Chương 22: Không Nghĩ Ra Tiêu Đề
Tập II/ X: Khu Ma Nhân – Thú Chi Quyển
Chương 22: Không Nghĩ Ra Tiêu Đề
“Chúng ta tới nơi rồi.”
Trong thời gian hai người một ma nói nói chuyện với nhau, trong bất giác bọn họ đã tới được phòng tàng thư, nơi này cũng là nơi cao nhất ở trang viên Yarhob, có ở hai mặt trước và sau của căn phòng đều có cửa sổ.
Chỉ là cửa sổ của nơi này sớm đã bị người cố ý thay rèn đen che chắn lại hết, làm người từ ở bên ngoài không thể thấy rõ tình huống ở bên trong.
Tới gần cửa sổ thì có một cái màu nâu bàn gỗ, ở bên bàn đồng thời dưới chân bàn đều có một đống quyển sách cùng với ít có chút rách nát cũ kỹ quyển trục chồng chất lên nhau đặt ở đó.
Những thứ này đều không có ngoại lệ đều che kín một lớp tro bụi dày, thậm chí ở giữa một vài quyển sách có một hai sợi tơ nhện nhẹ nhàng phiêu đãng.
Mấy thứ này theo hai người cái nhìn thì chúng nó giống như thể đồ vật bị vứt bỏ vừa mới từ bên trong kho hầm cũ kỹ lấy ra vậy, đối với cái điểm này, thì Helios chỉ có thể mở ra đôi tay tỏ vẻ bất lực.
“Rốt cuộc mấy thứ này ở trong mắt người thường mà nói, thì chỉ là hồ ngôn loạn ngữ.”
“Trong huyện trấn lính trị an quân cùng cảnh binh phòng chứa vật chứng không đủ chỗ để cất giữ chúng, cho nên mới phải để ở viện bảo tàng.”
“Thật ra cũng không sao, không cần chúng nó phải nguyên vẹn như mới, chỉ cần chúng nó còn có thể đọc được là tốt.”
Mộng nhìn Helios, cô chậm rãi nói.
“Xác thật là như vậy.”
Helios gật đầu nói.
“Như vậy chúng ta cũng nên bắt đầu thôi, cũng ta sẽ giúp các vị một tay.”
Helios không cho rằng chỉ với hai người thì có thể trong thời gian ngắn hoàn thành quá trình tìm kiếm, cho nên sau một hồi đắn đo anh quyết định trợ giúp.
Tất nhiên việc trợ giúp này không có ý tốt gì, tất cả đều có mục đích, một phần là tiện lợi cho anh giá·m s·át hai đứa nhóc con người này tránh bọn chúng ở sau lưng anh dở trò, một phần khác anh muốn triển lãm ra mình thật ra chỉ là một người vô tội bị tà ác ma nữ nguyền rủa thành tà ác sinh vật, tuy rằng đây là thật sự cùng với khát vọng biến trở về thành người, điểm này thì là giả.
Helios trong lòng chưa từng tồn tại cái ý tưởng trở về thành còn người cả, tại sao anh phải biến trở về cái con người tay chân yếu đuối, không có sức mạnh cường đại, vòng đời ngắn ngủi như ngày xưa cơ chứ.
Vậy nên, Helios trong âm thầm quyết định, ngay khi hai đứa nhóc con người muốn giúp nó biến trở về nhân loại, liền xuất kỳ bất ý g·iết c·hết bọn chúng, dấu vết che giấu liên quan tới gia tộc Yarhob.
Có lẽ lúc sau nó còn cần phải tự hỏi họ sẽ đối mặt với lửa giận của Công Hội Khu Ma Nhân kia như thế nào, chỉ là anh chưa nghĩ tới khi đó phải làm sao, hiện tại chỉ có thể đi một bước xem một bước.
Chỉ là, nếu có thể Helios không muốn bởi vì chính mình mà liên lụy đến gia tộc Yarhob, liên lụy tới Anis bọn họ, vì đối với anh — gia đình mới là chân chính tài phú.
Những lời này anh luôn đem nó khắc sâu ở trong tâm, cũng luôn quán triệt nó trước sau như một, nếu không thì năm đó anh đã không đem còn sót lại bảo tàng của cải của gia tộc bán đi chỉ dùng để phục hưng cái trang viên Yarhob này.
“Thật ra thì không cần đâu Helios tiên sinh, chúng ta có cách của mình.”
Elixir đột nhiên bước lên phía trước rồi một cách kỳ quái nói.
“Thứ lỗi cho ta Elixir tiên sinh, nhưng ta phải nói, chỉ với hai người các vị muốn từ trong đống sách này…”
Helios làm sao có thể dễ dàng rời đi, anh nói ra lý lẽ mà anh cùng gia tộc trước đó chuẩn bị xong từ trước nói với đối phương, chỉ là Elixir cử động làm anh cứng họng lại.
Chỉ thấy Elixir gỡ xuống [Hộp Binh Khí] treo sau hông cậu, rồi rầm một tiếng nặng nề vang lên, Elixir đặt nó thẳng đứng ở trên mặt đất, mà theo cái tiếng rầm vừa rồi Helios phán đoán trọng lượng của cái hộp dài đó tuyệt đối phải trên 100 ký.
Bỏ qua vấn đề nặng nhẹ của của cái hộp, vấn đề là chuyện xảy ra tiếp theo hoàn toàn lật đổ thế giới quan của Helios, chỉ thấy Elixir ấn lên một cái nút ở trên cái hộp, ngay sau đócông năng thực sự của [Hộp Binh Khí] được kích hoạt.
Rất nhanh sau đó, vốn một vật nhỏ bé chỉ bằng một nửa người trưởng thành đột nhiên mở toang ra, sau đó từng chút từng chút những khối kim loại không hiểu làm sao có thể nhét vào được ở trong cái hộp nhỏ bé đó nhô ra ngoài, chúng nó không ngừng mở rộng, không ngừng kết hợp với nhau, từng khối bánh răng từng cái sợi dây kim loại nhỏ bé hàn gắn lại vào nhau, vô số những thứ giống một như sinh vật sống xúc tu đu bám và gắn kết với những điểm là khe hở cùng với các khớp nối chống đỡ yếu ớt, khiến cho chúng trở nên vững chắc khó có thể sụp đổ.
Cái [Hộp Binh Khí] này hoàn toàn khác với một năm trước mà đã cậu sử dụng, sau khi có được một lượng lớn tài nguyên chống đỡ cùng với tri thức công nghệ làm nền tảng hỗ trợ vững chắc.
Cậu đã tiến hành cải tạo lại [Hộp Binh Khí] biến nó từ một cái hộp đơn giản chỉ dùng để cất chứa v·ũ k·hí, trở thành một vật đa dụng đa năng có thể ở bất cứ lúc nào sử dụng phòng thí nghiệm di động, bằng cách kết hợp công nghệ nano cùng với kim loại ký ức, thứ kim loại đa năng có thể thay đổi hình dạng của nó theo người chế tạo chỉ định, cậu gọi nó là [ Lap Box ] tức là hộp thí nghiệm.
“Đây là, Dị Nhân dị thuật sao?”
Tận mắt chứng kiến từ một cái căn phòng cũ kỹ, nay chỉ trong vài giây ngắn ngủi đã bị thay thế bởi một cái căn phòng tỏa ra kim loại sáng bóng, tất cả đều đến từ một cái hộp nhỏ, Helios chấn động anh e ngại nói.
“Không, đây là khoa học kỹ thuật.”
Mộng thấy cảnh tượng này nhiều lần rồi nên không quá mức ngạc nhiên, cô khi nghe Helios chấn động như vậy, cô lắc đầu phủ nhận.
“Bây giờ xin phép ngài trước tiên rời đi nơi này Helios tiên sinh, quá trình khám nghiệm tri thức cẩm kỵ là quá trình vô cùng nguy hiểm và phải cực kỳ cẩn trọng không thể để ra sai sót, chúng ta sợ, nến như để một sinh vật bóng tối như ngài ở bên cạnh sẽ dẫn tới không rõ không xác định phản ứng với quyển sách.”
“Ta hiểu, ta hiểu.”
Hai chữ e ngại viết thẳng ở trên mặt Helios, những thứ như Vũ Khí Cổ Đại, hay Công Nghệ Cổ Đại thì anh có nghe nói qua, nhưng khoa học kỹ thuật cái cách nói này anh chưa từng nghe tới một lần nào, Helios cho rằng đây là sức mạnh mà chỉ có Công Hội mới nắm giữ, và bọn nhóc thể hiện ra cho anh thấy như thể là đang thị uy cảnh báo anh vậy.
Đợi khi bóng lưng của Helios hoàn toàn biến mất, xác nhận con Dị Thường đã đi, Mộng thở ra một hơi, cô chậm rãi đem cái cửa phòng đóng lại, rất nhanh sau đó kim loại sáng bóng cánh cửa bao phủ, chắc chắn không có một kẻ nào có thể tiến vào trong được.
“Này El, cậu có chắc là mấy cái cửa kim loại kiểu này, có thể chặn lại được một con ma sao?”
Thấy vậy cô hơi tự hỏi một chút rồi quay đầu nhìn Elixir hỏi.
“Không thể, nhưng ta có thể đảm bảo những gì chúng ta đang nói lúc này, nó không thể nghe thấy được.”
Sự tồn tại của linh hồn, về điểm này thì Elixir chưa từng nghĩ tới, cho nên khi sáng tạo ra [ Lap Box ] cậu không có thiết lập thêm phương thức phòng ngừa ác linh cho nó.
Nghĩ vậy, Elixir trong lòng quyết đinh khi nào trở về tuyệt đối sẽ nâng cấp [ Lap Box ] tăng cường khả năng chống lại ác linh.
“Vậy thì tốt rồi.”
Mộng nghe vậy gật đầu, tiếp cô nói.
“El, ta có câu hỏi này muốn hỏi cậu.”
“Có gì sao?”
Elixir không có quay đầu, cậu tìm tới những quyển sách để ở dưới mặt đất chậm rãi đem chúng đặt lên trên bàn thí nghiệm, sau đó cậu không nhanh không chậm lật ra từng trang giấy để đọc.
Hành vi chậm rãi đọc sách này của cậu, nếu đặt ở cái góc độ của một kẻ sở hữu bộ óc thiên tài mà nói, là một hành vi hết sức lãng phí thời gian.
Tại sao Elixir phải làm như vậy, trong khi vì cậu có thể nhìn một hiểu mười suy luận ra một trăm, chỉ với một cái nhìn liền đã ngay lập tức ghi nhớ hết toàn bộ những thứ gì mà mình vừa nhìn thấy vào trong đầu.
Và tất cả thứ trên, đối với người trời sinh có siêu cấp trí lực như Elixir mà nói, chỉ là tháo tác bình thường.
Về điểm cái này thì Elixir không bày tỏ ý kiến, cậu thích sách và cũng rất tận hưởng quá trình đọc chúng, ví nó là niềm thú vui tiêu khiểu nhỏ của cậu.
Elixir sẽ không bởi vì bản thân có thể đọc xong và ghi nhớ hết toàn bộ cả một quyển lý luận dài 1000 trang chỉ trong hai giây, mà lại thực sự làm như vậy đọc hết 1000 trang trong hai giây, như vậy thì đối với cậu nó rất không thú vị, cậu nhận định quý trình đọc sách không chỉ quan trọng đọc xong ghi nhớ nó thôi, mà còn là phải biết chậm rãi tận hưởng, hiểu rõ lý lẽ đạo lý ẩn giấu ở trong đó nữa.
Hơn nữa quá trình phân biệt cực kỳ gian khổ, Elixir không cho rằng những tri thức cấm kỵ đến từ một Dị Thần, thứ có thể mang tới cho một nữ Ma Nhân lâu dài sinh mệnh cùng với khả năng nguyền rủa người thành Di Thường cao cấp là một thứ đơn giản.
Cẩn thận là điều tất yếu, hơn nữa, những tri thức cấm kỵ kia rất có thể nó chỉ dày có đúng một hai trang giấy ở trong cái đống sách dày nặng này mà thôi.
“Không có gì, ta chỉ muốn biết, cậu nghĩ sao về nó, về Helios.”
Mộng cầm lấy bên cạnh quyển sách gần nhất, chậm rãi lật trang giấy, cô nói.
“Ý cô là sao?”
Nghe vậy Elixir ngừng lại trong tay công việc, quay đầu nhìn Mộng hỏi.
“Ta muốn biết, sau cái câu chuyện.. hmm.. cảm động.. của nó, ta cho là vậy, cậu nghĩ sao về nó? Cậu có định giúp nó không?”
Lật xem quá trình đối với Mộng là rất rườm rà vì cô không có siêu cấp trí lực hay khả năng nhìn là nhớ ngay giống như Elixir, Mộng thậm chí bị quyển sách trong tay bay lên khói bụi làm cho hắt xì, cô che lại miệng mũi, đưa tay quạt bay đi chồng chất bụi bặm.
“…hmm .. không..”
Cậu ngồi suy ngẫm một lúc rồi đáp, mà Mộng giống như nghe được trong giọng của cậu sự phức tạp, cô hỏi.
“Sao vậy, nghe như ngươi rất do dự, nếu cậu muốn giúp nó, ta sẽ giúp cậu một tay.”
Elixir lắc lắc đầu, nhàn nhạt nói.
“Không, cô hiểu lầm rồi Mộng, ta có không đ·ồng t·ính với nó, có lẽ câu chuyện của nó rất cảm động và nó là một Dị Thường tốt không ra tay đối với con người, nhưng mà....”
Elixir nhìn về phía nàng, trên nét mặt mang có chút bất đắc dĩ nói.
“Vẫn chưa tới lúc.”
Cùng Dị Thường đồng tình, cái ý tưởng như vậy chưa bao giờ xuất hiện ở trong đầu của Elixir, sau sự kiện Thương Viễn Thành, trong lòng cậu không có lúc nào mà không tự giáo huấn bản thân một cái khái niệm, đó chính là nhân loại chủ nghĩa.
Dị Thường, sinh vật đến từ thứ nguyên duy độ khác, Bất Tử Vật vân vân tất cả phi nhân loại là không có quyền lực sinh tồn, [Phục Cừu Sinh Hồn] Dị Thường thuộc loại sinh vật bóng tối thì càng không cần nhiều lời, Elixir có lẽ sẽ đồng tình, thương cảm vì những uẩn khúc, nhưng đau thường đằng câu chuyện của bọn họ, cũng sẽ vì bọn họ dân lên những lời chúc phúc tốt đẹp nhất.
Nhưng đó tuyệt đối sẽ không phải ở bọn họ vẫn còn ‘tồn tại’.
Nếu không phải do Elixir có một việc cần muốn nghiệm chứng và chuẩn bị một số thứ, không thì cậu đã rút kiếm ra cùng với đối phương tiến hành chém g·iết rồi.
“Chưa tới lúc?”
“Tình huống của nó quá đặc biệt, ta cần một số chuẩn bị.”
Nói xong Elixir thả xuống trong tay quyển sách, rồi lại lấy một cuốn sách khác để đọc.
“Vậy sao..”
Elixir dù sao cũng là ngươi đưa ra quyết định trong nhiệm vụ này, cô chỉ là người đi theo để giá·m s·át mà thôi, nên khi Mộng nghe cậu nói vậy, cô cũng không hỏi nhiều, cô cho rằng trong đầu cậu đang có kế hoạch gì đó muốn thực hiện.
Làm Khu Ma Nhân cũng được vài năm, cô cũng đã không ít lần nhìn thấy trường hợp tương tự như vậy, nên không thấy kỳ quái.
Lật xong trong tay quyển sách, Mộng không ở trong quyển sách này tìm được thứ họ tìm, cô bỏ xuống nó sang một bên, tìm một quyển khác, chỉ là đang lúc cô vươn tay lấy một cái khác để đọc, thì đột nhiên, cô phát hiện ra một quyển nằm ở sâu bên trong đống sách, cô cảm thấy thấy ở cái quyển sách này có gì đó khác thường, cô lấy nó ra, rồi lật ra trang đầu để nhìn xem.
Hô ~
Ngay khi trang đầu tiên vừa lật bị ra, thì một cơn gió lạnh không rõ từ đâu xuất hiện chợt thổi ngang qua, làm cho Mộng vô thức rét run.
“Gió lạnh từ đâu ra vậy.”
Rõ ràng cửa sổ của nơi này sớm đã bị bức tường kim loại bịt lại, làm sao có thể xuất hiện gió thổi ở trong này.
Hm?
Cùng thời điểm cô mở ra quyển sách, đang chăm chú lật sách Elixir như cảm nhận được cái gì, cậu nhăn mày quay đầu nhìn lại, mà Mộng về phần mộng, cô lúc này cảm thấy kỳ lạ, nhưng không rõ kỳ lạ ở chỗ nào, nghĩ mãi cũng không ra, cô nhún vai từ bỏ cho rằng mình gặp ảo giác.
Sau đó cô tiếp tục công việc của mình, chỉ là…
“Hở? giấy trắng?”
Mộng lại không nhìn thấy một chứ nào trong quyển sách, cô lật qua lật lại những trang giấy khác, nhưng tất cả đều giống nhau trỗng rỗng, toàn bộ đều là một trang giấy trắng tinh.
“Ai lại vứt một quyển sách không gì vào trong này vậy.”
Mộng cho rằng là do bên phía gia tộc Yarhob để xảy ra sai sót, vô tình để một quyển trắng tinh không chữ rơi vào bên trong.
“Hoặc có lẽ, phải cần có điều kiện mới có thể thấy được chứ trong đó.”
Một âm thanh bất ngờ ở phía sau lưng, làm cho Mộng sợ hãi giật bắn người lên.
“Cái tên kia, đừng có bất thình lình xuất hiện phía sau lưng người khác có được không!?”
Khi đầu nhận ra người phía sau là Elixir, cô vừa thẹn vừa giận hô lên, mà Elixir không để ý sự bất mãn của Mộng, cậu cầm lấy quyển sách trong tay cô.
Có lẽ trong mắt của Mộng, quyển sách này không có gì cả, nhưng trong đôi mắt tinh tường của Elixir, thì quyển sách này ngay khi Mộng mở ra, nó đang tản ra một luồng khí hắc ám vô cùng nồng đậm.
Vô số nhưng âm thanh thì thầm kỳ quái vang lên, đồng thời Elixir còn nhìn thấy bên trong quyển sách chứa đầy những ký tự vô cùng thách thức người đọc, khiến người ta có thể từ trong một chữ mà nhìn ra được cả hàng trăm ý nghĩa và ký tự khác nhau, làm người khó thể đọc được rõ ràng cái nội dung chính xác trong một hàng chứ.
Thú vị…
Giống như không chịu ảnh hưởng của những tiếng thì thầm, tựa như thể tiếng nhạc du dương thư giản đồng thời mị hoặc lòng người, khiến họ say mê đắm chìm vào bóng tối tà ác mà không hề hay biết, Elixir mỉm cười nhìn trong tay quyển sách.
“Haizz..”
Mộng khi nhìn thấy tên này biểu hiện như vậy, cô làm sao còn không rõ chứ, họ đã tìm thấy được thứ họ đang tìm, chỉ là cô có chút bực bội, rõ ràng cô lật ra không nhìn thấy cái gì, mà trong khí đó cái tên này tựa hồ nhìn thấy chữ trong đó, hơn nữa từ dáng vẻ của Elixir thì có lẽ đã nhìn thấy rất nhiều nội dung.
Điều đó làm cô rất buồn bực, vì cô cảm thấy kiểu này giống như đang gián tiếp nói cho cô biết óc của cô không đủ thông minh vậy ấy.
“Ta không hiểu, rõ ràng tinh thần lực của ta mạnh gấp 10 lần người thường, tại sao lại không thể nhìn thấy được nó chứ.”
Về điểm này cô thực sự không hiểu, Ma Nhân có thể nhìn thấy, như vậy thì không lý nào một Dị Nhân như cô lại không thể nhìn thấy.
“Hoặc có lẽ là ngược lại đấy, Mộng.”
Elixir khi nghe cô nói vậy lắc đầu, cậu nói.
“Ý cậu là sao?”
Mộng tỏ vẻ không hiểu.
“Theo ta thấy thì, cô có lẽ đã nhìn thấy được chúng nó, nhưng một phần trong tiềm thức của cô, nó nhận thấy rằng nội dung ở trong quyển sách sẽ dẫn tới nguy hiểm, nên nó đã che lắp đi phần ký ức, không để phần nội dung tiến vào trong đầu óc, tránh cho tâm chí cô chịu tổn thương.”
“Ít nhất, ta cho là như vậy.”
Elixir ngón tay gõ gõ phần thái dương của mình, cậu giải thích.
“Nhưng cũng thật sự tạ ơn trời, cô không có nhìn thấy chúng nó giống ta là tốt rồi, bằng không thì, chỉ cần không cẩn thận hoặc là ý chí không đủ kiên cường một chút thôi, có lẽ sẽ tẩu hỏa nhập ma, tâm chí sụp đổ bởi thứ này mất.”
Mà cậu cũng thừa nhận, chỉ cần là người bình thường nhìn thấy một chút nội dung ở trong quyển sách này thôi, nhẹ thì là thần hồn vỡ nát, tinh thần phân liệt, nặng thì trực tiếp bị tri thức cấm kỵ đồng hóa, biến thành cái thứ sinh vật dị hợp người quỷ nhìn không ra.
“Hahaha ~ ta – cảm – ơn – nhiều!”
Mộng thì nghiến răng nghiến lợi đáp lại Elixir, tên này nói kiểu như vậy, thì không là phải đang đá xéo nói là cô ý chí không đủ mạnh, đầu óc đơn giản sao.
Cái tên dùng Bug nhà ngươi, đây là đang khi dễ người thành thật có phải không?
Mà Elixir thì hơi ngơ ngác và rất không hiểu cách Mộng phản ứng, cậu rõ ràng đang vui mừng vì cô ấy không bị làm sao, sao lại quay sang giận dữ nhìn cậu như vậy.
……………….
Đến Từ Tác Giả:
Xin chào mọi người, vẫn là mình tác giả đây, do gần đây này mình vẫn còn đang phân vân với cái vụ hình thức viết truyện, cho nên thời gian đăng chương sẽ hơi chậm lại một chút.
Đồng thời việc tác viết chương ra, thường sẽ thủy chương câu chương và chuyện này sẽ có tiếp tục một đoạn thời gian, cho đến khi tác quyết đinh.
Xin mọi người thông cảm, cảm ơn.