Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Chương 33: Muốn bị thương




Chương 33: Muốn bị thương

Lặng lẽ châm bó đuốc đốt đi thân thể Dark Elf, Alan cũng không hy vọng lại có cái kịch bản máu chó gì như xác c·hết hồi sinh, lúc sau lại tìm hắn báo thù.

Tại cái thế giới ma huyễn như vậy, hủy đi t·hi t·hể của boss mới là thao tác cơ bản.

Sau đó, Alan mới chậm rãi cầm lên thanh kiếm ma pháp mà đối phương sử dụng, xem ra cũng là một chiến lợi phẩm không tệ.

Tiếc là, thật sự không thích hợp hắn lắm.

Thanh gươm ma thuật này tính ra cũng khá sắc bén, có đặc tính xuyên thủng, lại cực kỳ nhẹ nhàng. Tuy nhiên sát thương phạm vi khá nhỏ, chỉ thích hợp đối phó sinh vật hình người.

Lưỡi kiếm quá hẹp, đối phó ma vật to lớn một chút quả thật khó mà tạo được v·ết t·hương trí mạng. So với đâm, Alan càng cảm thấy c·hém n·gười thuận tay hơn.

Và quan trọng nhất là thanh kiếm nhỏ nhắn trước mắt có vẻ khá ẻo lả, thiếu đi chút 'bức cách'.

"Nói thế nào... năng lực không đủ thì có thể bù đắp, nhưng soái hay không là chuyện cả đời."

Alan ra ngoài hỗn vẫn luôn ghi nhớ. Hắn trang bị nguyên một bộ đồ đen từ quần áo, áo giáp tới v·ũ k·hí còn không phải vì lý do này.

"Alan tiền bối, ngươi có b·ị t·hương không?" Âm thanh lo lắng của Lily mãi đến lúc này mới vang lên.

Cố gắng sử dụng một lần cuối cùng phước lành làm cho nàng gần như kiệt sức, ma lực và tinh thần bị cạn kiệt, tạo nên cảm giác thật sự vô cùng không dễ chịu.

Thiếu nữ gắng gượng dậy, vội vàng chạy tới bên người Alan.

"Làm tốt lắm, Lily." Alan nâng tay xoa nhẹ đầu của thiếu nữ, tỏ vẻ trấn an.

"Alan tiền bối..." Thiếu nữ tư tế cũng chỉ có thể lại một lần 'đau khổ' chịu đựng động tác.

Được rồi, Alan thừa nhận thao tác 'sờ đầu g·iết' này làm nhiều quả thật có chút nghiện.

Công bằng mà nói, so với thiếu nữ, tuy không b·ị t·hương nhưng tình trạng hắn thực tế không khá hơn bao nhiêu.

Ma lực dính đáy vì cường hóa cơ thể liên tục, tinh thần tập trung cao độ, thể lực cũng lượng lớn tiêu hao vì chiến đấu liên tục. Cả cơ thể đều đau nhức, nếu không phải vì giữ vững hình tượng hắn đã sớm ngồi la liệt trên mặt đất.



Lấy ra ma dược Stamina uống vào, đồng thời đưa một phần cho Lily, cảm giác thân thể mới dễ chịu hơn chút. Tuy mùi vị của ma dược hắn thực sự chẳng dám khen tặng.

"Đến đây chắc là thật sự kết thúc a!" Alan ngửa mặt nhìn trời cảm thán.

Ánh mắt hắn trở nên thâm thúy, dường như đang cố nhìn về nơi xa xăm để thấy rõ cái gì mà lại bất lực. Len lén nhìn lên khuôn mặt anh tuấn của Alan, thiếu nữ là có cảm giác như vậy.

...

Khu vực ngoài thành Venice,

Một nhóm ba người thiếu nữ đang đứng trên một đỉnh núi quan sát phía dưới.

Đang mùa xuân nên hoa cỏ có phần tươi tốt, mùi vị từ tự nhiên thoang thoảng làm cho người cảm thấy dễ chịu. Thỉnh thoảng vài ngọn gió thổi qua lay động cây cối, cùng tiếng chim hót líu lo hình thành một âm điệu là như vậy hài hòa tự nhiên.

Tuy nhiên, thật đáng tiếc là nhóm thiếu nữ này cũng không phải tới để ngắm cảnh.

"Chắc chắn là nơi đây sao?"

Tóc dài đen được bó gọn gàng về phía sau, tư thế oai hùng bất phàm, thiếu nữ cầm kiếm dẫn đầu lên tiếng, trong giọng nói mang theo một chút nghi hoặc.

"Thiên khải cho ta biết nơi đây có tạo vật của Chaos rất đáng sợ, sắp buông xuống thế giới hiện thực từ tinh giới (Astral Plane)." Thiếu nữ tóc đỏ lên tiếng, liên tục gật đầu tỏ vẻ khẳng định.

Tinh giới xem như một chiều không gian khác có liên kết với thế giới hiện thực, nhiều tạo vật của Chaos trong quá khứ từng bị trục xuất tới nơi này.

"Căn cứ vào giáo hội cho tình báo, ma vương quân cũng đang có kế hoạch nhằm vào thành phố Venice." Cầm pháp trượng, khuôn mặt không biểu, tình thiếu nữ tóc ngắn cũng nói lên ý kiến của mình.

"Vậy hẳn là cũng biết chúng ta đối phó là thứ gì sao, Dũng Giả (Hero)?" Thiếu nữ tóc đen vẫn là như cũ thẳng thắn.

"A, hình như là Hecatoncheir, tức là cái gì ... ." Thanh xuân tràn đầy, thiếu nữ tóc đỏ đặt một ngón tay lên gò má tự hỏi, có vẻ như đang cố nhớ lại.

"... Là người khổng lồ ngàn tay." Tóc ngắn ba vô, ăn mặc như pháp sư thiếu nữ bất đắc dĩ đáp lại.



"Xem ra là có người kêu gọi sức mạnh thuộc về Hecantoncheir, mới khiến cho tạo vật của Chaos đó định vị phủ xuống."

Làm người thông minh và nhiều kiến thức nhất trong nhóm, nàng có thể dễ dàng suy đoán ra nguyên do.

Dũng giả!

Không sai, nếu Alan ở tại chỗ, chắc chắn cũng sẽ nhận ra ba vị thiếu nữ trẻ tuổi này chính là trên thế giới hiện tại tổ hợp sang trọng nhất - Tiểu đội Dũng giả .

Bao gồm Dũng Giả, Kiếm Thánh, và Hiền Nhân. Ba danh hiệu tượng trưng cho cao quý nhất, chiến lực mạnh mẽ nhất trong nhân loại.

"Chuẩn bị vào tinh giới a, ta cảm giác được nó đang buông xuống!"

Rút ra thánh kiếm, thiếu nữ dũng giả cười ha hả. Hoàn toàn không có phía trước lúng túng. Tiếng cười tràn ngập quang minh và hào phóng, lại cũng không thiếu đi vẻ kiên nghị quyết tâm.

Một cuộc đại chiến quyết định vận mệnh của vô số sinh linh là như thế không người biết sắp sửa bắt đầu...

...

Venice,

Đường ngầm dưới đất,

Hai người một cá sấu đang chậm rãi bước đi. Trên lưng con vật khổng lồ còn buộc lại một chiếc gương thật lớn.

Ánh sáng lấp lóe phía cuối đường, đây là dấu hiệu cho thấy đã sắp đến lối ra. Alan thầm thở phào nhẹ nhõm trong lòng.

"Xem ra thực sự là kết thúc. Không đến nỗi ra ngoài thành phố còn có một cái Boss từ trên trời rơi xuống, không quá có thể đi?"

Bị thần linh chơi đùa hai lần. Alan thừa nhận mình bắt đầu có chút dấu hiệu cho thấy mắc phải chứng ‘vọng tưởng bị hại'.

Liếc mắt nhìn sang bên cạnh thiếu nữ tư tế, mái tóc vàng óng vốn xinh đẹp nay đã bị nhiễm lên từng mảng bụi đất, khuôn mặt cũng hiện lên nét mệt mỏi.

Alan thầm xin lỗi một tiếng, hắn cũng cảm giác mạo hiểm lúc nãy đúng là có hơi quá sức với tay mới như nàng.

"Lần đầu mạo hiểm có cảm giác gì sao?" Alan ân cần thăm hỏi thiếu nữ.



"Cám ơn tiền bối, nhưng ta vẫn ổn..." Lily nhẹ giọng than thở, gương mặt nhỏ nhắn thoáng hiện vẻ u sầu.

Nàng cảm thấy đóng góp của mình so với Alan thì khá là nhỏ bé. Hơn nữa, còn nhiều lần bị hù dọa, biểu hiện thật quá mất mặt.

"Thiếu nữ a, ngươi quá thiếu tự tin, một cái phụ trợ biểu hiện như vậy đã là rất tốt. " Alan nếu biết được nàng suy nghĩ chắc chắn sẽ nói như vậy.

"Có điều... " Lily lại nhỏ giọng thì thầm.

"Nếu Alan tiền bối lại khích lệ ta một chút, chỉ cần một chút thôi giống với lúc trước... thì ta sẽ rất vui vẻ..."

Lẩm bẩm tới đoạn này, gương mặt thiếu nữ cũng hơi đỏ lên, trông rất là khả ái.

Thính lực của Alan xuất sắc cỡ nào, nhất là khoảng cách gần như vậy.

Alan hơi mỉm cười, dâng lên tâm tư trêu ghẹo thiếu nữ.

"Có điều thế nào?"

Ở ánh mắt hắn nhìn chăm chú, Lily có vẻ hơi hoảng hốt, bất đắc dĩ nói đại một cái cớ.

"Có điều... Đáng tiếc trang bị tiền bối tặng cho ta không có dịp dùng a."

Đổi lại Alan bên này ý nghĩ,

"Trang bị? Ta nhớ chỉ tặng cho ngươi mỗi một cái giáp lưới, cộng thêm một con dao nhỏ gắn ở bắp chân để phòng thân. "

Nhưng theo ý của Alan, không gặp phải tình huống cần dùng mấy dạng vật phẩm này đối với nữ tư tế mới là tốt nhất.

"Trực tiếp cầm dao g·iết Goblin kiểu vậy dã man thì nhìn dáng vẻ cô nàng này vẫn là chưa được, tay đảm bảo sẽ phát run. Không lẽ còn muốn bị Goblin thọc một đợt để thử cái giáp độ bền."

"Muốn 'b·ị t·hương' sớm nói a. Ta hoàn toàn có thể dành thời gian 'giúp' ngươi một chút..." Hắn trong lòng thầm nhả rãnh, đôi mắt theo bản năng quan sát thân hình xinh xắn của thiếu nữ.

"Cũng khá có triển vọng a." Lão sói xám Alan hơi cảm thán.

Hắn thật sự rất yêu thích thiếu nữ thiện lương lại xinh đẹp này. Bình thường trông có vẻ nhát gan mít ướt nhưng lúc quan trọng thì cũng rất đáng tin.