Chương 32: Tương tự kết cục
Ngưng thị nhìn trước mắt mơ hồ thân ảnh, hắn có cảm giác một thứ gì đó cực kỳ đáng sợ đang hình thành.
Còn chưa đạt tới siêu phàm, đối phó với mấy thứ độ thần bí cao như vậy hắn tâm lý cũng không có nắm chắc.
Chỉ trong chốc lát,
Ma lực biến động dần dần bình tĩnh lại, hình dạng Dark Elf trước mắt Alan hai người đã hoàn toàn đại biến.
Năm cánh tay to lớn sẫm màu gắn ở phía sau lưng như chân nhện, hai cái trong đó chống lên thân thể, quả thật vặn vẹo xấu xí.
Vết thương trên cổ hình như cũng hoàn toàn hồi phục. Tay trái đối phương vẫn còn nắm lấy 'Thánh di vật' một cái bàn tay khô khốc .
Hỗn loạn, hắc ám, điên cuồng. Những cảm xúc tiêu cực toát ra như mau hóa thành thực chất, làm cho người ngạt thở.
"Quái...quái vật!" Lily tỏ vẻ kh·iếp sợ, không nhịn được kêu lên.
Lần đầu nhiệm vụ mà đụng phải cái loại quái thai này, quả thật tạo cho thiếu nữ không thiếu đả kích trên tinh thần .
Alan nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay của thiếu nữ, âm thầm dò hỏi:
"Ngươi giờ còn dùng được phước lành?"
Bị Alan cầm chặt bàn tay, tuy có hơi xấu hổ nhưng cũng giúp thiếu nữ bình ổn lại cảm xúc kh·iếp sợ. Nàng nhỏ giọng trả lời:
"Còn dùng được một lần... "
"Vậy là đủ rồi! Khi ta... thì lập tức..."
Dứt lời, thân hình cấp tốc lao nhanh về phía Dark Elf.
Alan không muốn cho đối phương thêm thời gian để suy nghĩ, vì nếu như hắn chuyển mục tiêu sang t·ấn c·ông Lily, tình huống sẽ trở nên càng thêm hỏng bét.
"Đi c·hết đi! Ngươi tên ngu xuẩn này!"
Ba, không, bốn cánh tay khổng lồ gần như cùng lúc bắn về phía Alan, âm bạo nổ vang.
Lực lượng là mạnh mẽ như thế, Alan biết mình tuyệt đối không được chịu đánh trúng, nhất là b·ị b·ắt lại thì xem như hoàn toàn chơi xong.
May mắn, tốc độ vẫn còn kém một chút.
Nhanh nhẹn né tránh từng nắm tay lao tới. Đất đá dưới chân liên tục vỡ vụn, bụi mù bay lên. Alan dần dần tiếp cận tên Dark Elf vẫn đang ngông cuồng cười to.
Hắn không hề có ý nghĩ dùng kiếm cắt đứt mấy cái cánh tay khổng lồ đó, cũng không phải là không làm được, mà vì Alan hiểu rõ những thứ có độ thần bí như vậy chắn chắn không dễ phá hủy. Khả năng cao là vô cùng cứng rắn hoặc siêu cấp tái sinh cái gì.
Không khéo vừa cắt lại mọc ra một cái mới, hoặc là tự dưng p·hát n·ổ, vẩy ra dịch a xít. Thiết lập kiểu đó hắn quá quen thuộc.
Vậy nên...
Tốt nhất là trực tiếp xử lý ‘bản thể' của đối phương.
Khoảng cách vừa tới, một vệt màu đen bóng kiếm lại lóe lên. Đây đã là công kích nhanh nhất mà Alan có thể xuất ra. Tuy nhiên...
Nó là đánh không trúng.
Bàn tay đang chống đất của Dark Elf hơi dùng sức nhún một cái, thân thể của hắn chợt lui lại vài đoạn khoảng cách, vừa tức giận lại vừa điên cuồng cười nhạo.
"Ngu xuẩn nhân loại! Ngươi nghĩ mình có thể g·iết được ta... g·iết được một vị sứ đồ của..."
Chưa đợi hắn nói hết lời, tay trái Alan vốn để phía sau đột nhiên vung ra, bụi phấn màu đen rơi rụng lả tả.
Đó là hỗn hợp hạt tiêu và ớt bột!
Cảm giác cay rát xông vào mắt mũi khiến cho Dark Elf cũng có chút không nhịn được, mắng to.
"Khốn kh·iếp! Ngươi cái này hèn ..."
Cũng chính là hiện tại!
"Hỡi địa mẫu từ bi... Xin hãy thương xót cho chúng con... Những kẻ lạc lối trong đêm tối..."
Lily lần nữa thấp giọng ngâm xướng.
"... Với ánh sáng thần thánh." 【Holy Light】
Ánh sáng rực rỡ như thái dương chói mắt nhất, xua tan đi hắc hám. Vừa mới mở được đôi mắt, Dark Elf lại lần nữa mất đi toàn bộ tầm nhìn.
Tương tự kịch bản, tương tự kết cục.
Nhát kiếm thứ nhất của Alan cắt đi cái tay trái hắn đang cầm 'Thánh di vật'.
Nhát kiếm thứ hai vung lên, nửa người đối phương từ eo trở xuống cũng bị chặt đứt.
Những cái tay khổng lồ khi 'thánh di vật' bị tách ra thì lập tức như tro bụi tiêu tan mất trong không khí, hai mảnh thân thể của Dark Elf mất trọng lực rơi xuống mặt đất, phát ra một tiếng trầm đục. Huyết dịch lênh láng.
"Xem ra đây là hàng dùng một lần." Liếc mắt thấy 'thánh di vật' dần bị phân hủy, Alan nhẹ giọng cảm thán.
Tên Dark Elf này hoàn toàn không biết như thế nào sử dụng sức mạnh bản thân đạt được.
Chỉ cần hắn hình thành màng phòng hộ ma lực bao trùm thân thể giống như những con ma vật cấp cao, mấy chiêu trò lặt vặt của Alan như ném hạt tiêu ớt bột hoàn toàn là không làm gì được đối phương.
Nhưng dù đối phương có làm được cũng không có gì, đừng quên hắn còn có thanh Mage Slayer chuyên phá ma phòng đâu. Alan cảm thấy kết cục vẫn là chẳng khác mấy.
Có sức mạnh mà không có đầu óc, bị hỗn loạn điên cuồng khống chế thì thất bại cũng là đã bị đoán trước.
"Tóc đen, thanh kiếm màu đen, ta nghĩ ra rồi, ngươi là cái kia..."
Dark Elf lúc này vẫn có khả năng lên tiếng, bị chặt thê thảm như vậy mà còn chưa treo, Alan cũng có phần bội phục đối phương.
"...Black Fang! ." Hắn khàn giọng gầm thét.
Dark Elf tới phút cuối cùng mới nhận ra được nhân loại trước mắt làm cho mình thảm bại là ai.
"Black Fang, ngươi... tên nhân loại hèn mọn hãy nhớ kỹ cho ta. Chuyện ở đây vẫn còn chưa kết thúc!!!" Hắn là như vậy kêu gào, máu tươi từ trong hốc mắt và ngũ quan khác chảy ra giầy giụa.
"Dám phá đám kế hoạch của bọn ta... Ngươi nhất định sẽ đón nhận trừng phạt tàn khốc nhất. Còn có thiếu nữ kia cũng sẽ..."
Tiếng nói tới đây thì bỗng dưng im bặt.
Lặng lẽ rút ra thanh kiếm vừa cắm vào trên đầu lâu, Alan cảm thấy có chút không nói được gì.
"Được rồi, hàng này đến c·hết quả nhiên cũng là chưa từng hiểu được cái đạo lý thông dụng 'phản phái c·hết bởi nói nhiều'. "
Hắn còn tưởng tên dân châu phi này cũng định tới cái gì cuối phim tình tiết 'nghịch tập' đâu, cũng như một đợt tự bạo hay nguyền rủa, hóa ra chỉ là miệng pháo. Uổng công hắn đề cao cảnh giác.
Ánh mắt Alan nhìn về phía cái xác càng thêm thương hại.