Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 271: Sẽ là của tôi nhanh thôi!




“Lão Đại tự tay ký cho...

lại còn có cách liên lạc?” Vẻ mặt của Vệ Từ Phong lúc này đã hoàn toàn đờ ra.

“Thế nào? Chữ ký là thật đấy không phải là giả đâu, không tin thì chúng ta tìm chuyên nghiệp giám định! Nếu là giả thì tôi gọi cậu là ba!” Kỳ Thiệu Nguyên ngạo nghễ nói.

“Cậu...

cậu là đồ chết tiệt!” Trong mắt Vệ Từ Phong ngập tràn sự tức giận, xem thái độ của Kỳ Thiệu Nguyên thì không giống như đang nói láo.

“Ha ha ha...

tức cũng chẳng có tác dụng gì đâu!” Kỳ Thiệu Nguyên ngồi lại chỗ của mình, vắt tréo chân rung đùi đầy đắc ý.

1 “Tên chết tiệt...

nhất định là cậu có chuyện gì giấu tội! Khai mau!” Vệ Từ Phong đi tới bên cạnh Kỳ Thiệu Nguyên tra hỏi.

“ọc, làm quái gì có bí mật nào! Không có đâu!” Kỳ Thiệu Nguyên lắc đầu trả lời.

“Vừa nãy cậu nói cậu có cách liên lạc với Lão Đại? Rốt cuộc là sao, mau nói rõ ràng đi! Không được, cậu đưa cách liên lạc với Lão Đại cho tôi!” Vệ Từ Phong hùng hổ nói.

Nghe Vệ Từ Phong nói vậy, Kỳ Thiệu Nguyên lập tức biến sắc.

Lúc này cậu ta mới nhận ra, vừa rồi do quá đắc ý mà cậu ta đã lỡ miệng, quả nhiên cái mồm của cậu ta không thể giữ được bí mật gì, sớm muộn gì cũng khai ra hết sạch sành sanh! “Mau đưa cách liên lạc với Lão Đại cho tôi!” Vệ Từ Phong gần như kích động nói.

“Cái đó...

tôi có đầu! Vừa rồi chỉ chém gió tí thôi ấy mà! Làm sao tôi có được cách liên lạc với Lão Đại chứ...

Nhưng mà chữ ký này thì là thật đó!” Kỳ Thiệu Nguyên lắp bắp nói.

Lão Đại là của một mình cậu ta, cậu ta tuyệt đối không nói cho bất cứ kẻ nào cách liên lạc với Lão Đại đâu!!! À không đúng, không đúng...

phải là tuyệt đối giữ bí mật, nếu nói cho Vệ Từ Phong cách liên lạc với Lão Đại thì chẳng phải cậu ta đã bán đứng Lão Đại rồi sao? Ừ...

cậu ta quả thật nghĩ như vậy đó.

“Hừ, biết ngay là câu nói láo mà! Làm sao mà cậu có được cách liên lạc với Lão Đại chứ.” Vệ Từ Phong cười lạnh một tiếng, sau đó ngồi về chỗ của mình.

Không đợi Kỳ Thiệu Nguyên lên tiếng, Vệ Từ Phong đã nói tiếp: “Tôi với câu cá cược, nếu như đội xe nhà họ Hạ có thể thắng được trận này thì ảnh có chữ ký của tôi thuộc về cậu! Còn nếu đội xe nhà họ Hạ thua cuộc thì cậu phải đưa cái áo có chữ ký của Lão Đại cho tôi!” Nghe vậy, Kỳ Thiệu Nguyên lập tức gật đầu: “Ok! Ok! Như vậy thì quá tốt!” Lần này, nhất định cậu ta phải cho Vệ Từ Phong tốn một đống nước mắt nước mũi.

Lão Đại đang ở trong đội xe nhà họ Hạ, dù chỉ là một hoa tiêu nhỏ nhoi những nhà họ Hạ sẽ không thể thua được! “Ngồi thẳng lên!” Vệ Từ Phong thấy Kỳ Thiệu Nguyên định ngả lưng xuống ghế thì bất ngờ quát lên.

Kỳ Thiệu Nguyên vô thức ngồi thẳng lại, ngây ngốc nhìn Vệ Từ Phong, hỏi: “Làm gì thế?” “Đừng có làm hỏng chữ ký của tôi.” Vệ Từ Phong lạnh lùng nói.

Kỳ Thiệu Nguyên tặng lại cho Vệ Từ Phong một cái nhìn hung tợn: “Là của ông đây nhé!” “Sẽ nhanh chóng là của tôi thôi.” Vệ Từ Phong cười nhạt.

“Tên chết tiệt, cậu sẽ phải trả cái giá vô cùng đắt vì sự ngu ngốc và ngạo mạn của mình!” Kỳ Thiệu Nguyên nghiến răng nói.

“Nói ít thôi! Mau cởi áo ra cho tôi, gói vào, đừng có làm bẩn! Thứ quý giá như vậy ai cho cậu mặc lên người?” Vệ Từ Phong nhíu mày nói.

Kỳ Thiệu Nguyên: “...” Thực tình cậu ta cũng không nỡ mặc đâu, nhưng Lão Đại đang ở đây, đây là chiến phục của cậu ta có được không? Cậu ta phải cổ vũ cho Lão Đại, chứ nếu không cậu ta nào nỡ mặc vào người!