Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 205: Đầu mối mới




Vừa thấy tên người gọi tới, sắc mặt Lâm Yên liền thay đổi, cô lập tức liên lạc lại.

“Alo! Có phải có tin tức gì mới không?” Đầu bên kia di động truyền đến giọng nói quen thuộc: “Đúng vậy, vừa mới tra ra được một chút đầu mối mới.” Lâm Yên siết chặt di động: “Đầu mối gì?” Đối phương không lập tức trả lời, như thể đang cân nhắc tìm từ thích hợp.

Sự im lặng ở đầu bên kia khiến trái tim Lâm Yên chùng xuống: “Là tin tức xấu sao...?” Người đàn ông kia thở dài, nói: “Tôi theo dõi được một tổ chức, về cơ bản có thể xác định đó là tổ chức năm xưa đã bắt cóc cô và em trai cô! Tôi mất kha khá công sức mới miễn cưỡng điều tra được một chút tin tức.

Trong phòng thí nghiệm kia có rất nhiều người bị bắt tới làm thí nghiệm giống cô và em trai cô, mà tất cả những vật thí nghiệm này đều được phân cấp dựa trên tư chất cá nhân từng người.” “Phân cấp?” Lâm Yên nhíu mày.

Năm đó cô còn quá nhỏ nên có nhiều chuyện không nhớ rõ, nhưng cô mơ hồ nhớ được hình như trên người mỗi đứa trẻ đều có một kí hiệu.

Hơn nữa, cứ cách một khoảng thời gian thì những kí hiệu này sẽ bị thay đổi.

Lẽ nào đó là phân cấp bọn họ sao? “Đúng vậy.” Người đàn ông đáp, “Những vật thí nghiệm sẽ được chia thành các loại cấp bậc A, B, C, D, E, F! Tư chất của cô vốn rất tốt, sau khi trải qua những thí nghiệm kia thì tôi đoán rất có thể cô đã đạt đến cấp A!” “Tất nhiên tôi không loại trừ khả năng bọn họ có dã tâm lớn hơn, chắc chắn trên cấp A còn có những vật thí nghiệm có cấp bậc cao hơn, khủng bố hơn nữa!” Lâm Yên bàng hoàng: “Thế còn em trai tôi thì sao? Dựa vào tình trạng sức khỏe của em ấy thì chẳng phải là...” Người đàn ông nói: “Dựa theo những gì cô nói với tôi thì chắc chắn em trai cô là cấp F, cấp thấp nhất! Nếu như không nhờ cổ luôn bảo vệ thì em trai của cô không thể cạnh tranh được với những vật thí nghiệm khác! Sau đó...

cô nói em trai của cô bị bọn họ mang đi, cưỡng ép tách hai người ra đúng không...?” “Đúng là như vậy.” Lâm Yên cứng ngắc cả người, một dự cảm xẩu dâng lên trong lòng cô.

Người đầu dây bên kia im lặng một lúc, sau đó trầm giọng nói tiếp: “Theo những gì tôi tìm hiểu được thì...

những vật thí nghiệm dưới cấp C đều bị tiêu hủy.”

Những lời này giống như một tia sét đánh thẳng vào đầu Lâm Yên: “Anh nói cái gì! Tiêu hủy?” “Đúng vậy, cho nên rất có thể nằm đó lúc em trai cô bị cưỡng ép mang đi...

Có nghĩa là đã bị bọn họ...” “Không có khả năng!” Lâm Yên kích động cắt lời đối phương.

Người ở đầu bên kia biết Lâm Yên sẽ không dễ dàng tiếp nhận sự thật này nên cố gắng nhẹ giọng an ủi cô: “Cô đừng nản chí, những tin tức tôi lấy được có thể có sai lầm! Có khả năng bọn họ mang em trai cô đi không phải để tiêu hủy, cũng có thể em trai cô đã chạy trốn giống như cô...” Lúc này Lâm Yên gần như không đứng vững, cô lảo đảo bám vào tường, nói: “Anh nói đúng...

tất cả đều có khả năng.” Nói không chừng em trai cô phúc lớn mạng lớn.

Đứa bé lương thiện không nỡ giết một con kiến như nó, làm sao ông trời lại có thể đối xử tàn nhẫn với nó chứ? “Tôi sẽ tiếp tục giúp cô điều tra, nếu có thông tin gì sẽ thông báo cho cô ngay lập tức! Nhưng tôi khuyên cô, tốt nhất vẫn nên chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.”