Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 256: Cái xe rách nát




Mặc dù có nhưng đó cũng là sau khi đã được kỹ thuật viên chuyên nghiệp kiểm tra qua, rồi các tay đua mới kiểm tra lại xem có điều khiển quen tay hay không.

“Trước đây thì có, nhưng mà tài chính của đội xe hiện giờ đang có chút vấn đề: Ông nội nói cắt giảm vậy có thể tiết kiệm được tiền.

Hơn nữa không có cũng không sao cả, mặc dù bọn em không phải là kỹ thuật viên chuyên nghiệp thế nhưng nếu xe có vấn đề gì vẫn có thể nhìn ra được.” Hạ Nhạc Phong đáp.

Lâm Yên nghe xong thì chỉ biết gật đầu, đội xe nhà họ Hạ hiện giờ đúng là nghèo đến tê tái...

“Chị Yên, chắc chị cũng thấy cái xe này quen mắt đúng không...

Thật ra ông nội chính là fan trung thành của đại thần Lãng Mãng và Đồ tể của tử thần - Xa Hoàng! Nhất là đối với Tử thần đường đua – Yeva, gần như là điên cuồng sùng bái! Đến xe đua hay là đồng phục đua xe của chúng ta cũng đều học theo Tử thần đường đua - Yeva.” Hạ Nhạc Phong cười nói.

“Vậy sao.” Lâm Yên nhéo cằm, sức ảnh hưởng của cô lớn đến vậy cơ à? Ngay cả ông ngoại cũng là fan hâm mộ lớn tuổi của cô? Nhưng Lâm Yên không ngờ cái đám nhóc Lãng Mãng với Xa Hoàng kia hiện giờ lại có sức ảnh hưởng kinh khủng như vậy.

Nhất là thằng nhóc Lãng Mãng, ngay cả nước ngoài cũng lấy cậu ta làm hình tượng để làm phim.

“Chị Yên, chị thấy xe của em thế nào?” Hạ Nhạc Phong lau mồ hôi trên mặt, cười nói với Lâm Yên.

Nghe vậy, Lâm Yên liền nhìn về chiếc xe màu bạc của cậu ta.

“Muốn nói thật hay là nói dối?” Lâm Yên hỏi.

“A...” Hạ Nhạc Phong sửng sốt, hiển nhiên cậu ta không ngờ Lâm Yên sẽ nói như vậy, nên lập tức đáp: “Hay là chị cứ nói dối trước đi.” “Nói dối ấy hả?” Lâm Yên cười khẽ một tiếng rồi lượn quanh chiếc xe một vòng, “Xe của em...

là chiếc xe tốt nhất trong đội xe, nhất là động cơ, có thể nói gần như là hoàn hảo.” Hạ Nhạc Phong: “..” “Vậy nói thật thì sao ạ?” Cậu ta tiếp tục hỏi.

“Cái xe rách nát gì thế này!” Lâm Yên thản nhiên đáp.

“Chị Yên! Thật ra thì cũng tạm được mà!” Hạ Nhạc Phong có vẻ không phục.

“Trong đội xe thì xe của Hạ Minh Khải là tốt nhất! Mấy chiếc khác thì kém hơn một chút nhưng xe của em là kém nhất!” Lâm Yên nói thẳng.

“Kỹ thuật của anh Minh Khải tốt nhất, thực lực cũng cao nhất nên điều này là đương nhiên.” Hạ Nhạc Phong cười nói.

“Đúng rồi, chị Yên, chị có muốn gia nhập đội xe nhà chúng ta không? Em thấy chị có vẻ thật sự yêu thích đua xe...

nếu chị muốn thì em có thể nhận chị làm học trò đấy! Em có thể dạy chị kiến thức và kỹ thuật cơ bản!” Không đợi Lâm Yên trả lời, Hạ Nhạc Phong đã nói tiếp.

Lâm Yên nghe cậu em họ nói xong chỉ có thể thở dài, đáp: “Để nghĩ xem đã.” “Chỉ tiếc anh Minh Khải có thành kiến với chị quá, nếu để anh Minh Khải dạy chắc chắn sẽ có hiệu quả tốt hơn.” Hạ Nhạc Phong ngẫm nghĩ một lúc rồi nói.

Lâm Yên: “...” Chị đây thật sự thật sự cảm ơn cậu nhiều lắm đấy, != $_*(&$T! “Được rồi, đồng phục của chị đây.” Đang nói chuyện thì Hạ Nhạc Phong mở cửa xe lấy ra một bộ đồng phục màu bạc đưa cho cô.

Lâm Yên nhận lấy đồng phục rồi nói một tiếng cảm ơn.

Không đợi Lâm Yên mặc đồ xong, Hạ Định Khôn đã gọi Lâm Yên cùng Hạ Nhạc Phong qua.