Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 831: Cô ấy là chị dâu của tôi




Thể là Bùi Nam Nhứ ho nhẹ một tiếng, nói: “Lâm Yên là...

bạn gái của anh tôi.” Sở Gia Nghêu: “I!” Chung Tuyết Ngưng: “!!! Chung Hiểu Vi: “I!” Chừng năm giây sau, Sở Gia Nghêu rít gào: “Cậu nói cái gì?! Chẳng phải cậu nói cậu với Lâm Yên có quan hệ thân thích sao?” Bùi Nam Nhứ gật đầu: “Ừ, cô ấy là chị dâu của tôi”? Sở Gia Nghêu: “...” Chị dâu của...

cậu? Mấy người đang đùa tôi cái quái gì vậy? Quan hệ thân thích mà Bùi Nam Nhứ nói chính là loại quan hệ chị dâu với em chồng??? Đầu của Sở Gia Nghêu kêu ong ong lên, anh ta muốn chửi bới theo thói quen nhưng lại thấy cách nói của Bùi Nam Nhứ cũng không sai...

Chết tiệt!!! Đố ai mà nghĩ được tới mối quan hệ này chứ? Anh ta vẫn cho rằng Lâm Yên có thể vào được Đỉnh Phong là vì cô có quan hệ với Bùi Nam Nhứ, chứ không ngờ chân tướng lại là thế này.

Vậy tức là vừa rồi anh ta đã giới thiệu phụ nữ cho ông chủ ngay trước mặt vợ ông chủ?!!

Chung Hiểu Vi và Chung Tuyết Ngưng liếc mắt nhìn nhau, vẻ mặt cũng bàng hoàng không dám tin tưởng những gì mình vừa nghe được.

Dù những hành động vừa rồi của Lâm Yên và Bùi Duật Thành đã nói rõ tất cả, nhưng cho dù chính tại nghe thấy câu trả lời này...

bọn họ vẫn cảm thấy quá mức khó tin.

Một người có thân phận và địa vị như Bùi Duật Thành thì sao có thể coi trọng loại người như Lâm Yên được chứ? Lẽ nào mắt của Bùi Duật Thành bị mù thật rồi sao? Hai chị em nhớ đến chuyện Dương Bách Hùng bất ngờ quỳ xuống trong phòng hồi hãy.

Bây giờ ngẫm lại thì nào có phải là lão ta uống say, tám phần mười là lão ta đã phát hiện ra mối quan hệ giữa Bùi Duật Thành và Lâm Yên nên mới sợ hãi xin lỗi như thế.

“Chuyện này...

chuyện này sao có thể.” Chung Hiểu Vi sợ hãi nhìn hai bàn tay đang đan vào nhau và ánh mắt chất chứa sự cưng chiều của Bùi Duật Thành dành cho Lâm Yên, nhưng có đánh chết cô ta cũng không tin đây là sự thật.

ng không hiểu tại sao Lâm Yên lại có thể là bạn gái của Bùi Duật Thành, thậm chí thái độ của Bùi Duật Thành đối với cô còn cưng chiều như thế nữa? Lúc này, Lâm Yên đã hoàn toàn không muốn che giấu nữa.

Tuy cô cũng hơi hối hận vì sự xúc động này của mình nhưng mà...

nếu cho cô một cơ hội nữa thì cô nghĩ mình vẫn sẽ làm như vậy thôi.

Lâm Yên lười để ý đến hai chị em này, cô nắm tay Bùi Duật Thành nói: “Mệt rồi, về nhà thôi.” “Ừ” Bùi Duật Thành gật đầu, sau đó cởi chiếc áo khoác gió màu đen của mình ra khoác lên bờ vai nhỏ nhắn của cô.

Sau đó, hai người họ đi về phía chiếc xe màu bạc cũ kĩ ở phía bên kia đường.

Lúc Lâm Yên vừa định lên xe thì phía sau truyền đến giọng nói kích động của Chung Hiểu Vi...

“Lâm Yên! Loại người như cô không xứng đáng với Bùi tổng!!!” Lâm Yên dừng bước, ngẫm nghĩ một lúc rồi xoay người lại nhìn chung Hiểu Vi, hỏi: “Tôi không xứng, chẳng lẽ cô xứng?” Nói xong, cô cười khẩy một cái.

“Muốn động đến người của tôi sao? Cứ thử xem!” –