Ấn tượng đầu tiên của tôi với Crossroad là con đường ở đây rất rộng.
Nó có thể dành cho các xe ngựa sử dụng.
Con đường chính được lát bằng đá, và các tòa nhà hai bên lề đường cũng được xây bằng đá cứng.
Mọi người xung quanh tấp nập qua lại trông giống hệt những người Châu Âu, họ cũng mặc những bộ quần áo như những người bản địa mà tôi từng thấy trên TV hay mạng xã hội
“Này, tránh đường!”(Người qua đường)
“Ah, xin lỗi.”(Taichi)
Vì tôi có thể cản trở những người khác nếu tôi cứ đứng giữa đường như vậy nên tôi tấp vào bên lề đường và tiếp tục nhìn dòng người bước đi.
Có rất nhiều phong cách khác nhau, nhưng ai cũng có ít nhất một vũ khí đeo trên người.
Cả những đứa trẻ khoảng 12-13 tuổi cũng đeo mấy thứ như mấy con dao găm trên người.
Có vẻ những ai không có vũ khí thì đều đeo những chiếc vòng cổ màu đen. Chắc họ là nô lệ nhỉ?
Các tòa nhà dọc hai bên lề đường nhìn rất sạch sẽ, không có mùi gì bốc lên cả. Điều đó có nghĩa là vệ sinh nơi này cũng rất tốt.
“Ah, xin lỗi, chị có biết Guild mạo hiểm giả ở đâu không ạ?”(Taichi)
“Oh, nó kia kìa, tòa nhà bằng gỗ ấy”
Tôi đã thử dịu dàng hỏi một chị gái nhìn có vẻ như chỉ mới đi mua sắm về, chị ấy đã trả lời ngay lập tức và chỉ vào một tòa nhà lớn bằng gỗ.
“Cảm ơn rất nhiều, Nee-san”(Taichi)
“Ahaha! Cậu hãy trở thành một mạo hiểm giả giỏi nhé! Hãy làm tốt nhất cậu có thể!”
Cô ấy mỉm cười và vẫy tay vì lời cảm ơn của tôi.
Yosh, tới đó nhanh thôi.
Guild mạo hiểm giả là nơi phải có trong các thế giới Fantasy.
Mạo hiểm giả sẽ nhận những yêu cầu(nhiệm vụ), thu thập thông tin và sau đó hoàn thành nó.
Vì lý do đó, những cơ sở hoạt động như các Guild mạo hiểm giả được thành lập.
Tôi nghĩ Guild mạo hiểm giả trong thế giới này có thể cũng như vậy.
Bên trong tòa nhà, có rất nhiều người nhìn như mấy tên du côn ăn mặc áo giáp khác nhau.
Một số tập trung ở bảng thông báo, một số khác thì đi tới quầy tiếp tân.
“Chào mừng đến với Guild mạo hiểm giả. Tôi chưa bao giờ nhìn thấy cậu trước đây, cậu đến tìm yêu cầu nào sao?”
“Không, tôi đến đây để đăng ký.”(Taichi)
Khi tôi nói xong, một ông già ở quầy thông tin (hói và nghiêm khắc) bắt đầu kiểm tra kỹ lưỡng tôi từ đầu đến chân.
Có một cảm giác khó chịu khi có một ông già nhìn chằm chằm như vậy… Đừng có nhìn tôi như thế chứ!
“Cậu có ngoại hình khá tốt…Nhưng cậu có thực sự ổn với việc đó không?”(Ông già của Guild)
Tôi ổn, tập trung vào công việc của ông đi.
Tôi thật sự muốn nói vậy, nhưng tôi giữ nó cho chính tôi.
Và ngay cả khi tôi nói về nguyên vật liệu, tôi cũng không biết nhiều về điều đó.
“Well, Tôi có thể sử dụng kiếm, chiến đấu với tay không và sử dụng <Phong thuật>. Tôi cũng có thể sử dụng <Phép thuật phục hồi> hơi tốt chút xíu. Tôi cũng đang nghĩ về việc mua thêm trang bị sau việc này. Tiện đây, ông có biết một bộ áo giáp có giá khoảng bao nhiêu không?”(Taichi)
“Heh— Trông cậu có vẻ rất linh hoạt mà không giống cậu chút nào. Nếu là một bộ giáp da thì 8 bạc là đủ rồi.”(Ông già của Guild)
Tôi đang có 1 vàng, 2 bạc lớn, 8 bạc nhỏ, 13 đồng lớn và 20 đồng nhỏ.
Tôi thấy cái giá đó có chút hơi đắt, nhưng cũng không quá mức.
“Nó vẫn nằm trong ngân sách của tôi, ông có thể chỉ cho tôi một cửa hàng chứ?”(Taichi)
“Ah, tôi sẽ chỉ cho cậu cửa hàng có mối quan hệ tốt với chúng tôi sau. Còn bây giờ, thì phải hoàn tất việc đang ký cho cậu đã. Cậu hãy đưa thẻ nhận dạng ra đây.”(ông già của Guild)
“Tôi có thể sử dụng cái này không?”(Taichi)
Tôi đưa ra tấm thẻ nhận dạng tạm thời mà tôi nhận được khi vào cổng, và ông già gật đầu.
Và sau đó chúng tôi tới một căn phòng khác, ông ấy giải thích cho tôi về các quy tắc và hỏi tôi về một số việc khác.
Well, cũng chỉ là các quy tắc chung cơ bản mà thôi
Như là:
Không được sử dụng vũ khí hay phép thuật gây rối trong thị trấn.
Giúp đỡ các bạn đồng hành trong tổ đội.
Không được giết bạn bè của bạn. Đại loại như thế.
“Cuối cùng, sẽ có một bài kiểm tra năng lực của cậu.”(Ông già trong Guild)
“Kiểm tra năng lực?”(Taichi)
Sau khi nghe giải thích khoảng nửa tiếng, tôi đã nghe ông ấy nói điều gì đó như vậy.
Tôi chưa bao giờ nghe thấy điều này! Oi!
Nếu nó là một bài kiểm tra viết, thì tôi sẽ làm nó nhanh thôi.
“Đúng vậy, mời cậu theo tôi.”(Ông già của Guild)
Rồi ông ta dẫn tôi đến một sân tập luyện rộng.
Có rất nhiều không gian cho việc luyện tập kiếm thuật hay bắn cung, tùy thuộc vào mỗi người.
Khi ông ấy dẫn tôi vào trong, chúng tôi đã nhận được rất nhiều sự chú ý.
Này, đừng có tập trung nhìn hết vào đây như vậy chứ, chết tiệt.
“Giờ thì, chọn một người thích hợp…….Umu”(Ông già trong Guild)
Ông ta nhìn xung quanh sân tập.
Có rất nhiều mạo hiểm giả ở đây đang nói chuyện có vẻ liên quan đến tôi, còn có nhiều hơn nữa sắp nói vậy.
Này, vì cái quái gì mà những người bên trong Guild cũng ra rồi! Stahpp!!
“Yosh, Ethan, đến đây.”(Ông già trong Guild)
Mạo hiểm giả được ông ấy gọi đứng dậy và bước đến đây.
Anh ta còn trẻ và mặc bộ giáp nhìn có vẻ tồi tàn.
“Cậu có thể sử dụng nó chứ?”(Ethan)
Ethan chọn hai thanh kiếm gỗ và ném cho tôi 1 thanh, cỏ vẻ là một người tốt.
Tôi bắt lấy nó và vung thử vài cái, không tệ.
“Tôi sẽ để nó ở đây, xin hãy để ý nó giúp tôi.”(Taichi)
Tôi bỏ thanh kiếm của tôi gần những mạo hiểm giả khác và bắt đầu duỗi tay chân ra.
Được rồi, bắt đầu thôi.
“Tôi có thể thử dụng phép thuật chứ?”(Taichi)
“Nếu nó có cơ hội giết Ethan, thì không được.”(Ông già của Guild)
Vậy nếu nó không gây chết người thì ổn nhỉ?
Ethan đã sẵn sàng và giữ thái độ rất bình tĩnh.
Trong sân tập đã bắt đầu cá độ.
“Giờ thì bài kiểm tra sẽ bắt đầu, hai cậu chắc đã sẵn sàng rồi nhỉ”
Ethan nắm chặt thanh kiếm và thủ thế.
Tôi cũng thủ thế để sẵn sàng.
Trong sân im lặng trong một khoảnh khắc và…
“Bắt đầu!”(Ông già trong Guild)
Ethan đã tiếp cận tôi ngay lập tức sau khi ông già thông báo bắt đầu.
Tôi cũng tấn công lại anh ta.
Có thể trông tôi như một người mới đối với Ethan, nhưng anh ta đã bất ngờ trong khoảnh khắc đó.
“Ha!”(Taichi)
Tôi là người tấn công đầu tiên.
Tôi chém ngang để thổi bay thanh kiếm trên tay phải của Ethan.
Ethan lùi lại nửa bước và xoay thanh kiếm xuống, nhưng nó hụt.
Chém lên, chém xuống, quét kiếm và chọc, tôi đã trao đổi chiêu thức với Ethan được một lúc.
Ngon, tôi có thể phản ứng lại với tất cả chuyển động của Ethan, tôi đang thắng thế.
Ethan hiện tại đã bị kích động, anh ta nâng kiếm lên quá đầu và chém xuống.
Tôi thấy có cơ hội và giữ thanh kiếm bằng cả 2 tay để đỡ đòn tấn công đó…
Sau đó tôi đá anh ta.
Một tiếng “Bang” phát ra.
“Ouff!?”(Ethan)
Ethan bị bật lại do sức mạnh, tôi chỉ một ngón tay trái vào anh ta, tôi còn đủ sức mạnh phép thuật cho 3 phát bắn.
Tôi tưởng tượng những viên đạn không khí và nhanh chóng bắn chúng đi.
“<Đạn gió>!”(Taichi)
Ethan đã trở lại thủ thế và ăn trọn cả 3 phát đạn đó.
**Bam**
Sân tập lại trở nên im lặng.
Và tôi vẫn giữ ngón tay chỉ vào Ethan không di chuyển 1 inch.
Cá…Tôi hơi quá tay rồi sao?
Đừng có im lặng như vậy, ai đó nói cái gì đó đi.
“Cậu làm rất tốt đấy.”(Ông già của Guild)
Ông ta cười toe toét.
Ethan đã ra ngoài với người nào đó từ sân tập
“Có ai muốn thử sức không?”(Ông già của Guild)
**Fum** tất cả mạo hiểm giả đều đưa kiếm lên quá đầu.
Này này, nhiều vậy sao tôi chơi nổi đây?
“Cậu nghĩ cậu giỏi sao? Đánh với tôi đi!”
“Thử sức với tôi này!”
“Méo nhé!?”(Taichi)
Xin hãy để tôi đi...Tôi sẽ tạch thật đấy.
———————————————————————
“Cậu đúng là rất nổi tiếng nhỉ.”(Ông già của Guild)
Tôi muốn đồ sát ông già đang cười này thật đấy.
Bởi vì nó “trông có vẻ vui”, ông ta đã đi và cho 3 người đánh với tôi cùng một lúc.
Kết quả? Tôi đã ăn hành bởi 3 thanh kiếm gỗ.
Nếu tôi còn xài được phép thuật, tôi có thể đã có cơ hội.
“Vậy thì? Tôi có đạt không?”(Taichi)
“Oh, tất nhiên rồi, không vấn đề gì cả. Thông thường mọi người sẽ bắt đầu ở rank F, nhưng tôi sẽ cho cậu bắt đầu bằng rank E.”(Ông già của Guild)
Sau đó ông ta đưa tôi một tấm thẻ kim loại có tên và khuôn mặt của tôi trên đó.
Nó cũng hiển thị rank mạo hiểm giả của tôi là “E”.
Không có cấp độ trên đó.
Có thể họ không có khái niệm về cấp độ chăng?
“Tại sao lại phải leo rank vậy, nó có được lợi gì không?”(Taichi)
Khi MP đã hồi lại một chút, tôi chữa trị cho những chỗ đau của mình.
Tôi không cần lịch sự với ông già này nữa.
Để cho một nhóm mạo hiểm giả bán hành cho tôi — người không có đến một mảnh giáp — bị tẩn như vậy. Ông ta có còn nhân tính không vậy?
“Well, Nếu cậu ở rank B, cậu sẽ được mọi người công nhận. Ở rank A, cậu sẽ được mọi người ngưỡng mộ. Còn nếu cậu ở rank S, cậu sẽ được xem như một anh hùng.”(Ông già của Guild)
“Đó là cả một chặng đường dài.”(Taichi)
“Tất nhiên là thế rồi. Hãy làm tốt nhất cậu có thể. À đúng rồi, về cái cửa hàng bán đồ thì…”(Ông già Guild)
“Đúng rồi, sao ông không giới thiệu cho tôi một nhà trọ nữa. Và đừng tính phí tôi về điều đó!”(Taichi)
Với điều này, hiện tại tôi sẽ tha thứ cho ông ta một chút.
———————————————————————————
“Chào mừng~”
Tôi đến cửa hàng vũ khí mà ông già đó đã giới thiệu, cũng có vài mạo hiểm giả bên trong, và công việc buôn bán có vẻ rất tốt.
Lời chào đến từ một người phụ nữ phía sau quầy. Cô ấy rất đẹp.
Có phải là vì mùi của sắt và da không nhỉ? Bên trong cửa hàng có đầy mùi mà tôi chưa từng gặp trước đây.
Tôi nhìn vào bộ giáp da đang được bày bán ở góc.
Có một lớp bảo vệ ở khuỷu tay và đầu gối, còn có một miếng kim loại để tăng độ bền của chúng… Như mong đợi của hàng chất lượng cao.
“Lựa chọn mua áo giáp lần đầu rất quan trọng, cậu có cần tôi giúp gì không?”
Tôi nghe được giọng nói từ phía sau, tôi quay lại nhìn và thấy có một vẻ đẹp từ quầy đang cười với tôi.
Hmm? Đôi tai của cô ấy nhọn thật. Cô ấy là Elf sao?
“Ah.Tôi là Luise và là nhân viên ở đây. Chào mừng cậu.”(Luise)
“Tôi là Taichi, tôi đang nghĩ về việc mua một bộ giáp da.”(Taichi)
“Hmm, hãy để tôi xem thử.”(Luise)
Luise di chuyển tay cô ấy và đột nhiên ôm tôi.
Khi tôi nhìn xuống, thì thấy mái tóc xanh bạc của cô ấy.
Ahh… Nó có mùi thơm—— Không được, không được. Có rất nhiều người ở đây, đừng gây ra hiểu lầm với tôi như vậy chứ!
Nhân tiện, những khách hàng khác cũng để ý tới cô ấy nữa!
Những cái nhìn chằm chằm! Những cái nhìn chằm chằm của họ làm tôi tổn thương!
“Unn… Bộ giáp này đúng là rất phù hợp với cậu. Vậy cậu muốn phần bảo vệ theo kiểu như thế nào nhỉ?”(Luise)
“Ahh… Tôi muốn một cái gì đó có thể sử dụng để đấm hay đá nữa, không chỉ dành cho mỗi việc dùng kiếm.”(Taichi)
“Vậy thì tôi sẽ thêm một số tấm kim loại phụ vào khuỷu tay, đầu gối và các chỗ khớp nối chắc là được rồi. Tôi sẽ làm cứng lại mũi giầy của cậu nữa, nhưng điều đó sẽ tốn thêm ít phí.”(Luise)
“Nếu không quá nhiều thì không sao cả.”(Taichi)
Nói xong, tôi nhìn xung quanh xem các trang bị khác.
Khi tôi nhìn vào chỗ quầy, thì thấy có một con mèo.
Không, nó không phải con mèo bình thường
Nó trông gầy và cao như một đứa trẻ vậy, ông ta là người thú sao?
Và ông ta cầm một cái tẩu thuốc rất chuyên nghiệp trên tay nữa. Well, ông ta trông thật sang trọng.
Vậy chắc đó là chủ cửa hàng và Luise là nhân viên ở đây.
Với những đồ đã chọn, tôi đã thử và điều chỉnh chúng lại nhiều lần.
Và sau khi kiểm tra lại ngân sách. Tôi đã mua một bộ giáp da, và thêm vào đó là những miếng kim loại lót vào những phần tấn công.
Toàn bộ hết 9 bạc và 6 đồng lớn.
“Yay, Cảm ơn cậu đã mua đồ ở cửa hàng chúng tôi. Còn vũ khí của cậu thì sao nhỉ?”(Luise)
“Umm, tôi thực sự muốn mua một cái, nhưng ngân sách của tôi thì… tôi muốn một thanh kiếm dài hơn, tôi cũng có thể sử dụng <Phong thuật> thay vào đó.”(Taichi)
“Well, nhìn vào ngoại hình của cậu, cậu thực sự cần một thanh kiếm dài, nhưng phép thuật? Đũa phép của cậu như thế nào vậy?”(Luise)
“Đũa phép?”(Taichi)
Tôi nghiêng đầu khi nghe một từ không quen thuộc.
Luise làm một vẻ mặt “không thể tin được” và nở một nụ cười cay đắng.
“Cậu có thật là một pháp sư không thế? Tôi nghe rằng phép thuật sẽ không hiệu quả nếu cậu sử dụng mà không có đũa phép, cậu biết đấy.”(Luise)
Sau đó Luise đi vào trong cửa hàng và mang ra một thanh gỗ.
Với tôi thì nó như một cây đũa vậy.
“Đây là cây đũa phép rẻ nhất trong cửa hàng chúng tôi. Tôi không biết nó hoạt động như thế nào, nhưng cậu có thể biết được sự khác biệt khi thử nó.”(Luise)
Vì vậy, tôi thử dùng <Phong thuật> với cái đũa phép mà Luise đã mang ra.
Tôi nên nói điều này thế nào đây?
Nó rất khó để diễn tả bằng từ, nhưng phép thuật đã đi xuyên qua cây đũa phép và tôi cảm thấy nó đang tụ lại một chỗ trên đỉnh của cây đũa.
Khi không sử dụng đũa phép, có cảm giác như khuếch tán vào trong không khí vậy.
“Nó thật sự rất khác, cô có cái gì đó có thể sử dụng như một vũ khí cận chiến không?”(Taichi)
Bạn sẽ không thể sử dụng một cây đũa để đánh nhau được, đúng không?
Nó sẽ bị gãy làm đôi khi chọi với một thanh kiếm.
“Chúng tôi có một cái kiểu như một thanh kiếm, nhưng nó sẽ đắt hơn. Cái này thì sao?”(Luise)
Và Luise mang ra một thanh gỗ cao hơn tôi.
Wow, trông có vẻ như là bạn sẽ làm cái gì đó với Kung Fu khi sử dụng cây gậy này.
“Quarterstaff này cũng là một cây đũa phép. Nó chỉ có 6 bạc thôi.”(Luise)
“Tôi cũng đã mua bộ giáp rồi, vậy nên có thể giảm giá cho tôi không? 4 bạc được không?”(Taichi)
“Ununu…..”(Luise)
Khi tôi bắt đầu đàm phán để được giảm giá, Luise quay lại nhìn con mèo trên quầy.
Con mèo gửi lại một vài ám hiệu cho Luise.
Làm thế nào mà ông ta có thể làm điều đó mặc dù ổng có một bàn tay thú nhỉ?
“Vậy thì, bao gồm cả bộ giáp, tổng cộng hết 1 vàng và 4 bạc được không?”(Luise)
Vì lý do đó, Tôi chỉ còn lại 2 bạc lớn, 13 đồng lớn, 20 đồng nhỏ.
Yep… Nhìn cũng ổn phết.
————————————————————————
Có khoảng 20% người trong loài người tập luyện để sử dụng phép thuật. Nhưng, chỉ có một nửa khi kết thúc có thể trở thành một pháp sư.