Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 209: Lão đại là người dịu dàng nhất trần đời




Cậu ta vừa phân phát vừa nói: “Vừa rồi có chút bất kính mong các vị cổ đông bao dung! Những tài liệu này là các phương án chúng tôi đã tỉ mỉ chuẩn bị, tin chắc nó có thể khiến cho các vị hài lòng.” Vốn dĩ đám cổ đông còn đang ngạo nghễ chờ xem rốt cuộc Bùi Duật Thành đã chuẩn bị phương án gì để tất cả bọn họ có thể hài lòng.

Đến khi nhìn rõ nội dung trong tập tài liệu thì ai nấy đều đồng loạt biến sắc.

Cổ đông Tiến bất chấp bàn tay đang bị thương nhanh chóng che đậy tập tài liệu lại.

Thái độ của những người khác cũng không thua kém, ai nấy đều đổ mồ hôi lạnh.

Những thông tin trong tập tài liệu này, tùy tiện lấy bất cứ cái gì ra cũng đủ khiến bọn họ thân bại danh liệt, chết không có chỗ chôn.

Thế nhưng, những việc này đều là những việc vô cùng bí mật, sao Bùi Duật Thành có thể phát hiện ra? Còn ba người trẻ tuổi đột nhiên xuất hiện này nữa, xem ra thân phận bọn họ không đơn giản.

Tất cả mọi người phảng phất như lần đầu tiên biết về Bùi Duật Thành, vẻ mặt ai nấy đều bàng hoàng, sợ hãi.

Gương mặt của cổ đông Tiền lúc này đã biến thành màu gan heo, ông ta thẹn quá hóa giận đứng phắt dậy gào to: “Bùi Duật Thành! Mày...

mày có ý gì? Mày dám chơi trò với bọn tao! Cái thằng nhãi nhép này, mày là cái thá gì mà đòi chơi tao? Tao sẽ lập tức gọi điện cho Chủ tịch Bùi, để ông ấy nhìn thằng con trai ông ta đã làm chuyện tốt gì! Mày nghĩ những thứ này có thể làm tao ngậm miệng sao? Mày cho là...mày cho là...” Bùi Duật Thành để mặc cho cổ đông Tiền gào thét, anh chậm rãi ngả lưng ra ghế dựa, rồi châm một điếu thuốc.

Giây tiếp theo, đằng sau lớp khói mờ, anh chậm rãi ngẩng đầu lên, đôi mắt thâm trầm như bóng đêm xuyên qua lớp kính cùng khói thuốc chiếu thẳng vào người cổ đông Tiền.

Trong nháy mắt ấy, tiếng nói của cổ đông Tiền đột nhiên im bặt như một con vịt bị cắt đứt cuống họng.

Tất cả những thứ ông ta muốn nói đều bị chặn lại, chỉ có thể phát ra những tiếng hổn hển kinh hãi.

Người đàn ông đang ngồi ở vị trí chính giữa bàn hội nghị rõ ràng nhìn rất lịch sự, ôn hòa nhưng chỉ bằng một ánh mắt đã khiến linh hồn của ông ta như bị đóng băng lại.

Cả căn phòng hội nghị đột nhiên im phăng phắc hệt như một bãi tha ma.

Ngay cả Trình Mặc và cả ba người vừa xuất hiện cũng không dám thở mạnh, không dám nhìn thẳng vào mắt của Bùi Duật Thành lúc này.

Áp lực ở trình độ này thì ngay cả bọn họ cũng không chịu đựng được chứ, chứ đừng nói là người bình thường.

Người cổ đông Tiền đổ mồ hôi như mưa, từ trên ghế ngồi của ông ta cũng chảy xuống một dòng chất lỏng màu vàng.

Tất cả mọi người trong căn phòng đều bị bầu không khí đáng sợ này làm cho trái tim như muốn ngừng đập.