Hải Lam đã y phục chỉnh tề từ phóng tắm bước ra nhưng cái con người kia vẫn nằm sắp trên giường bộ dạng lười biếng. Cô tiến đến hôn lên tấm lưng trần của chị khẻ vuốt ve.
Tô Uyển Nhi nhìn thấy em liền hỏi " Em đi đâu ? ".
Hải Lam : Em có việc sắp đến giờ rồi. Em đã lưu số điện thoại vào hộp trang điểm của Nhi, xong việc em sẽ gọi Nhi nói rõ mộ chuyện.
Hộp trang điểm, lúc này Tô Uyển Nhi mới nhớ ra lúc trước cô có nói dối điện thoại là hộp trang điểm thật không ngờ cô nàng này nhớ dai đến vậy, càng không ngờ lời nói dối sẽ bị vạch trần sau hơn 100 năm.
Tô Uyển Nhi : Tui đưa em đi hen.
Hải Lam : Không cần đâu đa, nơi em đến rất gần ở đây. Nhi nghỉ ngơi thêm chút nữa đi .
Tô Uyển Nhi : Vậy được, tui chờ em .
Nếu là bình thường dù là ra khỏi cửa cô cũng sẽ đưa em đi, nhưng bây giờ cô thật sự đứng lên không nổi. Tự hại thân mà đêm qua đã bị ăn 3, 4 lần. Sáng nay lại thêm 1 lần còn nhanh thật nhanh hiện giờ 2 chân cô đã mềm nhũn.
Hải Lam hôn môi cô một cái " Ngoan, em sẽ tìm Nhi sớm ". Nói xong cô bước ra ngoài với nụ cười rạng rỡ.
Tô Uyển Nhi còn định ngủ tiếp cô nghĩ mình lười biếng hôm nay nữa thôi. Lâu nay cô vẫn không đi làm là để toàn tâm toàn ý tìm Hải Lam, bây giờ cô đã tìm được em vậy cho nên phải bắt đầu làm việc chăm chỉ để nuôi vợ thôi.
Còn chưa đợi cô cảm khái xong thì tiếng chuông điện thoại đã kéo cô về thực tại. Cầm lên xem là Nguyễn Chính Cần.
Tô Uyển Nhi : Sao đây ????
Nguyễn Chính Cần : Em còn sống ...
Tô Uyển Nhi : Vậy không lẽ anh đang gọi lên thiên đường à.
Tô Uyển Nhi luôn quan niệm nếu mình chết đi sẽ được lên thiên đường gặp gỡ các thần tiên tỷ tỷ xinh đẹp.
Nguyễn Chính Cần : Đêm qua bỏ con giữa chợ cũng may tụi anh gặp được Cao Văn cô ấy đã cứu vớt 2 con người đau khổ này.
Tô Uyển Nhi : Cao Văn, nó về khi nào. Tại sao không tìm em và Uyển Thư ???
Nguyễn Chính Cần : Sao em không tìm hỏi em ấy. À đúng rồi, anh gọi để báo cho em biết việc phá hôn lễ hôm đó ba của Cao Yên đã đến tìm gặp dì và dượn cho nên em khôn hôn mau trốn đi nhé, anh cũng phải thoát thân đây. Ba anh cũng đang truy đuổi anh gắt gao.
Tô Uyển Nhi : Cái gì ??? Con nhỏ Cao Yên đó thật không có qui tắc giang hồ mà. Từ trước đến giờ chuyện ân oán cá nhân không lôi người nhà vào. Vậy mà cô ta dám mách lẻo....
Nguyễn Chính Cần : Mách cái đầu em, uống nhiều quá bia rượu tràn lên não hả ?
Tô Uyển Nhi : Ý gì ???
Nguyễn Chính Cần : Hôm đó chúng ta là trực tiếp phá hôn lễ có đầy đủ mặt ba mẹ họ hàng bạn bè người ta ở đó. Hơn nữa này Cao Yên cũng là tập đoàn có tiếng, sợ là chuyện này cả nước đều biết đó chứ.
Tô Uyển Nhi : Lớn chuyện vậy. Vậy em phải trốn thôi mẹ mà bắt được em là xử tử em ngay.
Nguyễn Chính Cần : Anh còn khổ hơn. Phải chi anh làm nam chính đi cướp cô dâu gòn không nói. Đằng này là làm cô dâu cho nam phụ cưới hỏi có mất mặt không chứ.
Nghĩ tới bộ áo cưới đó mặc lên người mà còn nổi gai ốc.
Tô Uyển Nhi : Cũng may 2 chúng ta từ trước đến nay chưa xuất hiện công khai nên không ai biết gia thế chỉ có bạn bè của ba mẹ mới biết chúng ta, duy chỉ có Hạ Yên là được biết đến.
Nguyễn Chính Cần : Ok rút quân. Hẹn thiên hạ thái bình chúng ta lại gặp nhau.
Cúp điện thoại Tô Uyển Nhi liền suy nghĩ chỗ trốn, đến nhà Cao Văn thò không được mẹ cô chắc chắn biết cô có bao nhiêu chỗ ẩn nào ở thành phố này. Mà rời khỏi thì Hải Lam sẽ không tìm được cô, 2 người chỉ mới gặp lại sao cô đành xa em cho được.
Nghĩ nghĩ cô quyết định đến trụ sợ chính của tập đoàn tìm Uyển Thư, mẹ cô cũng như cô rất ghét mùi vị nghiêm túc nơi công sở cho nên bà sẽ không nghĩ cô sẽ đến nơi đó. Hơn nữa có em gái bao che cô sẽ an toàn. Cô cảm khái có em gái thật tốt nha !!!
Đợi mẹ bớt cơn thịnh nộ rồi tính , cô chỉ là ra tay nghĩa hiệp thôi mà.
0.......0
Uyển Thư ngồi họp mà đầu óc cứ lơ lững trên mây, cô không nên điên cuồng uống nhiều như vậy. Người bị thất tình là Cần Ca vậy mà 2 chị em cô lại say bí tỉ, còn bị chị gái bỏ rơi thật thảm thương. Cô càng kiên định với ý nghĩ của mình không nên yêu đương là tốt nhất.
Hải Lam hôm nay đi làm với gương mặt tươi tắn khác với vẻ nghiêm trang thường ngày, nụ cười của cô ánh lên nét thanh xuân của tuổi 19 rạng ngời nó làm chói mắt rất nhiều người trong công ty.
Mọi người hôm nay được nhìn thấy dáng vẻ đối lập của 2 cô gái xinh đẹp nhất công ty họ.
Uyển Thư : Được rồi, cuộc họp đến đây thôi. Tôi có một chuyện muốn thông báo đến mọi người.
Tất cả nhũng người đang họp đều là quản lý và giám đốc các bộ phận, Uyển Thư là tổng giám.
Uyển Thư : Bắt đầu từ hôm nay cô Nguyễn Hải Lam sẽ chính thức được bổ nhiệm làm giám đốc sáng tạo của công ty chúng ta, thư bổ nhiệm tôi sẽ để thư ký gửi đến các phòng ban.
Tất cả mọi người đều xôn xao, Hải Lam tuy có năng lực nhưng chỉ là một cô bé kinh nghiệm non nớt , vừa vào công ty không bao lâu lại còn là nhân viên hợp đồng làm sao đảm nhận được chức vụ quan trọng như vậy. Tổng giám có phải là làm việc quá theo cảm tính rồi không ???
Uyển Thư : Đây là quyết định của tôi mọi người có ý kiến có thể phát biểu.
Cô dùng ánh mắt sắc bén lạnh lùng nhìn 1 lượt quanh bàn họp. Giọng nói trầm thấp uy nghiêm, Khiến mọi người lạnh hết sống lưng, cô tổng giám này tuy còn trẻ nhưng sát phạt quyết đoán đụng đến cô sẽ khó yên thân. Nên không ai dám có ý kiến.
Uyển Thư : Nếu không ai có ý kiến vậy thì tan họp.
Tất cả đều rời đi chỉ có một mình Hải Lam ở lại. Uyển Thư biết cô ấy có nghi vấn muốn hỏi cô nhẹ nhang uống hóp trà nóng cho tỉnh táo một chút.
Uyển Thư : Muốn hỏi tôi tại sao lại đưa ra quyết định như vậy à ?!!!
Hải Lam : Đúng vậy, kinh nghiệm của em thật sự vẫn chưa đủ.
Hơn nữa cô hiểu biết về thế giới này thật sự cũng chưa nhiều lắm.
Uyển Thư : Kinh nghiệm có thể từ từ bổ sung, tôi nhìn người bằng năng lực cứu không qua ngoại hình và tuổi tác.
Khác với chị cô nhìn bề ngoài trước rồi mới đến nội tâm, chỉ ấy thật sự rất yêu cái đẹp mặc dù rất sắc sảo.
Hải Lam : Nhưng sao lại chọn em, có rất nhiều người còn có năng lực hơn em.
Vấn đề nay coi thật sự không hiểu.
Uyển Thư mỉm cười rồi thở nhẹ ra nhìn cô nói " Vì em đẹp ".
Cô là có ý đồ riêng, sau này muốn dụ dỗ chị gái đến công ty giúp đỡ phải cần có rất nhiều nam thanh nữ tú trong công ty, chị ấy yêu cái đẹp luôn chê ở chỗ làm toàn những người khô khan không đẹp mắt. Hơn nữa Hải Lam thật sự có năng lực có thể giúp được cô.
Đợi Cao Văn về thêm nữa là cô có thể yên tâm thảnh thơi đi thực hiện ước mơ của mình rồi.
Hải Lam : Chị vừa nói không xem trọng vẻ ngoài.
Uyển Thư : Nhưng có người sẽ hứng thú. Được rồi về làm việc đi sau này em sẽ rõ.