Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 274: Cậu dám không?




Xưa nay Hạ Nhạc Phong vốn vô cùng cẩn thận trên đường đua, nhất là những đường đua việt dã thế này đáng lẽ cậu ta phải càng thêm cẩn thận mới đúng.

Thế nhưng hôm nay, Hạ Nhạc Phong lại dám bất ngờ vượt lên ngay giữa sườn núi thể này, điều này quả thật khiến tay đua đội Lão Thang không thể tưởng tượng được.

Chỉ có điều hắn ta nào cho phép Hạ Nhạc Phong dễ dàng vượt lên như thế.

(*) Vì khoảng cách của đội xe Lão Thang tới sườn núi còn cách một khoảng khá xa để đảm bảo cua an toàn nên Lâm Yên muốn Hạ Nhạc Phong cua ôm sát sườn núi để vượt lên, đội Lão Thang muốn ngăn lại thì phải thu hẹp khoảng cách của mình với sườn núi, nếu hai bên không khống chế tốt rất dễ xảy ra tai nạn.

“Không được rồi...

hắn ta không cho em vượt...” Hạ Nhạc Phong nhíu mày nói, vô thức muốn thả chân ga ra, từ bỏ chuyện vượt lên.

Tiếp tục!” Lâm Yên lạnh lùng nói.

“Ưm...

chị Yên, nếu tiếp tục thì chúng ta sẽ đâm vào cái xe phía trước đây!” Hạ Nhạc Phong hấp tấp nói.

Tuy trình độ Hạ Nhạc Phong yếu kém nhưng cậu ta cũng là một tay đua xe có hiểu biết, có phán đoán của mình, với tình huống thế này vốn đã không thể vượt lên được.

Lâm Yên: “...”

Cô phục rồi, tại sao trên đời này lại có một tay đua nhát như cáy thế này! Cái cách vượt lên xe phía trước bằng cách lợi dụng khác của thế này còn chẳng thể coi là một kỹ thuật lái xe có được không? Hơn nữa, trình độ của tay đua phía trước cũng chẳng ra sao, cách cản xe thể này dù có nhắm hai mắt lại vẫn có thể vượt qua được, hoàn toàn không có một chút kỹ thuật nào.

Hạ Nhạc Phong thế này thì có trở thành tay đua nát nhất trong những tay đua nát cũng không oan chút nào.

“Nếu cậu không muốn đội xe của ông ngoại giải tán thì nghe lời tôi! Nếu cậu cảm thấy trận này thắng hay thua cũng không quan trọng thì cậu có thể dừng xe ngay bây giờ!” Lâm Yên lạnh lùng nhìn Hạ Nhạc Phong cảnh cáo.

“Chị Yên...

coi như em cầu xin chị đừng làm loạn nữa được không? Chị không biết gì về đua xe, làm theo lời chị chắc chắn sẽ gặp sự cố! Trên đường đua toàn đường núi quanh co thể này mà gặp sự cố thì sẽ là sự cố lớn đấy!” Hạ Nhạc Phong nhíu mày nói.

Lâm Yên lập tức thở dài một hơi bất đắc dĩ.

Hiện giờ, xe đua đang ở trong tay Hạ Nhạc Phong, thực lực của cô có mạnh đến mấy thì cũng chẳng thể làm ăn được gì.

Cô không nắm được quyền kiểm soát, mà Hạ Nhạc Phong lại không nghe lời, coi như ông trời có xuống đây cũng không có tác dụng gì.

Hạ Nhạc Phong này rõ ràng là gỗ mục, không thể làm được gì? “Chậc, chậc...” Lâm Yên cười lạnh nhìn Hạ Nhạc Phong, “Tiểu Phong, dựa vào trình độ của cậu khó trách tại sao cậu lại luôn đội sổ như vậy.” Lời nói của Lâm Yên khiến Hạ Nhạc Phong sững sờ: “Chị Yên, ý chị là gì...

Chị Yên không biết gì về đua xe cả, em không thể vì chút nóng giận cỏn con này mà làm chuyện nguy hiểm được!” Nghe vậy Lâm Yên chỉ lắc đầu nói: “Cái gì mà nóng giận, đó là tôn nghiêm! Chiếc xe đua phía trước sỉ nhục cậu như vậy mà cậu để yên? Cậu thử nhìn lại người ta đi, tên đó lái xe phía bên phải, cách sườn núi ít nhất năm mét, xe của cậu to chừng nào, đủ được năm mét sao?” Không đợi Hạ Nhạc Phong phản biện, Lâm Yên đã nói tiếp: “Mà thôi, cậu chạy hết vòng này rồi thả tôi xuống đi! Chị của cậu không ngồi được cái xe hèn nhát này!” “Chị Yên...

sao chị lại nói vậy? Chị đã từng tiếp xúc với xe đua chưa, chị đã chạm vào xe đua bao giờ chưa? Rõ ràng chị chẳng hiểu cái gì mà còn chỉ đạo linh tinh cho em!” Hạ Nhạc Phong cũng nổi giận.

“Một người chưa bao giờ chạm vào xe đua như tôi còn dám vượt lên đấy, cậu dám không?” Lâm Yên cười nhạt.