Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 225: Cô còn chưa có tư cách từ chối




Quý Lan đứng trên cao nhìn xuống Lâm Yến, trong mắt chỉ có sự khinh miệt.

Tần Hoàn lập tức chạy đến hòa giải: “Quý Lan! Cô điên rồi à! Làm cái gì vậy hả! Quý Lam lạnh mắt liếc Tần Hoan, ép anh ta phải lui lại: “Tôi làm cái gì? Con ả này dám từ chối anh Duật! Cô ta có tư cách gì, cô ta nghĩ mình là ai chứ?” Bùi Duật Thành là ác ma trong mắt rất nhiều người nhưng cũng là thần thánh trong mắt rất nhiều người khác.

Hành động này của Lâm Yên đối với bọn họ mà nói không khác gì kéo vị thần của bọn họ xuống vũng bùn bẩn thỉu, đồng thời còn đạp thêm mấy phát.

Tuyệt đối không thể chấp nhận được! “Quỷ Lan! Cô bình tĩnh lại đi! Đừng quên anh Duật...” Tần Hoan đau đầu miết chân mày.

Quý Lan lập tức cắt lời Tần Hoan, đồng thời hướng ánh mắt nồng nặc sát khí về phía Lâm Yến: “Thế thì sao? Nếu đã chỉ cần cơ thể của cô ta thì cô ta có muốn hay không không phải do cô ta quyết định! Tôi có cả nghìn cách để cô ta phải chấp nhận sự thật!” Nghe xong, lửa giận trong mắt Lâm Yên dần dần hóa thành băng sương lạnh lẽo.

Fuck! Đám người này là côn đồ à? Người ta không chịu thì cưỡng ép? Còn nữa, chỉ cần cơ thể của cô là có ý gì? Quả nhiên lão Đại thể nào thì đàn em như thế! Ánh mắt âm trầm của Quý Lan vẫn không rời khỏi người Lâm Yên: “Tôi cho cô một cơ hội cuối cùng, ngoan ngoãn ở bên anh Duật, phục tùng mọi mệnh lệnh của anh ấy!” Lâm Yên cười khẩy, gằn từng chữ một: “Nếu như tôi không nghe thì sao?” “Không nghe.” Quý Lan nhìn chằm chằm Lâm Yên, sau đó nhếch môi nói, “Cô...

còn chưa có tư cách không nghe đâu!”

Lời nói còn chưa dứt, Quý Lam đã đột nhiên lao về Lâm Yên với một tốc độ không tưởng.

Lâm Yên cũng không lui lại hay tránh né, cứ thể để cô ta đánh tới.

Tốc độ của Quý Lan lúc này gần như đã không phải tốc độ của con người.

Lâm Yên gần như không thể bắt được thân ảnh chuyển động của cô ta.

Chờ tới khi cô nhìn thấy được Quý Lan thì cô ta đã áp sát ngay bên cạnh cô rồi, đồng thời giơ tay lên đánh về phía cô.

Lâm Yên vô thức giơ tay lên cản lại theo bản năng.

Rầm!!!

Hai tay Lâm Yến chặn lại trước người, còn cả người cô lảo đảo lùi về phía sau.

Sự kinh ngạc lướt qua mắt Lâm Yên trong nháy mắt.

Cô gái này là quái vật sao? Trong trí nhớ của Lâm Yên, từ lúc cô chào đời tới hiện tại thì đây là lần đầu tiên cô gặp phải đối thủ có thể khiến mình bị thua thiệt.

Không chỉ vậy, cô có thể nhìn ra cô ta vẫn chưa dốc hết sức.

“Quý Lan, cô bị sao đây? Lỡ cô đánh chết cô ấy thì làm sao?” Trong mắt Tần Hoan lộ rõ vẻ không vui.

“Tôi tự có chừng mực! Tôi chỉ muốn cho cô ta một bài học để cô ta biết vị trí của mình là ở đâu thôi.” Quý Lan lạnh nhạt nói.

“Đánh bị thương cũng không được.” Tần Hoàn tiếp tục gằn giọng.

Chờ lát nữa lão Đại xuống mà thấy Lâm Yên bị thương thì e cả anh ta cũng phải chịu trận.

“Câm miệng! Không liên quan gì đến anh!” Quý Lan lạnh lùng nói.

Tần Hoan: “...” Quý Lan nhìn Lâm Yên, nụ cười trên mặt càng thêm sâu hơn: “Cô thật sự không muốn ngoan ngoãn nghe lời đúng không?”