấp hơn nhiều.
Chỉ là Helios hiện tại vẫn còn rất trẻ tuổi, đối với một [ Phục Cửu Sinh Hồn ] nói riêng và với các Dị Thường khác nói chung, nó vẫn chưa tích góp đủ nhiều sức mạnh, nếu không thì Elixir đã không dám tùy tiện tới gặp mặt nó.
Và Elixir cũng muốn biết, Helios có giống như mấy con chuột h·ôi t·hối, tiến hành sinh sản con cháu hay không, như vậy thì cậu mới có thể phán đoán được, rốt cuộc có bao nhiêu con [ Phục Cửu Sinh Hồn ] hoặc là Dị Thường ẩn giấu ở trong cái huyện trấn nhỏ này.
…………..
Trong đêm tối, khi mà mọi thứ bất kể là người hay vật cũng đã đắm chìm vào trong giấc ngủ, thì đó cũng chính là lúc những sinh vật của bóng tối bước ra ngoài, nhô ra những chiếc răng nanh sắc nhọn của mình, cặp móng vuốt lạnh lẽo đầy tự hào của chúng để tiến hành săn bắn.
Tuy nhiên, vào đêm này chúng nó không phải kẻ đi săn, mà là kẻ bị săn và kẻ săn đang chúng chính một tồn tại với cái đầu óc ngu si của chúng không tài nào có thể diễn tả được.
Phốc!!
Trong tay thanh đại kiếm tỏa ra luồng khí nóng rực lên tới ngàn độ, thứ có thể dễ dàng đem một khối sắt thép hóa thành tro tàn, theo một tiếng huyết nhục bị kim loại chém đứt vang lên.
Một cái đầu to lớn hung ác bay vụt thẳng lên bầu trời, cho đến lúc cái đầu rơi xuống, ở trên khuôn mặt của nó vẫn biểu lộ sự sợ hãi cùng kh·iếp sợ, như thể nó đã gặp phải một thứ vô cùng đáng sợ vậy.
Elixir đem con Dị Thường đ·ã c·hết đá sang một bên, nếu nhìn kỹ thì sẽ nhận thấy cái con Dị Thường có ngoại hình rất giống với con người, nhưng vẻ ngoài lại rất giống như của loài sói.
“[Ma Sói] một đám Dị Thường cấp thấp, ngoại trừ cái khả năng có thể sinh sản con cháu thông qua vết cắn ra chuyển hóa con mồi, thì còn lại không điểm gì đặc biệt.”
Đem máu tươi bám ở trên tay đại kiếm vung đi, Elixir lạnh nhạt nói.
Ẩn giấu phía sau mũ choàng, cặp mắt mắt màu xanh trôi nổi hoàng kim vòng sáng lạnh lùng nhìn phía dưới ở chân, gần một chục cái xác c·hết không đầu của bầy [Ma Sói].
“Chỉ là, cái số lượng này cũng quá mức nhiều cho một cái huyện trấn nhỏ như vậy, chắc chắn đám [Ma Sói] này không phải từ bên ngoài chạy vào, mà là có kẻ ở phía sau nuôi dưỡng, chúng chỉ là đám ong thợ đem ‘mật’ tới chỗ ong chúa mà thôi.”
Khi nói tới đây, thanh đại kiếm trong tay Elixir phát ra những tia ánh sáng viền dạ quang màu xanh tuyệt đẹp, liên kết từ chiếc găng tay [ Tịnh Thiên Thủ Sào ] của cậu.
Sau đó một kiếm chỉ thẳng, ngay lập tức một tia ánh sáng màu xanh phóng ra ngoài, trong tức khắc, nó đã đem xung quanh những cái xác của [Ma Sói] t·hiêu r·ụi thành tro tàn, dù là một miếng xương cốt cũng không để lại.
Đưa mắt nhìn về phương xa, cậu có thể nhận thấy ở đằng đó chỉ cách cậu vài trăm mét có thêm một bầy [Ma Sói] khác nữa đang di chuyển.
“Đây sẽ là một đêm dài…”
Elixir nói xong, liền phóng người cấp tốc lao đi, bằng với thân thủ phi thường của mình, cậu chân đạp khinh công vượt nóc băng tường dễ dàng nhảy lên được độ cao tới hàng chục mét trên trời.
Dưới bầu trời đêm, khi mà ánh sáng của mặt trăng chiếu rọi xuyên qua màng đêm tối, chiếc áo khoác trắng tinh như mây trắng của Elixir nhẹ nhàng phất phơ trong gió, tà áo dài xẻ tà lơ lửng trên trời tự như thể bốn đôi cánh trắng sải dài ra ở phía sau cậu.
Cảnh tượng như vậy không khỏi làm người liên tưởng tới trên trời thiên thần, người đang từ cõi thiên đường đáp xuống chốn trần gian loạn lạc.
Phía dưới mặt đất bầy [Ma Sói] giống như cảm nhận được luồng địch ý từ trên bầu trời, chúng nó ngước đầy gào thét, sẵn sàng tiến hành giáo chiến với kẻ địch đang tới.
“Thanh trừ dị loại…”
Trong tay đại kiếm một lần nữa tỏa ra nhưng luồng khí nóng rực, Elixir không một chút nào sợ hãi lao thẳng xuống trung tâm của bầy [Ma Sói] có ngoại hình vô cùng hung ác.
Rất nhanh hàng loạt những tiếng gào giận dữ đi kèm một chút gì đó sợ hãi khiến đản hoảng sợ vang lên khắp toàn bộ huyện trấn, nhưng kỳ lạ thay, ngay cả khi đang ở trong giấc ngủ sâu, thì trong mơ hồ những con người đang say ngủ đó, lại không có một ngươi cho rằng cái âm thanh đó đáng sợ, mà còn ngược lại khiến họ không hiểu sao thấy rất yên tâm, nhưng thể biết rõ, ở ngoài kia, có người đang bảo vệ bọn họ.
…………………………
Đợi khi mặt trời ló dạng đằng đông, có những người dân vì công việc mà phải thức dậy sớm hơn cả gà trống, nhưng khi họ bước ra ngoài cửa, trong lòng thầm hô thật kỳ quái làm sao.
Trong huyện trấn rõ ràng không có gì thay đổi, vẫn y như ngày hôm qua, nhưng không hiểu sao, họ lại cảm thấy cái nơi âm trầm đáng c·hết này, bầu không khí ngày hôm này rất nhẹ nhàng và vô cùng thư thái.
Như thể đã có một thứ dơ bẩn nào đó bu bám ở đây đã bị người tẩy đi, khiến ai cũng tinh thần cảm thấy sảng khoái, bầu trời đen u trên đỉnh đầu cũng không thấy khó chịu như trước kia nữa.
“Hơ ~”
Tại bên trong căn nhà trọ cho thuê, nằm ngủ trên giường Mộng theo đồng hồ sinh học của mình chậm rãi tỉnh giấc sau một giấc ngủ ngon lành.
Mà khi cô mở mắt liền đã nhìn thấy Elixir vẫn như trước kia, ngồi trên ghế trong tay cũng cầm một quyển sách chậm rãi đọc.
“Chào buổi sáng tốt lành, Mộng.”
Nhận thấy người đã thức dậy, Elixir chậm rãi khép lại quyển sách rồi ôn hòa chào hỏi với đối phương.
“Chào buổi sáng.”
Hai người sau đó đi ăn một bữa sáng lắp đầy cái bụng đói meo của mình, tiếp đó cả hai được ông chú đánh xe ngựa đưa đi tới Trang Viên Yarhob.
Quản gia của gia tộc Yarhob là Wally đã từ sớm đứng ở trước cổng ra vào chờ đợi họ, đợi khi Wally dẫn hai người bước vào trong đại sảnh, liền nhìn thấy đầy đủ các thành viên của gia tộc Yarhob đang chờ đợi hai người.
“Ta thân ái Elixir tiên sinh.”
Helios bước lên tiếp đó, anh tò mò mà nhìn Elixir, bộ dạng của cậu lúc này rất khác biệt rất nhiều so với lần gặp mặt trước đó, trên người cậu đã không còn cái áp lực đáng sợ kia nữa.
“Thật đáng tiếc ngày hôm qua đã không thể chiêu đãi hai người các ngươi thật tốt, nhưng mà không sao, ta đã đem tất cả những thứ mà hai người yêu cầu chuẩn bị xong.”
“Vô cùng cảm tạ, Helios tiên sinh.”
Elixir không có cùng Helios bắt tay, mà là hồi đáp lại bằng quý tộc lễ nghi, vì cậu không muốn lộ tẩy việc mình nhìn không thấy Helios, tuy rằng cậu đã có biện pháp để thay thế, nhưng bây giờ vẫn chưa phải là lúc để sử dụng biện pháp đó.
Helios đưa ra cánh tay cũng rút trở về, Anh khóe miệng giơ lên, tay phải duỗi ra chỉ dẫn thẳng tới cái cầu thang lớn hướng về phòng khách ở lầu thứ hai.
“Những đồ vật hai người yêu cầu ở trên đó, xin đi theo ta.”
“Tất nhiên rồi.”
Elixir mỉm cười đáp lại, đồng thời trong ánh mắt lóe lên biểu cảm hứng thú, cậu đối với những quyển sách Ma Thuật đó rất tò mò và hứng thú.
…………………….
Dị Thường, như đã biết rõ chúng là những sinh vật đặc biệt và trong các Dị Thường đó, cũng có tồn tại những chủng loài hoặc cá thế phi thường, những sinh vật đó chỉ cần sinh hoạt một vị trí cố định một thời gian, liền có thể gây ra những ảnh hưởng bất thường tạo lại toàn bộ hoàn cảnh xung quanh từ năng lượng rò rỉ ra từ trong cơ thể cơ thể chúng, ví dụ như, loài rồng chẳng hạn.
[ Phục Cửu Sinh Hồn ] tuy rằng không có như mạnh như loài rộng, nhưng những cá thể tâm linh thuộc tính bóng tối và sử dụng sức mạnh hắc ám như bọn chúng mà nói, thì vẫn có thể thay đổi được nơi bọn chúng đang trú ngụ, bất kể là chủ động hay bị động.
Khi Elixir cùng Mộng đi theo Helios lên tầng hai, cả hai liền cảm nhận được một luồng ẩm ướt lạnh lẽo không khí từ trên bậc thang chảy xuống dưới, gắt gao bao vây sinh vật sống duy nhất ở đây chính là hai người họ.
Nhiệt độ không khí của nơi này hạ thấp xuống hai đến ba độ, tuy không khoa trương tới mức giống như bước vào trong một cái huyệt mộ hay như một hầm mộ.
Nhưng bất luận là một người nào, khi cảm nhận được với cái nồng đậm năng lượng hắc ám lẩn vẩn như vậy, đều có thể nhìn ra cái nơi này đang có sinh vật bóng tối hoặc Ác Vật cư trú.
“Thực xin lỗi, Anis thân là nữ chủ nhà, mà lại không thể cùng đi theo chiêu đãi hai người các vị.”
Dẫn đường Helios đột nhiên nói.
“Không sao, chúng ta cũng hiểu mà, rốt cuộc nơi này không hợp cho một người sống.”
Đi bên cạnh Mộng gật đầu, nhưng trong lòng lại âm thầm đề cao cảnh giác, phòng ngừa hai người có thể b·ị đ·ánh lén ở một góc khuất âm u nào đó.
Cô tự nhiên sẽ không bởi vì một con Dị Thường biểu lộ ra tới cảm xúc mà thả lỏng cảnh giác, những câu chuyện tình yêu thê mỹ đó của nó tuy rằng làm cô nghe cũng thấy rất thú vị và cũng rất đồng tình với nó, nhưng với cô mà nói đó suy cho cùng, cũng chỉ có thể là câu chuyện để kể ở trên bàn tiệc trà mà thôi.
Mà còn về Elixir, cậu có cái nghĩ như thế nào, ngày hôm qua cô cũng quên mất hỏi cậu ta, nhưng cô là rất muốn biết, sau khi cậu ta đã nghe xong cái câu chuyện cảm động đó, Elixir nghĩ sao về Helios.
Cô biết, chỉ cần cô hỏi thì cậu sẽ trả lời cô, tuy nhiên cô biết đây không phải thời điểm, vì con Dị Thường đó vẫn còn ở đây, cô không muốn trong lúc này bùng nổ xung đột.
“Ngày hôm qua, sau khi hai người các ngươi rời đi thì gia tộc Yarhob liền liên lạc với viện bảo tàng, mua lại tất cả các tàng trữ cất chứa của Angelina.”
Helios trong tay gậy chống gõ ở trên sàn nhà bằng gỗ của hành lang, phát ra nặng nề tiếng vọng, anh không quay đầu tiếp tục đi thẳng rồi chậm rãi nói với người.
“Rốt cuộc huyện trấn nhỏ lịch sử cũng không dài, mấy thứ đó để ở viện bảo tàng thì chỉ có thể làm bạn với mấy cái thuyền đánh cá bỏ đi và những cái lưới đánh cá rách nát, nhưng bây giờ thì khác, những thứ đó rốt cuộc cũng tới lúc phát huy đúng với giá trị của mình.”
“Helios tiên sinh.”
Tạm thì Elixir không có người để cậu đọc sóng não, chỉ một mình Mộng thì không đủ, cho nên cậu cần cô hỗ trợ truyền tải những gì Helios đang nói cho cậu.
Và rất nhanh, cậu có một câu hỏi muốn hỏi đối phương, cậu không để ý ai là người sở hữu nó, cậu chú ý tới một điểm trong câu nói vừa rồi của Helios.
“Chẳng lẽ ngươi không có ý đồ học tập những thứ đó sao?”
“Thời điểm mà ta còn trẻ, ngay sau phụ mẫu của ta q·ua đ·ời, ta đã tin tưởng rằng c·ái c·hết của họ ta không phải là ngoài ý muốn, từ đó ta bắt đầu trầm mê với hắc ma thuật cùng với thần bí học lưu truyền cổ đại.”
“Tuy nhiên, sau một đoạn thời gian ta phát hiện ra mình không có tài năng về sức mạnh thần bí, và ta vẫn không thể tìm ra chứng cứ chứng mình c·ái c·hết của phụ mẫu của ta là có âm mưu đằng sau.”
“Nhưng, ca ngợi mặt trời và cũng vừa là trớ trêu thay, ngay sau khi ta hóa thành [Phục Cừu Sinh Hồn] sự tồn tại bản thân ở góc độ nào đó, cũng là một dạng ma thuật, và rồi từ chính miệng Angelina thừa nhận, bọn họ c·hết cũng do một tay Angelina ở phía sau thực hiện.”
“Cho nên hiện tại ta cũng không có hứng thú với bọn chúng, mà những người còn lại trong gia đình ta không có ai thích những thứ đó, một phần cũng vì e ngại sợ hãi, cho nên chúng ta mới đem bọn chúng hiến tặng cho viện bảo tàng.”
“Nhưng, nhắc tới thân nhân, Elixir tiên sinh ta có chút tò mò, có thể kể cho ta phụ mẫu của ngươi là người như thế nào không?”
“Hai người họ đ·ã c·hết.”
Câu hỏi này Mộng đứng ra trả lời, chỉ là không rõ cô đang trả lời cho người nào, vì cách trả lời của cô rất hời hợt giống như không muốn tiếp tục đoạn đề tài này.
“Ta thực rất lấy làm tiếc.”
Helios hồ nghi nhìn Mộng, nhưng anh không nói gì, chỉ ở chỗ rẽ chỗ xoay người lại, hơi hơi khom lưng tạ lỗi với hai người.
“Cái này không có gì đâu Helios tiên sinh, chúng ta đã quen rồi.”
Elixir lắc đầu, cậu chậm rãi nói.
“Vậy sao…”
Helios thầm cảm hai đứa trẻ này tuy tuổi nhỏ, nhưng chúng rất cảnh giác, tất cả nhưng gì liên quan tới thông tin cá nhân bọn chúng đều trả lời rất hời hợt, mọi thứ ngoại trừ cái tên, có khi là tên giả, thì họ không biết gì cả ngoại trừ việc biết chúng tới từ Công Hội Khu Ma Nhân ở Tây Duyên Hải Thành.
Tức khắc Helios cảm giác thấy hai đứa trẻ trước mắt khó giải quyết lên.
Nếu như bọn chúng là Dị Nhân lẻ loi không nơi nương tựa, thì gia tộc Yarhob tự nhiên có thể nghĩ cách xóa đi dấu vết tồn tại hai đứa trẻ này, nhưng nếu phía sau bọn chúng tồn tại một tổ chức khổng lồ, vậy thì không thể làm bậy, trừ khi nắm chắc, không thì Helios không muốn có chuyện rắc rối tới trước cửa nhà mình.
……………
Cập Nhập Dị Thường Hồ Sơ
Đánh số #106.
[Tên: Ma Sói (Thường)
Giống Loài: Hung Thú
Hệ: Bóng Tối
Đặc Tính: Hive Mind (Bầy Đàn)
Cấp Độ Dị Thường: 1
Status:
Lực: D - Tốc: C - Thủ: E Pháp: E Kỹ: E
CP - Chain Priority : 0.2
Giới Thiệu: Giống loài Dị Thường rất dễ dàng nhìn thấy được ở các khu vực ẩn chứa nồng đậm năng lượng hắc ám tà ác, chúng nó là những sinh vật do các loài động vật giống khuyển bị l·ây n·hiễm bởi năng lượng hắc ám trong môi trường biến hóa thành.
Điểm cần chú ý ở chủng Dị Thường này, bằng năng lượng hắc ám thứ đã l·ây n·hiễm bọn chúng, xem như một dạng hình thức nọc độc, chúng có được khả năng được có thể sinh sản con cháu hoặc chuyển hóa mục tiêu trở thành [Ma Sói] tương tự với chúng thông qua các vết cắn.
Khẩn cấp lưu ý, những mục tiêu một khi đã chuyển hóa thành [Ma Sói] không thể bị nghịch chuyển, không có tồn tại thuốc giải độc, cho nên, nhân lúc bản thân vẫn còn tỉnh táo trước trở thành một con thú tà ác khắp nơi hại người, thì xin hãy t·ự s·át khi còn có thể, như vậy thì có thể c·hết đi với tôn nghiêm như là một con người.
…………………
Cập Nhập Hồ Sơ
Đánh số #271 – Đế Vương Độc Mãng
Đánh Số # 691 – Natkrook Chi Ngưu
……………………
Đến Từ Tác Giả:
Xin lỗi mọi người vì đã câu chữ như vậy, như do gần đây mình đang phân vân giữa việc nên tiếp tục viết tiểu thuyết giống như thế này hay là viết theo hình thức Light novel của nhật nữa, cho nên mới mới thủy chương cho xong.
Mục đích là mình muốn xem, mình có nên viết truyện, kiểu như là hạn chế miêu tả và tập chung hơn vào phần đối thoại hơn ấy.
Điển hình nhất chính là đoạn NVC giao chiến với Ma Sói, ko tả nhiều chỉ viết là NVC đánh với nó và thắng kiểu như vậy, hay là vẫn giữ nguyên như vậy, xin cảm ơn.