Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 235: Sức ảnh hưởng của cô lớn như vậy sao?




Vấn đề là ngay từ lúc bắt đầu, chuyện cô với Bùi Duật Thành ở bên nhau vốn đã là một chuyện hiểu lầm.

Nếu không phải do cô thường xuyên bị mất ý thức rồi làm ra mấy chuyện tai hại kia thì sao cô lại phải gấp gáp tìm cách chia tay với Bùi Duật Thành chứ? Mà khoan...

Lâm Yên giật mình khi nhận ra điều khác lạ trong suy nghĩ vừa rồi của chính mình.

Lẽ nào thật sự chỉ vì chuyện cổ hay mất ý thức đột ngột nên mới muốn chia tay với Bùi Duật Thành sao? Lâm Yến nhanh chóng điều chỉnh lại suy nghĩ của mình, sau đó cân nhắc nói: “Chuyện này hơi phức tạp, tôi có nguyên nhân khó nói nhưng không sao cả, tôi sẽ nói rõ tất cả với ngài Bùi.

Đến lúc đó có chia tay hay không thì để ngài Bùi quyết định đi.” Bùi Nam Nhứ khẽ cười nhẹ, dùng giọng điệu khẳng định nói: “Bất kể là lí do gì đi nữa thì anh trai tôi cũng sẽ không chia tay đâu.” Vốn dĩ Bùi Nam Nhứ còn tò mò tại sao anh trai mình lại để ý một cô gái từ trên trời rơi xuống như Lâm Yên, liệu có phải là do hứng thú nhất thời hay không? Thế nhưng sau khi biết được sự thay đổi của Bùi Duật Thành trong hai năm nay đều là vì cô gái này thì hiện tại anh ta mới dám khẳng định sự quan trọng của Lâm Yên trong trái tim Bùi Duật Thành.

Lâm Yên không biết tại sao Bùi Nam Nhứ lại có thể khẳng định như vậy.

Sự thật thì cô vẫn luôn cảm thấy rất kỳ lạ, cô với Bùi Duật Thành chưa quen biết được bao lâu, thậm chí cô còn luôn cho rằng Bùi Duật Thành đối với cô chỉ là vui đùa trong phút chốc mà thôi...

Cuối cùng cô lại phát hiện Bùi Duật Thành còn nghiêm túc với mối tình này hơn cả cô những gì cô nghĩ.

Mà kẻ vui đùa trong cuộc tình này lại là cô.

Nghĩ tới đây, trong lòng Lâm Yến khó tránh khỏi có chút chột dạ.

“À đúng rồi, tình hình ngài Bùi thế nào rồi?” Lâm Yên hỏi sang vấn đề khác.

“Đang làm kiểm tra toàn diện nên hiện giờ không cho phép ai được quấy rầy.

Đoán chừng sẽ tốn kha khá thời gian cho nên anh cả bảo tôi sắp xếp tài xế đưa cô về nghỉ ngơi.” “Chắc chắn không có vấn đề gì chứ?” “Vẫn chưa có kết quả, thế nhưng những chỉ số hiện tại đang có thì tình hình rất ổn, không cần lo lắng.” Lâm Yên chần chừ: “Vậy...

có thể mạo muội hỏi một câu...

Không biết ngài Bùi bị bệnh gì?”

“Cái này...

tôi cũng không thể giải thích rõ ràng được...” Bùi Nam Nhứ cố gắng dùng cách nói đơn giản nhất để giải thích, “Cô có thể hiểu rằng đó là một loại bệnh không thể chịu được kích thích.

Nếu như bị kích thích đến mức mất khống chế thì sẽ rất nguy hiểm” Nghe Bùi Nam Nhứ nói vậy, Lâm Yên vô thức nhớ tới nụ hôn lúc nãy của Bùi Duật Thành.

Vậy ra cô có sức ảnh hưởng với Bùi Duật Thành như vậy sao? Thể thì đúng là tiên đan diệu dược rồi còn gì? “Như vậy sao...” Trong lòng Lâm Yên cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy.

Nếu nó đơn giản như những gì Bùi Nam Nhứ nói thì lúc bọn họ nghe được tiếng đồng hồ cảnh báo của Bùi Duật Thành sẽ không lộ vẻ mặt như tận thế đến nơi như vậy.

Thế nhưng dù là chuyện gì đi nữa thì tất cả cũng đã được giải quyết xong xuôi hết rồi.

Lâm Yên nói chuyện thêm với Bùi Nam Nhứ đôi ba câu nữa, sau khi xác định Bùi Duật Thành không còn vấn đề gì, cô mới để tài xế đưa mình về chỗ ông ngoại.

Cổ lo lắng một mình mẹ cô ở nhà họ Hạ sẽ bị mấy ông bác của cô bắt nạt.