Chương 23 : Tranh cãi
Chương 23 : Tranh cãi
Tiếng hét sẽ phát ra bất cứ lúc nào.
Tôi đang ngồi chịu đựng bên cạnh Tea và Mokuba, Joey cố gắng thao thao bất tuyệt vì nhận ra tôi còn hơi lạc lõng sau khị suýt bị b·óp c·ổ đến c·hết. Cậu ta cố gắng làm tôi quên đi vụ đó, nhưng ko biết là tôi đã vượt qua nó để bắt đầu cho sự kiện chuẩn bị diễn ra. Ngồi đợi Mai thua và hét lên thực sự khó chịu.
Tiếng hét vọng đến, tôi bật dây nhanh hơn tôi nghĩ. Tiếng hét thê thảm hơn tôi mong đợi.
" Tiếng gì vậy?" Tea nói, cô bé run sợ nép vào người tôi. Xong đến lượt Mokuba khóc theo, xé toạc màn đêm yên tĩnh. Tôi vòng tay ôm 2 người, giúp ổn định tình hình.
" Nghe như giọng Mai vậy. " Tristan thốt lên.
" Trời ạ, cô ấy gặp rắc rối rồi." Joey quả quyết, tôi khá ấn tượng khi cậu ta quên sạch thù hận và ngay lập tức chuyển sang quan tâm. " Nó phát ra từ hướng đó."
" Mấy cậu ở lại đây." Tristan bảo tôi, Mokuba, Tea ở lại, để Bakura, Joey và cậu ta chạy tới chỗ tiếng thét. Yugi cũng đi ra từ trong khu rừng. Làm quái có chuyện tôi bỏ lỡ việc này, tôi nói với Mokuba và Tea
" Không đời nào chúng ta ngoan ngoãn ở lại đây trong khi bạn chúng ta đang gặp nguy hiểm đúng chứ?"
" Ko đời nào." Mokuba chaỵ trước. " Đi thôi"
" Em cũng đi." Tea nói
" Cố mà bắt kịp." Tôi phóng như một cơn gió, vượt lên trên. Tất nhiên, tôi phải chắc chắn Tea và Mokuba theo kịp với cả nhóm trước khi bỏ xa mọi người. Tôi đến khoảng đất trống nơi trận đấu diễn ra. Tên khốn PaniK đang tiến tới chỗ Mai với bộ dạng cười kiêu ngạo. Tôi phải công nhận gã này thực sự cao lớn, hắn mặc nguyên cây đen cùng kiểu trang điểm nhìn ngu cực kì. Nhân vật vừa nhìn đã biết là phản diện. Hắn tới chỗ Mai, cô ấy ko có phản ứng gì cả, hắn nắm lấy cổ tay cô áy và giật mạnh.
Nhìn nhanh xung quanh, tôi phát hiện ra một cành cây to, tôi liền cúi xuống nhặt lên, chạy tới phía hắn. Đằng sau tôi cũng bắt đầu phát ra tiếng động, hẳn mọi người sắp bắt kịp. Tôi đe dọa PaniK
" Bỏ cô ấy ra, thằng bẩn thỉu." cả hai nhìn về phía tôi. Mai ánh mắt thẫn thờ, run sợ còn PainK thì vẻ thích thú đắc ý. " Thả cô ấy ra, đừng hòng đụng vào cô ấy một lần nữa."
" Mày muốn cứu nó?" PaniK chế nhạo, vẫn nắm chạy cổ tay Mai . " Con nhóc này thua tao... nó khóc nức nở, đến mức giờ chân đứng còn không vững. Mày muốn bảo vệ loại rẻ-"
Tôi vọt lên vung cành cây, cảm thấy nó đập gãy mũi hắn ta. Gã to xác gào rú, thả Mai xuống đất nhưng tôi chưa xong với hắn, tiếp tục bồi thêm phát nữa vào đầu, khiến hắn quỳ xuống. Joey từ đâu tới kéo kịp Mai ra chỗ khác.
" Chào." Tôi thở gấp, nắm chặt cành cây khi PaniK gượng dậy, cố gắng chỉnh lại mũi bị gãy và lườm tôi. " Tao là Edwin, đây là v·ũ k·hí của tao, tao sẽ ko ngừng đập đến khi mày đăng xuất khỏi hòn đảo." Tôi vung thêm cú nữa nhưng lần này hắn tóm dc kéo tôi về phía trước. Bởi vì hắn phải ôm mũi nên tôi né được cú đấm muộn của hắn và nhảy về phía sau giữ khoảng cách. Đã lâu lắm rồi tôi mới đánh nhau như thời cấp 3.
" Mày sẽ trả giá cho chuyện này... tao thề sẽ tiễn mày về chầu trời." PaniK cazu kỉnh, dùng tay bẻ gãy càng cây làm đôi.
" Ngon thì lại đây, thằng dị hợm." tôi nhạo báng
" Tao dễ dàng đập c·hết... Mày mặc đồ ngủ? " PaniK bối rối.
" Tao mặc gì kệ tao"
" Tao nhận ra rồi, mày là thằng dc Pegasus treo tiền thưởng."
" Tiền thưởng này đéo nuốt dc đâu. Thằng mới nhất có ý định săn tao bị tao gửi về nhà chú nó, cho chó nó đứng sau tụt quầ-"
" Đủ rồi, Edwin" Pharaoh xuất hiện. " Mọi việc chẳng đi đến đâu nếu anh cứ tiếp tục sỉ nhục hắn. Cậu ta bước lên, mắt tập trung nhìn vào Mai đang ngồi trên mặt đật thất thần, trước khi quay lại PaniK " Ngươi là Eliminator, giống với kẻ đã bắt chước Kaiba?"
PaniK cười khẩy. " Gần đúng nhãi con... Tao là Eliminator... nhưng tao đặc biệt hơn bọn chúng. Hắn dang rộng hai tay để lộ ra cái mũi gãy. " Tao tên là PaniK, chuyên gia loại bỏ bài thủ. Tất cả những kẻ từng đối mặt với tao đều run sợ, yếu ớt." Anh liếc về phía Mai, người vẫn đang cuối sầm mặt xuống đất. " Nói đi... nói cho chúng nó biết... nỗi sợ hãi khi phải đối mặt với tao."
Mai phát sợ đén rùng minh khiến tôi nổi cơn thịnh nộ. Tôi muốn Mai nhận một bài học, để cô ấy trở nên tốt hơn... nhưng nhìn cô ấy suy sụp tới mức này, quá thể rồi. Tôi giận dữ, lỗ mũi phập phồng bước lên trước.
Nhưng Pharaoh nói trước khi tôi kịp.
" Đủ rồi PaniK! Ta biết chính xác người là loại gì... một tên bắt nạt. Đi t·ấn c·ông người khác để làm cho bản thân thấy to lớn, mạnh mẽ. Cách duy nhất đối phó với lũ bắt nạt là phải tỏ ra không sợ chúng. Những trò trẻ con của chúng ko có tác dụng gì hết. Và đó chính xác là những gì ta sẽ làm" Cậu ta chỉ tay vào PaniK." Hãy dùng thử trò đe dọa này với ta... nhưng ta ko dễ dàng sợ hãi như vậy ! Đặc biệt là khi chiến đấu cho bạn bè. PaniK ta thách-"
" Xếp hàng đi, Yugi" Tôi tranh, bước lên phía trước, lấy bộ bài ra. " Tôi và tên này có hẹn trước và tô ghét có ai đó xen vào. Hơn nữa... tôi và cậu quan điểm khác nhau. Cậu nghĩ rằng kẻ bắt nạt là những kẻ đáng thương dùng sức mạnh để che đậy cho những khuyết điểm của bản thân. Còn tôi thì khác. Trên đời này, ko thiếu những kẻ thích làm tổn thương người khác mà chả cần lý do. Vd như tên PaniK, hắn thích làm vậy ko phải vì tuổi thơ bất hạnh mà vì hắn bản chất bệnh hoạn của hắn." Tôi chỉnh chu lại quần áo. " Mày đã xấu còn thích đóng vai ác. Lên đi, cầm bộ bài thảm hại của mày ra tao sẽ giành lại số sao của Mai, hủy diệt mày như hủy diệt thằng g·iả m·ạo. PaniK, tao thách đấu với mày."
Lại một lần nữa, Pharaoh ngăn cản, dùng sức ngăn tôi lại.
" Ko. Đây ko phải lúc cho cách b·ạo l·ực của anh. Đánh bại hắn bằng cơn thịnh nộ, lòng căm thù thì anh khác gì hắn. Cách duy nhất đánh bại hắn là cho hắn thấy bản thân sai thế nào. Thông qua trận đấu dùng sự khéo léo thay vì b·ạo l·ực, dùng kĩ năng thay vì tàn nhẫn. Tôi sẽ cho PaniK thấy ý nghĩa thực sự của một tay đấu." Pharaoh tiến về sân thi đấu. " Bây giờ ta đặt cược-"
" Dừng lại đi, cậu nói như Qui-Gon Jinn vậy." Tôi cáu kỉnh, xoay người cản cậu ta. "Dạy dỗ cũng phải dạy đúng người, đúng thời điểm. Cái tên PaniK này hết thuốc chữa rồi, ko cứu nổi đâu. Ngay cả khi cậu thắng, hắn sẽ viện đủ lý do để chứng minh cậu sai, hắn đúng và trận đấu ko còn quan trọng. Nhìn hắn xem, hắn coi thường cậu, chả có lý do gì mà hắn lại đi nghe lời cậu hết. Cách duy nhất đối phó với loại người này là đập hắn nhừ đòn, cho hắn nếm mùi đau đớn, biết thế nào là sợ hãi."
"Cách của anh là sai, Edwin. Đó là lý do tại sao phải tôi phải đấu ... để chỉ cho hắn và cả cho anh."
" Tôi ko cẩn ai chỉ dạy hết, tôi vẫn đang chơi tốt ở giải đấu này nên đừng có coi thường kĩ năng của tôi. Hơn nữa, lại vè tôn trọng đối thủ sao? Tôi xin, đối thủ của chúng ta là ai, PaniK tên rác rưởi bị cấm thi đấu trên toàn thễ giới. và ông chủ hắn kẻ rút linh hồn người khác vào trong lá bài, b·ắt c·óc t·rẻ e·m, chiếm đoạt tài sản. Chúng ta ko còn ở tuổi ngồi xemt hoạt hình nữa đâu mà cậu suy nghĩ ngây thơ quá vậy."
Pharaoh nheo mắt nhìn tôi, ko chút cảm xúc. " Chúng ta làm vậy thì chúng ta xấu xa khác gì chúng."
" Vậy chúng ta ngồi xuống nói chuyện, năn nỉ chúng đừng làm thế nữa hả?"
" Ý tôi ko phải như vậy, nhưng bắt chước hắn ko phải là cách."
" Thôi thôi, kẻ khácb·ắt c·óc, đe dọa thì ko thể chấp nhận dc. Còn cậu làm chúng tan biến thành tro thì là ok? "