Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 273: Nhất định sẽ lội ngược dòng!




Hy vọng bọn họ có thể hỗ trợ Minh Khải cản trở những chiếc xe khác, để Minh Khải có thể chạy một cách thông suốt...” Hạ Định Khốn đã hoàn toàn hết hy vọng với Hạ Nhạc Phong nên cũng không tiếp tục quan tâm nữa.

“Ba yên tâm đi, Minh Khải không có vấn đề gì đâu.” Hạ Hùng cười nói.

Tại phòng VIP số 3.

Lúc này toàn bộ đội viên ZH1 đều đang tập trung nhìn chằm chằm vào màn hình.

“M**! Thằng nhóc Hạ Nhạc Phong đúng là hết cứu nổi! Cô Lâm làm hoa tiêu cho cậu ta quá phí, trận này cậu ta chắc chắn về bét rồi!” “Chứ còn sao nữa, ngay cả xuất phát cũng muộn hơn người khác lại còn không dám tăng tốc thì đuổi theo kiểu gì? Tôi đoán có khi người khác chạy xong hai vòng thì cậu ta vẫn còn đang chạy vòng thứ nhất!” “Thật sự quá đáng tiếc cho cô Lâm, tay đua có kỹ thuật tốt đến mấy đi nữa mà phải làm hoa tiêu thì cũng không khác gì bắt chó đi cày.” Mộc Mộc nghe vậy chỉ cười nói: “Không có cách nào khác, dù sao hoa tiêu cũng chỉ là người hỗ trợ cho tay đua thôi! Nếu kỹ thuật của tay đua không xong thì hoa tiêu cũng bó tay.”

Tại phòng VIP số 2.

Vệ Từ Phong nhìn màn hình nhếch miệng nói: “Tình hình sống chết của đội xe nhà họ Hạ đã rõ, tuy Hạ Minh Khải có tốc độ nhanh nhất, vị trí cũng cao nhất thế nhưng phía trước hắn ta vẫn còn ba chiếc xe khác.” Kỳ Thiệu Nguyên hừ lạnh, nói: “Vội cái gì, cứ chờ mà xem! Hạ Nhạc Phong nhất định sẽ lội ngược dòng!” “Lội ngược dòng?” Vệ Từ Phong khinh bỉ nhìn Kỳ Thiệu Nguyên, “Một tên đứng ở hạng bét...

dùng mạng để lội ngược dòng chắc?” “Tôi mặc kệ! Tôi nói cậu ta làm được thì chắc chắn cậu ta làm được!” Kỳ Thiệu Nguyên cả giận nói.

Vệ Từ Phong: ...” Cái tên Kỳ Thiệu Nguyên này hôm nay chưa uống thuốc đúng không?

Trên đường đua.

Hạ Nhạc Phong bỗng đột ngột giảm tốc độ.

“Tăng tốc.” Lâm Yên.

“Chị Yên, phía trước là khúc cua đấy!” Hạ Nhạc Phong vội nói.

“Tôi! Bảo! Cậu! Tăng! Tốc!!!” Lâm Yên lạnh lùng nhìn Hạ Nhạc Phong.

Nếu cậu ta còn tiếp tục thế này thì thà chịu thua luôn cho rồi.

Kỹ thuật của cậu ta có thể nát nhưng nhất định phải nghe lời! Nếu như kỹ thuật không xong mà nói cũng không nghe thì cuộc đua này thua chắc rồi.

“Thôi được rồi.” Chẳng biết tại sao, nhưng lúc này Hạ Nhạc Phong thấy hơi sợ hãi Lâm Yên.

Brmmm...

Hạ Nhạc Phong nhận hết chân ga, tốc độ của chiếc xe màu bạc tăng vọt lên tối đa trong nháy mắt, lập tức đuổi kịp chiếc xe phía trước.

“Chị Yên, ngay phía trước là đoạn đường cua rồi, rất nguy hiểm!” Lý trí còn sót lại khiến Hạ Nhạc Phong không thể không nói.

“Nghe tôi chỉ huy.” Lâm Yên thản nhiên nói.

Hạ Nhạc Phong chỉ có thể âm thầm thở dài.

Thôi được rồi, đằng nào cậu ta cũng đang xếp bét mà, chẳng sao cả.

Khoảng chừng mười giây sau, chiếc xe của Hạ Nhạc Phong đã đuổi kịp xe đua của đội xe Lão Thang.

Nhưng mà tay đua ngồi trong chiếc xe đó đột nhiên vươn tay ra khỏi cửa sổ, làm động tác hướng ngón cái xuống dưới, như thể đang giễu cợt Hạ Nhạc Phong.

“Mẹ nó!” Hạ Nhạc Phong chửi thề.

“Vượt nó!” Lâm Yên.

“Vượt kiểu gì được?” Hạ Nhạc Phong cau mày nói.

“Áp sát xe vào sườn núi, đánh vòng vô lăng chín mươi độ về phía bên phải.” Lâm Yên ra lệnh.

“!” Hạ Nhạc Phong nghiến răng, dứt khoát hành động theo chỉ thị của Lâm Yên.