29-sai Dokushin wa Isekai de Jiyuu ni Ikita......katta

Chương 3. Trong lúc tập luyện, tôi đã được thổ lộ




Sau khi mua xong áo giáp và Quarterstaff. Tôi quay trở lại thị trấn.

Tiếp theo là lữ quán.

Trước tiên phải xác định vị trí của nó trên Bảng hiển thị cái đã.

Lữ quán mà tôi được giới thiệu cách đây không xa lắm, vì vậy tôi bắt đầu đi bộ trên con đường được lát đá.

Không có nhiều người có đôi tai nhọn như Luise và tôi cũng không nhìn thấy người mèo nào cả.

Có vẻ như cũng có những thú nhân với đôi tai và đuôi động vật nhưng lại không có nhiều trong thị trấn này.

Họ là dân thiểu số, huh?

Không khí trong thị trấn này giống với Châu Âu thời trung cổ. Nhưng các tòa nhà bằng đá lại phổ biến hơn.

Có rất ít tòa nhà được xây bằng gỗ như Guild mạo hiểm giả.

Có nhiều tòa nhà bằng đá có nghĩa là không có bất kỳ trận động đất nào xảy ra ở đây? Vì nếu có thì nó hoàn toàn là một thảm họa.

Thị trấn này có khoảng bao nhiên người nhỉ? Nhìn trong bản đồ thì nó rất rộng. Sẽ phải mất một vài ngày để có thể đi tham quan hết toàn bộ thị trấn.

“Wow…”(Taichi)

Tôi vô tình hét lên khi đặt chân vào Trung tâm Plaza.

Có rất nhiều người như ở Tokyo và cũng có rất nhiều xe ngựa chạy qua lại.

Âm thanh trò chuyện vang lên một cách ồn ào trong khung cảnh nhộn nhịp của thị trấn.

Well, tôi không thể hòa mình trong đám đông và cũng không muốn gặp phải rủi ro(xui xẻo) bởi những cái xe chuyên chở đang chạy qua lại đâu.

Vì vậy tôi quyết định chỉ đi bộ xung quanh rìa đường của plaza.

Crossroad chia làm 4 khu vực ở 4 phía Bắc, Nam, Đông và Tây với trung tâm plaza nằm ở giữa.

Nhân tiện, tôi đến từ khu phía đông.

Khu phía đông là khu kinh doanh của Guild mạo hiểm giả, hội thương gia và các loại cửa hàng khác.

Khu phía Bắc là khu của những người giàu. Tương tự như vậy, khu phía Nam nằm đối diện dành cho những người bình thường hay còn được gọi là “khu của người nghèo”.

Trong khu vực phía Tây thì có nhà thờ, cơ quan chính quyền, doanh trại lính.

Lữ quán tôi được giới thiệu nằm ở khu phía Nam gần với trung tâm Plaza.

Tôi không mất nhiều thời gian để tìm nó.

Nó treo một cái biển có ảnh của chiếc giường, được sơn màu đỏ đậm và có tên là “Burning Golden Bed.”(tạm dịch là “Chiếc giường vàng”)

Không thể sai được. Đúng chỗ rồi.

Khi vào trong, tôi thấy một ông già có chút cơ bắp ở quầy tiếp tân. Khu vực rộng rãi phía sau có vẻ là phòng ăn cho khách.

Khi thấy tôi ông ta đã nở một nụ cười kinh doanh.

“Chào mừng đến với “Chiếc giường vàng”, cậu đến đây tìm chỗ nghỉ ngơi phải không?”(Ông già trong lữ quán)

“Ah, ông già ở Guild mạo hiểm giả đã giới thiệu nơi này cho tôi, một đêm ở có giá bao nhiêu vậy?”(Taichi)

“Nếu Guild mạo hiểm giả đã giới thiệu cậu, thì giá cho một đêm bao gồm bữa sáng sẽ là 2 đồng lớn và 5 đồng nhỏ, nếu cậu ăn trưa và ăn tối ở đây nữa thì cậu sẽ phải tự chi trả”(Ông già trong lữ quán)

Tôi vẫn chưa nắm chắc được giá trị tiền bạc của thế giới này.

Nhưng nếu so sánh với vũ khí và bộ áo giáp tôi vừa mua, nó có vẻ không đắt lắm.

“Hiện tại, cho tôi ở 10 đêm.”(Taichi)

“Vậy thì giá là 2 bạc và 5 đồng lớn.”(Ông già trong lữ quán)

Tôi bắt đầu nắm bắt được nó, 10 đồng nhỏ = 1 đồng lớn, 10 đồng lớn = 1 bạc.

Và từ việc mua sắm ở cửa hàng vũ khí, tôi biết được rằng 10 bạc = 1 vàng.

Vậy thì đồng lớn với cái lỗ ở giữa này là 1 bạc lớn = 5 bạc nhỏ.

Phải thử xem sao.

“Vậy có đủ không?”(Taichi)

“1 bạc lớn sao? Vậy cậu đổi ra sẽ có được 2 bạc nhỏ và 5 đồng lớn. Tôi sẽ kiểm tra lại, vì vậy cậu có thể cho tôi xem thẻ mạo hiểm giả chứ.”(Ông già trong lữ quán)

Tôi đã đoán đúng rồi.

Sau việc này tôi chỉ cần hiểu giá trị của 1 đồng nhỏ là bao nhiêu nữa thì tôi sẽ hiểu được rõ hơn về nền kinh tế của thế giới này.

Và ngân sách của tôi gần bị cạn kiệt. Vấn đề trước mắt tiếp theo là phải thu thập thông tin để kiếm tiền.

Cũng như về cái đũa phép trước đó. Nếu tôi không học những cái cơ bản(chung) trong thế giới này thì tôi sẽ sớm gặp rắc rối thôi.

“Hoiii—Pinea! Đến và chỉ cho khách tới phòng của cậu ấy nhé!”(Ông già trong lữ quán)

Sau khi viết xong ghi chú vào thẻ mạo hiểm giả, ông ấy đã gọi ai đó từ phòng ăn.

Ông ta nói to… Nếu tôi xét đến chiều cao và năng lượng khá cao của ông ấy, có thể ổng không phải con người, có thể là Dwarf hay cái gì đó.

“Vâ~ng!”(Pinea)

Một cô gái trẻ với chiếc tạp dề dễ thương bước ra từ phòng ăn trong khi đáp lại một cách rõ ràng.



Cô ấy rất nhỏ, chắc khoảng 10 tuổi? Cô ấy cao còn không đến eo của tôi.

“Khách-san, tôi sẽ dẫn cậu lên phòng. Mời theo lối này.”(Pinea)

Cô gái ấy - Pinea - dẫn tôi lên tầng hai.

Các bậc cầu thang rất ngắn, chắc là chúng được thiết kế cho chủ của lữ quán.

Phòng của tôi có cửa sổ hướng ra ngoài đường.

Hiện tại thì phòng hơi thiếu nắng, nhưng đến chiều thì ánh nắng sẽ "chiếu sáng rực rỡ" trong căn phòng. Giường ngủ cũng rất sạch sẽ, tôi có thể nghỉ ngơi ở đây mà không có vấn đề gì cả.

Căn phòng chắc rộng khoảng 5 tatami? Nhưng vì cũng có giường đặt ở đây nên nhìn cũng không được rộng rãi.[note7044]

Mặc dù cái bàn cạnh cửa sổ được đặt hướng mặt ra đường nhìn rất phẳng và giản dị, tôi vẫn có một cái. Có lẽ nó dùng để viết hoặc làm việc?

“Đây là một căn phòng tốt, giường ngủ cũng rất sạch sẽ nữa.”(Taichi)

“Cậu có thể mong chờ vào đồ ăn cũng ngon nữa. Đồ ăn của Dwarf rất vừa miệng với các mạo hiểm giả đấy”(Pinea)

Pinea mỉm cười vui vẻ.

Nụ cười đó làm cho tôi cảm thấy thoải mái.

Với sự nhiệt tình đó, tôi nên đáp lại một cách tốt nhất.

“Tôi muốn được ăn trưa ngay bây giờ, có được không nhỉ?”(Taichi)

“Tất nhiên là được rồi, và chúng tôi sẽ có thêm món phụ nữa.”(Pinea)

Tôi nhận chìa khóa phòng từ cô ấy và đặt nó trong <Kho lưu trữ> cùng với Quarterstaff, sau đó tôi đi xuống cầu thang.

Tại phòng ăn tôi thấy rất nhiều người trông có vẻ là mạo hiểm giả, họ cũng ở đây nữa sao?


Khi tôi liếc qua trang bị, thì trông họ rất có kinh nghiệm. Ngược lại, thì trông tôi giống một tên lính mới đang mặc bộ giáp đầu tiên trong đời.

“Đây là bữa trưa hôm nay, nó có giá 3 đồng nhỏ.”(Pinea)

Khi Pinea đặt thức ăn lên bàn, tôi đưa cô ấy 3 đồng nhỏ và bắt đầu ăn bữa ăn đầu tiên trong thế giới này.

Món ăn là một loại rau củ giống bắp cải, vài loại thịt xào, canh rau và bánh mì đen.

Món xào có mùi vị như miso, nó đậm đặc nhưng rất ngon. Bắp cải như được nấu chín rất đúng cách, món xào có tỏi cũng có mùi rất tốt.

Mặt khác, món canh thì nhạt và bánh mì thì cứng, tôi cần ngâm nó trong canh trước khi tôi ăn nó. Những người khác có vẻ cũng đang làm như vậy.

Ngoài ra, món canh có vẻ như là “món phụ”.

“Well. Mình nên làm gì tiếp theo nhỉ?”(Taichi)

Nên nghỉ ngơi hôm nay hay là đi dạo quanh thị trấn đây?

Khi tôi nghĩ đến điều đó, tôi vẫn chưa thử hết các nút trên Bảng chọn. Phải trở lại phòng và thử thôi.

Và nếu còn thời gian sau đó, chắc tôi nên đi và luyện tập với Quaterstaff ở Guild mạo hiểm giả. Săn vài con heo rừng cũng không phải ý tồi.

“Tôi no rồi, vì vậy tôi lên phòng đây.”(Yaichi)

“Vâ~ng”(Pinea)

Sau khi tôi nói cho Pinea đang làm việc ở trong bếp, tôi quay trở lại phòng.

Khi tôi mở Bảng hiển thị, tôi biết được mình đã lên cấp. Có thể là do bài kiểm tra nhỉ?

STR, AGI, VIT đã tăng lên nhiều, đây có phải là việc do kỹ năng <Tăng cường vật lý> không nhỉ? Nhưng DEX vẫn chả xê dịch 1 inch.

POW tăng có vẻ bình thường, nó giống như việc luyện tập thể lực, HP tối đa của tôi tăng lên 69 và MP tăng lên 164.

Nhìn lại lần nữa, có thể chúng tăng theo VIT và POW. Bởi vì chúng tăng lên 13 và 17.

Nói tóm lại, việc tăng trạng thái lần này không nói lên được điều gì cả, và tôi vẫn không biết chúng hoạt động như thế nào.

Ngoài ra, tôi có thêm được 6 điểm kỹ năng. Tôi muốn nâng một số kỹ năng lên Lv.3, nhưng hiện tại, phải tăng thêm nhiều kỹ năng khác nữa.

Quá thận trọng sao? Không, điều này là tốt nhất rồi. Tôi không muốn gặp nguy hiểm, hiệu quả là tốt nhất vì tôi chưa muốn chết.

Tôi nâng kỹ năng <Vũ khí dài> lên Lv.2 để điều khiển Quarterstaff. Tôi dành 3 điểm kỹ năng khác cho sức mạnh phép thuật, <Phép thuật phục hồi> và <Không thuộc tính> Lv.1.

Tôi chỉ tăng sức mạnh phép thuật lên 1 level mà MP của tôi tăng từ 164 lên 246, nó tăng 1,5 lần giống kỹ năng <Tăng cường vật lý> vậy.

Tôi nghĩ POW cũng sẽ tăng nữa, nhưng lại chỉ có mỗi MP.

Tôi thử tính thời gian hồi MP của tôi, trước đây nó cần 1 ngày để hồi đầy cây MP đã mất của tôi.

Nó cũng đã tăng lên 1,5 lần.

Hiện tại, 1 MP hồi trong 4 phút…Tôi vẫn không thể bắn phép thuật như khẩu “Gatling Gun” được.

Tôi cần phải nghĩ ra một giải pháp.

Phép thuật <Không thuộc tính> lên Lv.1, cho phép tôi sử dụng được phép thuật có tên là <Tên ma thuật>. Tôi thử bắn nó vào không khí một phát.

Có vẻ như nó chỉ bắn ra một mũi tên phép thuật không có thuộc tính thông thường. Nhưng vì điều đó, nó có thể sử dụng trên bất kỳ mục tiêu nào.

Khi học và nâng xong kỹ năng, tôi thử nhấn một nút trên Bảng chọn.

Khi tôi nhấn xong, tôi có thể chỉnh sửa lại giao diện trên đó.


Vì vậy tôi cài lại và đặt HP, MP, la bàn và bản đồ nhỏ trên cửa sổ hiển thị.

Cũng phải kiểm tra lại <Kho lưu trữ> nữa.

Đầu tiên là bộ dụng cụ mạo hiểm giả.

Đó là một cái túi đựng đầy những dụng cụ để phiêu lưu, thám hiểm như là chăn, đuốc, bật lửa, dao và một đoạn dây thừng dài khoảng 10m.

Tiếp theo là số tiền còn lại của tôi, 1 bạc lớn, 6 bạc nhỏ, 18 đồng lớn và 17 đồng nhỏ.

Và còn có 1 bộ <Da của heo rừng nhỏ>,<Thịt của heo rừng nhỏ>, 2 <Xác chết của heo rừng nhỏ> và 1 <Xác chết của con ong lớn>.

Còn lại là những trái cây khô, thịt khô, 3 gói bánh giòn và một túi da đựng nước.

Tôi không biết có thể dự trữ được bao nhiêu vì nó không giới hạn trọng lượng. Có vẻ là nó bỏ qua kích cỡ và trọng lượng của các vật phẩm.

Ngoài ra, nếu tôi gói các vật phẩm lại với nhau thì nó cũng coi như là một, giống như bộ dụng cụ mạo hiểm giả vậy.

Xác chết của 2 con heo rừng nhỏ cùng nằm trong một chỗ, rất tiện lợi.

Tôi nhớ các xe ngựa trong thị trấn vẫn cần phải đặt chồng mọi thứ lên nhau.

Điều đó có nghĩa là khả năng này không bình thường.

Nhưng tôi vẫn cần điều tra để biết thêm, liệu mọi người có thể chấp nhận nó hay không.

Tôi sẽ thử mang vật phẩm ra từ <Kho lưu trữ> ở một số cửa hàng xem sao.

———————————————————————————————

Sau đó, tôi tiếp tục nhấn các nút trong Bảng chọn cho tới 3h chiều.

Tôi biết được là, nếu tôi đặt vật phẩm trong chỗ để dụng cụ, và chỉ việc nghĩ về nó, nó sẽ sẵn sàng trong tay tôi.

Chỉ có một nút tôi chưa đụng vào là “God Call”.

Tôi có thể thoải mái và nằm ngủ trên giường, nhưng phải đi kiểm tra một vài nhiệm vụ ở Guild mạo hiểm giả xem sao, để xem chúng như thế nào.

Tôi muốn bán tất cả các xác chết, thịt và da của mấy con thú nếu có thể.

Well… Tôi có cần ướp muối thịt không nhỉ?

Dù sao thì, nếu tôi cứ để nó như vậy thì nó có thối ra không nhỉ?

Yep, vẫn còn rất nhiều thứ phải học.

Tôi nói to với ông già và Pinea(đang chuẩn bị bữa tối) rằng tôi sẽ ra ngoài và tới Guild mạo hiểm giả.

Tôi còn lại 37 MP, giống hệt lần đầu tiên tôi tới Guild mạo hiểm giả.

—————————————————————————————

“Ohh, trông cậu giống một mạo hiểm giả hơn rồi đấy nhỉ.”(Ông già của Guild)

Khi tôi bước vào, ông già ở quầy thông tin gọi tôi, vì vậy tôi vẫy tay chào ông ta, và sau đó tôi nhìn các nhiệm vụ trên bảng thông báo.

Cũng có những nhiệm vụ an toàn như mấy việc làm vặt như tuần tra xung quanh thị trấn.

Tôi nhận thấy rằng…tôi có thể đọc mọi thứ một cách bình thường.

Tiếp theo là chinh phục quái vật hay thú vật nguy hiểm xung quanh đây, độ khó đã thay đổi, nhưng đã có những hạn chế được đặt trên đó.

Như tôi nghĩ, một trong những việc nguy hiểm là đi đến những nơi chưa được thám hiểm ra.

Hoặc là chinh phục những con quái vật.

Khi tôi nhìn xung quanh một số nhiệm vụ có thể hoàn thành, tôi thấy một nhiệm vụ săn heo rừng nhỏ.


Có vẻ là nó sẽ trở thành món ăn.

Nó yêu cầu toàn bộ cơ thể.

Tôi lấy yêu cầu ra khỏi bảng thông báo và đưa đến ông già ở quầy thông tin.

“Này ông già, cho tôi nhận nhiệm vụ này.”(Taichi)

“Tôi là Ulz, hãy cho tôi xem thử? Săn một số con heo rừng nhỏ huh? Nếu cậu cẩn thận thì ổn thôi.”(Ulz)

“Sự thật là tôi đã làm xong rồi.”(Taichi)

Sau đó tôi lôi ra xác của con heo rừng nhỏ trong <Kho lưu trữ> và đặt trên quầy.

“WHOA!! Này, nó sẽ làm bẩn quầy đấy! Cậu hãy mang đến quầy đặc biệt theo cách đó!”(Ulz)

“Xin lỗi.”(Taichi)

Tôi xin lỗi bình thường và đặt lại xác vào trong <Kho lưu trữ>.

Ông già rời khỏi quầy và tôi đi theo ông ấy.

Khi chúng tôi đến quầy đặc biệt dành cho việc nhận những thành phẩm của nhiệm vụ, tôi lấy ra xác con heo rừng nhỏ lần nữa.

Nó vẫn còn ấm vì tôi đã quăng nó vào <Kho lưu trữ> sau khi giết nó?

Điều đó có nghĩa là dòng chảy thời gian bị dừng lại trong <Kho lưu trữ> nhỉ.

“Cậu có <Hộp kho báu> nữa sao? Nó rất hiếm đấy.”(Ulz)


“Hộp kho báu?”(Taichi)

Khi tôi đáp lại, ông già Ulz trở lên ngạc nhiên.

“Nếu cậu không có nó, vậy làm thế nào cậu có thể lấy xác chết ra như vậy? Nó không phải <Hộp kho báu> sao?”(Ulz)

“W-well, ra là nó được gọi là <Hộp kho báu. huh? Tôi học phép thuật với ông nội tôi ở quê, và ông ấy gọi nó là <Kho lưu trữ>.”(Taichi)

“Hoh… Well, dù sao tôi cũng không biết nhiều về phép thuật lắm.”(Ulz)

Ông già Ulz không nghĩ nhiều về nó và chỉ tiếp tục kiểm tra cái xác.

Khi kiểm tra xong, ông ấy đã gọi một nhân viên khác của Guild tới lấy xác của con heo rừng nhỏ

“Un, không vấn để gì cả, nhiệm vụ đã được hoàn thành.”(Ulz)

Ông già Ulz đóng một con dấu vào tờ thông báo nhiệm vụ và đưa tôi 5 đồng lớn làm phần thưởng.

Ho, phần thưởng khá tốt.

“Tôi vẫn còn xác của 1 con heo rừng nhỏ và da của nó, còn có xác của con ong khổng lồ nữa. Ông sẽ mua nó chứ?”(Taichi)

“Ah, hãy cho tôi xem nó trước. Nếu nó vẫn còn trong tình trạng tốt, tôi sẽ mua nó với giá 5 đồng lớn.”(Ulz)

“Tôi sẽ để nó cho ông.”(Taichi)

Tôi đã nghĩ đến việc làm sao để xử lý nó, và bây giờ tôi có được 5 đồng lớn khi chỉ việc giao nó ra, hôm nay tôi thu được tổng cộng là 1 bạc.

Điều đó làm tôi nghĩ, một mạo hiểm giả không quá tệ trong việc kiếm tiền.

“Chỉ trong ngày đầu tiên mà cậu đã làm được như vậy. Tôi hy vọng nhiều vào cậu đấy.”(Ulz)

Ông già Ulz mỉm cười rạng rỡ và vỗ vai tôi và cuối cùng quay trở lại quầy thông tin.

Cái khuôn mặt tươi cười của ông ta làm tôi thấy không thoải mái…

Ông ta chắc chắn sẽ làm những điều vô lý cho xem

Vứt bỏ phiền phức sang một bên và đi luyện tập thôi.

——————————————————————————————

Thục, cầm lên, đập xuống, xoay, quét trong khi đá xoáy ngược lại, nhảy, và thục, loại bỏ các sơ hở bằng phép thuật tấn công… Hmm, nó dễ dàng hơn tôi nghĩ.

Kỹ năng <Vũ khí dài> có thể dùng với giáo và xử lý vũ khí dài nữa, không phải nó đẹp hơn kỹ năng kiếm thuật hay sao?

Vấn đề là, nó rất khó dùng trong không gian hẹp.

“Fuu”(Taichi)

Khi tôi tập xong các động tác của mình, tôi ngồi ở băng ghế ở góc của sân tập.

Có lẽ nên mua một cái khăn nhỉ.

Khi tôi nghĩ đến nó, tôi vẫn chưa có bất kỳ bộ quần áo để thay thế nào cả.

Chắc phải đi mua một ít thôi.

“Umm… Anh có thể dành cho em chút thời gian không?”

Trong khi tôi nghĩ về điều đó với túi nước đang cầm trên tay, có ai đó gọi tôi.

Khi tôi nhìn lên tôi thấy một cô gái mặc một bộ giáp da.

Mái tóc màu nâu đỏ được buộc theo kiểu đuôi ngựa, đôi mắt to tròn phản chiếu rõ sự tò mò, và một khuôn mặt đẹp, cô ấy là một cô gái rất đẹp.

Vì cô ấy có khuôn mặt kiểu Châu Âu nên tôi thực sự không thể đoán được độ tuổi của cô ấy. Nhưng chắc cô ấy không quá 20 tuổi.

“Well, Có chuyện gì vậy?”(Taichi)

Tôi đưa túi nước vào lại <Kho lưu trữ>, và vội vã nhìn xung quanh.

Có 2 người đang nhìn chằm chằm vào đây với một ánh mắt kỳ quái.

“Umm….em……”(Cô gái)

Cô ấy cúi xuống và run rẩy.

Lúc đầu, tôi nghĩ cô ấy là một kẻ lừa đảo, nhưng có thể trường hợp đó không phải rồi.

“Ah…Tiếp tục đi.”(Taichi)

Khi tôi nói vậy, cô ấy ngẩng đầu lên.

“XIN HÃY HẸN HÒ VỚI EM!”(Cô gái)

Sân tập trở lên im lặng ngay lập tức.

Và có một số ánh nhìn xuyên thấu qua chỗ tôi.

Thế quái nào nó lại trở lên như thế này.

——————————————————————————————

Dân số của Crossroad là khoảng 10,000 người.

Có khoảng 500 mạo hiểm giả, và một nửa trong số đó là mạo hiểm giả Rank E.