Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 305: Có một người có thể lấn áp




Nếu như không có lần thử vai đó thì có lẽ Khương Nhất Minh đã cho qua rồi, chính vì có cái để so sánh nên dẫn tới yêu cầu và kỳ vọng của ông đối với cô rất cao.

“Được rồi, không sao cả, chúng ta thử lại một lần nữa.” Khương Nhất Minh an ủi.

Lâm Yên gật đầu, hít sâu một hơi rồi đáp lại: “Vâng.” Lúc này, Lâm Yên cố gắng loại bỏ sự ảnh hưởng của Bùi Nam Nhứ đối với mình, không được để khí thể của anh ấy làm cho mình bị ảnh hưởng nữa.

“Lâm tổng đại giá quang lâm, không kịp tiếp đón từ xa.” Giọng điệu của Bùi Nam Nhứ vẫn rất thản nhiên, hoàn toàn không bị sự xuất hiện bất ngờ của Lâm Phiên Nhược làm cho tức giận.

Nhưng trong sự bình tĩnh này lại ẩn chứa sự kiêu ngạo như thế Lâm Phiên Nhược là một kẻ qua đường không quan trọng.

“Trần tổng, mới chỉ một chút gió nhẹ đìu hiu này mà đã không gượng dậy nổi rồi sao?” Lâm Yên đọc lời thoại một lần nữa.

“Cắt!!!” Khương Nhất Minh lại hô dừng lại một lần nữa, “Lâm Yên! Khí thế của cô đâu rồi? Lần này còn không bằng lần trước nữa! Cô phải nhớ, không thể bị Nam Nhứ lấn áp! Nhất định không thể bị anh ta lấn áp có hiểu không?”

Lâm Yên gần như muốn khóc tới nơi: “Đạo diễn Khương, tôi cũng muốn mà! Nhưng mà làm ơn đi, đây là Bùi Nam Nhứ đấy! Là người duy nhất giành được giải thưởng ở tất cả các lễ trao giải lớn! Là người vừa mới vào nghề đã giành được Ánh để! Với diễn xuất của ảnh đế Bùi thì đừng nói cả giới giải trí, có đem cả đại boss chân chính trên thương trường tới đây cũng không có ai có thể lấn áp được anh ấy!”

Chỉ có thể đổ thừa cho thần tượng của cô quá trâu bò thôi...

Không đúng, đúng là có một người có khí thể lấn áp được Bùi Nam Nhé! Đó là Bùi Duật Thành Bùi Nam Nhứ nghe Lâm Yên nói vậy thì không nhịn được bật cười: “Cô Lâm quá khen rồi.” Thế nhưng Khương Nhất Minh lại không đồng tình với những gì Lâm Yên nói: “Lâm Yên! Tôi hiểu, đương nhiên là tôi hiểu! Cho nên lúc thử vai cho Lâm Phiên Nhược tôi cũng đã rất lo lắng, thế nhưng may mà tôi đã phát hiện ra cô! Cô chỉ cần diễn được như lúc cô thử vai là...

chỉ cần một nửa trình độ khi đó thôi là cũng đủ rồi! Cô cứ thử tìm lại trạng thái một lần nữa xem sao!”

Lâm Yên: “...”

Lại là thử vai!

Mọe nó! Rốt cuộc cái nhân cách kia của cô là yêu ma quỷ quái phương nào mà lợi hại như vậy? “Lâm Yên! Tôi tin cô, cô nhất định có thể làm được mà! Thử lại một lần nữa đi!” Khương Nhất Minh vẫn rất có lòng tin với cô.

“ y..” Được rồi.

Vì vậy Lâm Yên chỉ có thể tiếp tục.

Nhưng quay đến mấy lần liền Khương Nhất Minh vẫn đều không ưng ý.

Chỉ có mấy cảnh quay ngắn ngủi mà khiến Lâm Yên có cảm giác mình như sắp kiệt sức tới nơi, thế nhưng Khương Nhất Minh vẫn chỉ nói một câu “Khí thể vẫn không đủ”.

“Không được, hoàn toàn không được...

Thôi bỏ đi, tạm thời nghỉ ngơi một lát! Lâm Yên, cô cố tìm trạng thái tốt nhất của mình đi!” Sắc mặt của Khương Nhất Minh lúc này có vẻ không tốt lắm.

Có lẽ là hi vọng càng lớn, thất vọng càng nhiều.

Cuối cùng, Lâm Yên kiệt sức nằm bẹp trên ghế nghỉ ngơi: “Có cảm giác như sức lực cả người bị hút hết sạch rồi.” Bùi Nam Nhứ ngồi xuống bên cạnh cô: “Từ từ sẽ được thôi, không cần hoảng, cô là người mới mà, có thể diễn được như vậy đã là rất khá rồi! Chỉ là yêu cầu của đạo diễn Khương đối với cô khá cao.” Lâm Yên thở dài: “Tôi biết chứ.” Nói xong, cô nhìn Bùi Nam Nhứ, hỏi: “À...

Ảnh đế Bùi này, hôm tôi thử vai diễn rất tốt sao?”