Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 236: Có ý đầu tư




“Mấy người tới đây làm gì?” Anh họ cả - Hạ Minh Khải liếc Lâm Yên rồi lại nhìn Hạ Mộ Vân ở cách đó không xa, cười lạnh nói: “Sáng mai là đội xe phải thi đấu đào thải rồi, có vài người chẳng biết cái quái gì thì đừng có tới đây góp vui.” “Anh Minh Khải, đừng nói vậy chứ.” Hạ Nhạc Phong nhíu mày nhìn Hạ Minh Khải, nhẹ giọng nói.

“Đừng nói như vậy?” Hạ Minh Khải nhìn cậu ta rồi lạnh giọng nói: “Vậy tôi phải nói thế nào? Cái nhà này biến thành như bây giờ là do ai hại? Trong lòng cậu không tự biết sao?” “Anh Minh Khải! Chuyện này không thể trách cô và chị Yên! Tất cả chúng ta đều không ngờ được sẽ xảy ra chuyện như vậy...

Hơn nữa chủ yếu vẫn là vì thực lực của đội xe nhà mình không đủ, nếu không cũng sẽ không tới mức như ngày hôm nay.” Hạ Nhạc Phong nhỏ giọng đáp.

Hạ Hùng nghe vậy liền lạnh lùng nói: “Tiểu Phong, cháu là trẻ con thì biết cái gì? Anh Minh Khải của cháu nói không sai, huống hồ nếu không phải tài chính có vấn đề không thể cung cấp tiền cho đội xe thì với thực lực của anh cháu có khi đã tiến vào danh sách những tay đua hạng hai trong nước rồi, thậm chí là hạng một!” “Ba, đừng nói với bọn họ nữa! Bọn họ vốn chẳng biết cái gì cả! Nhất là hai mẹ con kia kìa, nhìn đã thấy chán.” Hạ Minh Khải tỏ vẻ ghét bỏ.

“Được rồi!” Lão gia tử Hạ Định Khôn nhíu chặt chân mày, tỏ vẻ không vui.

Mọi người thấy lão gia tử tức giận thì không dám tiếp tục tranh cãi nữa.

“Đúng rồi...

Ông nội, ba! Con có một tin tốt muốn nói cho mọi người.” Hạ Nhạc Phong cong môi, ngạo nghễ nói.

“Tin gì?” Hạ Hùng hỏi.

“Chính là ông chủ của đội xe Gió Táp - Bùi Vũ Đường!” Hạ Minh Khải cười khẩy, nói tiếp: “Lúc trước con vô tình quen biết với ông chủ của đội xe Gió Táp.

Qua mấy lần trò chuyện cuối cùng cậu ta cũng bằng lòng đến xem chúng ta thi đấu vào ngày mai.

Chỉ cần có thể biểu hiện khá hơn một chút là có thể được Bùi Vũ Đường đầu tư!” “Bùi Vũ Đường?” Hạ Hùng sửng sốt, “Hình như chưa nghe thấy bao giờ.” “Đó là một đội xe tương đối có thực lực, tất cả thiết bị của đội xe Gió Táp đều là hạng nhất! Có điều các tay đua của họ không được tốt lắm cho nên mãi chưa thể nâng cao vị trí xếp hạng.

Nhưng mà cái này không quan trọng, nếu như ông chủ của Gió Táp đồng ý đầu tư thì cho dù chúng ta có thua trận này cũng chẳng sao hết.” Hạ Minh Khải nói.

“Ta có biết đội xe Gió Táp.” Lão gia tử Hạ Định Khôn nhìn Hạ Minh Khải: “Nhưng, cháu chắc chắn ngày mai ông chủ của Gió Táp sẽ đến xem chúng ta thi đấu, còn có ý định đầu tư cho chúng ta?” “Ha ha ha...

ông nội cứ yên tâm đi! Quan hệ giữa cháu với ông chủ của Gió Táp cũng không tệ, chắc chắn không có vấn đề gì.

Cháu có thể đảm bảo.” Giọng điệu của Hạ Minh Khải rất chắc chắn.

“Được...

Minh Khải, không ngờ cháu có thể mời được ông chủ của đội xe Gió Táp tới, cháu vất vả rồi.” Hạ Định Khôn gật đầu với Hạ Minh Khải.

“Minh Khải làm tốt lắm, con mang mặt mũi về cho nhà chúng ta rồi!” Hạ Hùng vui mừng nhìn con trai, sau đó liếc mắt về phía Lâm Yên và Hạ Mộ Vân, cười khẩy nói: “Không giống một vài người nào đó chỉ biết hãm hại với bọn một của người nhà.

Đã chẳng có chút đóng góp nào nhưng vẫn mặt dày làm như chẳng có chuyện gì xảy ra!”