Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 279: May mắn đến như vậy?




“Có lẽ mấy tay đua phía sau có chuyện gì đó.” Hạ Định Khôn như có điều suy nghĩ.

Trừ lý do này ra thì ông không thể nghĩ được cách giải thích nào khác.

Chưa nói đến chuyện Hạ Nhạc Phong không có hoa tiêu, cho dù có thì với trình độ của Hạ Nhạc Phong mà có thể chạy đến vị trí thứ tư đã có thể coi là kỳ tích.

Hiện giờ phía trước Hạ Nhạc Phong còn ba chiếc xe, trong đó có hai chiếc là của đội Lão Thang, một cái còn lại là của Hạ Minh Khải.

Nhưng mà lúc này xe của Hạ Minh Khải đang ở ngay trước xe của Hạ Nhạc Phong.

Còn hai xe đang tranh vị trí đầu tiên đều là xe thuộc đội Lão Thang và bọn họ cũng đã chạy gần xong vòng đầu tiên.

Lâm Yên quan sát tình hình trước mắt, không khỏi rơi vào trầm tư.

Hạ Nhạc Phong làm mất quá nhiều thời gian.

Lúc xuất phát đã muộn kha khá, lại thêm thời gian do dự ở giai đoạn cua sườn núi nên đã chậm lại càng chậm.

Cho nên, tình hình hiện giờ không quá lí tưởng.

Trừ khi Hạ Nhạc Phong dừng xe để cô lái bằng không Hạ Nhạc Phong có nghe theo lời cô hơn nữa cũng chỉ có thể vượt được Hạ Minh Khải, không thể về đầu được.

“Chị Yên, chúng ta thua chắc rồi.” Hạ Nhạc Phong thở dài, nói với vẻ bất đắc dĩ.

Xe của Hạ Minh Khải chỉ cách bọn họ có một đoạn.

Chiến thuật của Hạ Định Khôn là để bọn họ toàn lực hỗ trợ Hạ Minh Khải, ngăn cản tất cả những chiếc xe muốn vượt qua hắn ta.

Thế nhưng lúc này Hạ Minh Khải đang ở vị trí thứ ba, Hạ Nhạc Phong thứ tư, những chiếc xe phía sau lại không đuổi kịp bọn họ, mà để khống chế được thắng bại của cuộc đua này chỉ có xe của đội Lão Thang đang ở vị trí thứ nhất và thứ hai.

Nhưng hai chiếc xe kia cách bọn họ rất xa, đuổi theo chưa chắc đã kịp.

Mà bọn họ càng không thể để Hạ Nhạc Phong vượt lên vị trí thứ nhất được.

Nếu nói như vậy thì kết cục của trận đấu này chỉ có một, đội xe nhà họ Hạ thua! Khoảng chừng mười giây sau, chiếc xe màu bạc của Hạ Nhạc Phong hoàn thành vòng thi đầu tiên, quay về điểm xuất phát thì hai tay đua của đội xe Lão Thang đã chạy sang vòng thứ hai từ lâu.

Hơn nữa có thể nhìn ra trình độ của Hạ Minh Khải so với vị trí thứ nhất và thứ hai có sự chênh lệch không nhỏ, nếu muốn dựa vào Hạ Minh Khải để đuổi theo bọn họ thật sự không quá thực tế.

“Xong rồi!” Hạ Nhạc Phong thấy không cam lòng.

“Phanh lại!” Lâm Yên đột nhiên quyết đoán ra lệnh.

Hạ Nhạc Phong gần như phanh lại theo bản năng, chiếc xe màu bạc dừng lại ngay ở điểm xuất phát.

“Chị Yên! Sao thế?” Hạ Nhạc Phong dừng xe, hơi khó hiểu nhìn Lâm Yên.

“Ở đây chờ là được.” Lâm Yên thản nhiên trả lời.

“A? Không chạy nữa sao?” Hạ Nhạc Phong sửng sốt.

“Đừng nói chuyện, nghe tôi chỉ huy.” Vốn dĩ Hạ Nhạc Phong còn muốn nói nữa nhưng cuối cùng vẫn ngoan ngoãn gật đầu im lặng.

Chừng mấy phút sau, những tay đua của đội xe Lão Thang bị Hạ Nhạc Phong bỏ rơi hồi nãy nhao nhao vượt lên, mặc dù bọn họ không biết vì sao Hạ Nhạc Phong lại dừng xe nhưng không một ai phản ứng lại.

Một lát sau, trong phòng VIP.

Trên tivi lại một lần nữa có cảnh đặc tả tình huống xe của Hạ Nhạc Phong.

Bình luận viên: “Hạ Nhạc Phong đã dừng lại, không biết có phải xe của cậu ta đã xảy ra vấn đề hay không.

Hiện giờ Hạ Nhạc Phong đã lại trở thành tay đua xếp cuối bảng một lần nữa! Kỳ lạ là nếu như xe có vấn đề thì cậu ta nên thông báo, đồng thời tiến hành cứu trợ, thế nhưng lúc này Hạ Nhạc Phong lại rất thờ ơ! Đây là lần đầu tiên tôi thấy tình huống như này, đúng là..

rất lợi hại!”